Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời

Chương 1382


trước sau

CHƯƠNG 1382

Nhan Nhã Tịnh giằng tay ra khỏi móng vuốt ma quỷ của Vu Tiếu và Hà Hân Nghiên, đoạn ngồi trở lại trước bàn làm việc của mình, đùa sao, đi ra đồng thời đối mặt với Thẩm Quyện và Anh Lưu, cô nhất định chính là tìm chết!

“Chủ nhiệm Nhan, chị thật sự không định đi xuống sao?” Hà Hân Nghiên có chút tiếc nuối nhìn ra bên ngoài một cái, “Cậu Thẩm đối với chị thật sự rất có lòng đấy, chị xuống cũng không xuống, anh ấy sẽ đau lòng biết bao a!”

Hà Hân Nghien vừa nói xong lời này, điện thoại của Nhan Nhã Tịnh liền vang lên, là tin nhắn Thẩm Quyện gửi tới.

“Nhã Tịnh, anh đợi em ở quảng trường đối diện bệnh viện, trưa nay, chúng ta cùng ăn bữa cơm có được không?”

Hà Hân Nghiên thực sự không phải muốn nhìn trộm chuyện riêng tư của Nhan Nhã Tịnh, cô ấy chính là đang bò soài bên cánh tay Nhan Nhã Tịnh, cô ấy có không muốn nhìn thấy tin nhắn trên điện thoại của Nhan Nhã Tịnh cũng khó.

“Đi đi! Chủ nhiệm Nhan, sao lại không đi chứ! Cậu Thẩm mời chị cùng ăn bữa trưa tình yêu đó! Cậu Thẩm đẹp trai như vậy, nhìn thôi cũng đủ vui tai vui mắt, cùng anh ấy ăn cơm, quả đúng là một loại hưởng thụ!”

Vu Tiếu cũng chân thành nói, “Đúng vậy, chủ nhiệm Nhan, tôi cũng cảm thấy con người Cậu Thẩm thật không tệ, Cậu Thẩm tốt như vậy, cô trăm ngàn lần đừng bỏ lỡ nha!”

“Hân Nghiên, chị Tiếu, tôi biết các người là muốn tốt cho tôi, nhưng ý tốt của Cậu Thẩm tôi thật sự không thể đón nhận.” Nhan Nhã Tịnh không muốn Hà Hân Nghiên và Vu Tiếu hiểu lầm mối quan hệ giữa cô và Cậu Thẩm, rất nghiêm túc nói.

Vu Tiếu và Hà Hân Nghiên nhìn nhau một cái, tự nhiên hiểu thành, Nhan Nhã Tịnh vẫn chưa cách gì thoát ra khỏi nỗi đau mất đi Cậu Lưu.

Vu Tiếu hắng hắng giọng, tương đối uyển chuyển nói, “Chủ nhiệm Nhan, tôi biết cô không quên được Cậu Lưu, nhưng người sống trên đời, đều phải nhìn về phía trước. Cô còn trẻ như vậy, cô còn cả một đời tốt đẹp, chẳng lẽ cô thật sự tính một mình cô độc đến già?”

Hà Hân Nghiên cũng khe khẽ lắc lắc cánh tay Nhan Nhã Tịnh, “Phải đó chủ nhiệm Nhan, chúng tôi đều biết chị và Cậu Lưu rất yêu nhau, nhưng chị cũng phải tính toán cho chính mình chứ! Người đàn ông tốt như Cậu Thẩm, nếu bỏ lỡ thật sự sẽ phải hối hận cả đời đấy! Chủ nhiệm Nhan, chị phải cố gắng nắm bắt lấy hạnh phúc thuộc về mình chứ!”

Nhan Nhã Tịnh đương nhiên sẽ nắm bắt lấy hạnh phúc thật sự thuộc về mình, nhưng hạnh phúc của cô, lúc này đang đứng bên cạnh Thẩm Quyện, cô lao đầu xuống nghe lời tỏ tình của Cậu Thẩm, hoàn toàn chính là rỗi việc kiếm đòn.

Chỉ có điều, thân phận hiện tại của Anh Lưu quá nhạy cảm, những lời này, Nhan Nhã Tịnh không cách nào nói ra với Vu Tiếu và Hà Hân Nghiên.

Vu Tiếu và Hà Hân Nghiên thấy Nhan Nhã Tịnh vẫn như cũ không nói chuyện, bọn cho rằng, cô vẫn chìm đắm trong tưởng niệm không thể nào quên với Cậu Lưu đã mất, hai người bọn bọ giao lưu ánh mắt một cái, tính toán làm thần trợ công cho Nhan Nhã Tịnh và Thẩm Quyện, giúp sức cho Nhan Nhã Tịnh trên hành trình mới đi về phía hạnh phúc mĩ mãn.

“Chủ nhiệm Nhan, tôi cảm thấy cô thật sự nên xuống gặp Cậu Thẩm! Cậu hai Lưu đều ủng hộ cô và Cậu Thẩm ở bên nhau, chứng minh nhà họ Lưu cũng hy vọng cô lần nữa gặp được người tốt, cho dù cô không để ý việc sẽ gây tổn thương cho Cậu Thẩm, cô cũng không thể phụ một phen ý tốt của người nhà họ Lưu nha!”

Nghe lời nói của Vu Tiếu, Hà Hân Nghiên cũng vội vàng nói hùa theo, “Đúng vậy đúng vậy, Cậu hai Lưu chân thành biết bao a! Bỏ xuống những văn kiện chất cao như núi đó mà đến cổ vũ trợ uy cho Cậu Thẩm, chị không xuống, là không nể mặt Cậu hai Lưu đấy!”


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện