Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời

Chương 300


trước sau

Chương 300

Sau khi phản ứng lại, Cung Tư Mỹ có chút kích động nói: “Nhan Nhã Tịnh, anh Thiên Hàn và tôi đã có hôn ước từ khi còn nhỏ, tôi là vợ chưa cưới danh chính ngôn thuận của anh ấy, hiện tại cô cứ bám lấy anh Thiên Hàn không buông, cô là cái thá gì chứ?!”

“Cung Tư Mỹ, bây giờ là thời đại nào rồi? Chuyện hứa hôn từ bé đã trở thành một trò đùa của thế hệ ngày nay rồi! Nếu nói đến bốn từ danh chính ngôn thuận thì tôi hiện tại mới chính là bạn gái danh chính ngôn thuận của cậu Lưu. Vợ chưa cưới sao? Hình như từ trước đến giờ cậu Lưu chưa từng thừa nhận cô là vợ chưa cưới mà!”

“Thôi cũng muộn rồi, Cung Tư Mỹ, về sớm đi, tôi thích cậu Lưu, vậy nên cho dù cô có nói thế nào thì tôi cũng sẽ không buông tay anh ấy.”

Nói xong, Nhan Nhã Tịnh mặc kệ Cung Tư Mỹ, xoay người bước lên lầu.

Cung Tư Mỹ dùng ánh mắt phức tạp nhìn theo bóng lưng Nhan Nhã Tịnh, khuôn mặt cô ta xinh đẹp như ánh trăng, sự tự ti giống như một tầng mây bao phủ trong lòng cô ta, sau đó, loại cảm giác thua cuộc khi kiên quyết dành lấy Lưu Thiên Hàn trỗi dậy không cách nào ngăn cản được!

Nhan Nhã Tịnh cảm thấy rằng mặc dù Cung Tư Mỹ đánh bại cô về gia cảnh và phong thái, nhưng đêm nay, cô đã bóp chết Cung Tư Mỹ bằng sự ngang ngược của mình.

Đối với chuyện đấu đá tranh cãi, Nhan Nhã Tịnh có hơi yếu thế trước Lưu Thiên Hàn, nhưng ngoại trừ anh thì cô chẳng sợ ai hết.

Khi trở về phòng, Nhan Nhã Tịnh lại tò mò mở xem lại bức ảnh vừa nhận được.

Cô thực sự là một con ngốc mà! Tại sao lại xem lại bức ảnh này một lần nữa để đả kích bản thân chứ!

Trong bức ảnh này, bối cảnh là thư viện của Hải Đại, Nhan Nhã Tịnh không biết rốt cuộc mình đã uống phải thuốc gì mà giống như bị điên, tối nay, cô

đột nhiên muốn đến Hải Đại dạo một vòng.

Chà, cô không chỉ bị điên mà não còn bị úng nước, cô vậy mà lại muốn đến xem chỗ Lưu Thiên Hàn và Cung Tư Mỹ hôn nhau.

Thật ra, cô cũng muốn ăn xiên que ở ngoài Hải Đại, có điều không biết sau bao nhiêu năm, quán xiên que tên gọi “Quá Khó Ăn” mà cô thích ăn nhất không biết liệu đã bị đóng cửa hay chưa.

Nhan Nhã Tịnh không phải là người thích để bản thân chịu uất ức, cho dù có thế nào đi chăng nữa, cô cũng phải thừa nhận rằng đêm nay thực sự bị đối thủ đả kích, vì vậy muốn dùng xiên que để chữa lành vết thương cho trái tim mình.

Đúng lúc Tô Thu Quỳnh từ bên ngoài trở về, có thể chăm sóc hai đứa nhỏ, Nhan Nhã Tịnh cầm lấy túi xách vội vã đến Hải Đại.

Lúc này vẫn còn có thể bắt chuyến xe cuối cùng đến Hải Đại, sau khi Nhan Nhã Tịnh lên xe, cô đã chuyển 150 triệu qua Zalo cho Lưu Thiên Hàn.

Không thể không nói, có tiền thật tốt, cô sẽ sớm trả hết nợ thôi!

Ngày mai, cô sẽ hỏi thẳng Lưu Thiên Hàn số tài khoản thẻ ngân hàng để chuyển nốt phần còn lại cho anh, vậy thì sẽ không cần phải chuyển tiền nhiều lần thông qua Zalo nữa.

Gần như ngay lập tức, Lưu Thiên Hàn liền nhắn lại cho cô: “Sao thế? Tối nay em muốn ngủ với anh à?”

Nhan Nhã Tịnh thực sự nói không nên lời, người đàn ông này tiêu biểu cho loại đàn ông bên ngoài xuất hiện với bên trong khác nhau, bên ngoài thì trông lạnh lùng đứng đắn, nhưng thật chất suốt ngày cứ luôn giở trò ám muội với cô.

Nhan Nhã Tịnh vừa định trả lời một câu, chưa kịp nhấn gửi thì cô lại nhận được một tin nhắn khác từ Lưu Thiên Hàn: “Nhã Tịnh, suy nghĩ của em thật không trong sáng!”


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện