Chiếc áo khoác trên người Tô Thu Quỳnh đã bị kéo xuống, khuôn mặt cô vẫn nở một nụ cười nhạt châm biếm như vậy, nhưng cho dù cô cười thế nào thì cũng không che được sự yếu đuối trong ánh mắt của mình.
Rõ ràng là Tô Thu Quỳnh không muốn nhảy trước nhiều người, cho dù cô đã từng ngồi tù, cho dù nhà họ Tô đã bị phá hủy thì Tô Thu Quỳnh vẫn có sự kiêu ngạo và cương quyết của riêng mình.
Nhưng An Trí Dũng lại dùng cả Lưu Niên để uy hiếp cô, anh ta nói nếu như cô không ngoan ngoãn chiều theo lòng anh ta thì sẽ phá hủy cả quán bar Lưu Niên.
Mặc dù An Trí Dũng là tên chơi bời vô dụng, không có nghề nghiệp gì đàng hoàng, nhưng gia đình có gia thế lớn, sau lưng anh ta còn có Chiến Mục Hàng, đúng là anh ta có cái bản lĩnh này.
Ông chủ của Lưu Niên đã từng giúp cô ấy rất nhiều việc, cô ấy cũng rất biết ơn vì Lưu Niên đã cho cô ấy một công việc, vì không muốn làm liên lụy tới Lưu Niên nên đành nhẫn nhịn chiều theo ý An Trí Dũng.
Từ trước đến giờ An Trí Dũng vẫn luôn dòm ngó tới dung mạo của Tô Thu Quỳnh, lúc trước cô là vợ của Chiến Mục Hàng, anh ta không dám ra tay, còn hiện giờ Tô Thu Quỳnh đã bị An Tình đánh bại hoàn toàn, một người phụ nữ bị chồng bỏ, lại còn từng phải đi tù, đương nhiên anh ta không có gì phải e dè.
Khó khăn lắm mới chờ được đến khi Tô Thu Quỳnh rơi xuống bùn, đêm nay An Trí Dũng nhất định phải nếm thử cho thỏa thích!
An Trí Dũng nheo mắt, nhìn chằm chằm vào gương mặt xinh đẹp của Tô Thu Quỳnh đầy ác ý, trên gương mặt miễn cưỡng có thể coi là đẹp trai của anh ta xuất hiện vẻ hung ác khiến người ta khó chịu: “Tô Thu Quỳnh, đây là điệu nhảy của cô đấy à! Nhảy! Tiếp tục nhảy cho cậu đây, nếu không tối nay tôi sẽ khiến Lưu Niên này hoàn toàn biến mất!”
Tô Thu Quỳnh cụp mắt nhìn xuống, đôi mắt long lanh như thủy tinh không nhìn rõ vui giận, cô nhặt chiếc áo khoác rơi dưới đất lên, từng động tác đều mang theo sự cao quý bẩm sinh.
“An Trí Dũng, anh đừng có bắt nạt người khác quá đáng!”
An Trí Dũng nhìn chằm chằm gương mặt xinh đẹp tuyệt mỹ của Tô Thu Quỳnh không hề chớp mắt, trong lòng anh ta ngứa ngáy, còn đang cố gắng muốn thể hiện quyền uy đàn ông của mình trước mặt đám đông.
Thấy những người tới xem náo nhiệt càng lúc càng nhiều, giọng nói của An Trí Dũng cao lên cả vài tông: “Tô Thu Quỳnh, tối nay tôi cứ bắt nạt cô đấy, cô làm gì được tôi chứ?”
“Lần đầu tiên tôi chạm vào phụ nữ đã từng đi tù đấy, tôi cũng muốn xem xem cô có gì khác với những người phụ nữ khác không!”
Nghe thấy câu nói không hề trong sáng của An Trí Dũng, đám đông ở đó cùng cười rộ lên.
Khuôn mặt của Tô Thu Quỳnh không có thêm biểu cảm gì khác, nhưng rõ ràng là sắc mặt của cô lại nhợt nhạt thêm vài phần.
Tô Thu Quỳnh là một người rất trọng sĩ diện, cô thấy việc đến hát ở quán bar cũng không có gì.
Dù sao cô cũng không trộm, không cướp, không làm gái, tự dựa vào năng lực của mình để kiếm tiền.
Nhưng tối hôm nay, An Trí Dũng lại từng bước từng bước dồn ép cô, khiến cô không còn đường xuống nước.
“An Trí Dũng, nhảy thì tôi có thể nhảy, nhưng muốn chạm vào tôi ấy hả? Ha, đừng có mà nằm mơ!”
Khóe môi Tô Thu Quỳnh cong lên, cô cười vừa khinh bạc vừa tự giễu, trước đây đã có lúc cô là con cưng của ông trời, là trung tâm của mọi sự chú ý.
Giờ thì sao? Đến cả loại như An Trí Dũng cũng có thể dẫm đạp lên cô!
“Tô Thu Quỳnh, cô đừng có mà không biết điều, ông đây bằng lòng chạm vào cô đã là nể mặt cô rồi! Nếu cô thức thời thì quỳ xuống bên cạnh ông đây, ngoan ngoãn chiều ông đi.
Ừm, nhảy xong nốt điệu này rồi ông đây phải kiểm tra hàng trước!”
“Ha!” Khóe môi của Tô Thu Quỳnh vẫn giữ nguyên trạng thái nhếch lên như vậy: “An Trí Dũng, ở cùng với anh, tôi chê bẩn!”
Đám đông cười rầm rầm như sấm.
Đứng trước nhiều người như vậy mà Tô Thu Quỳnh không hề nể mặt An Trí Dũng chút nào, anh ta tức điên, giậm chân tức tối.
Anh ta giơ tay, định tát một cái thật mạnh vào mặt của Tô Thu Quỳnh, nhưng nhìn thấy khuôn