Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời

Chương 344


trước sau

Chương 344

Dương Mai nói, buổi chiều cô ta sẽ tới đoàn phim, tạt axit Nhan Nhã Tịnh, để Nhan Nhã Tịnh biến thành kẻ xấu xí ghê tởm chết người không đền mạng, cô ta hi vọng đến lúc đó Nhan Vũ Trúc có thể giúp đỡ cô ta, để cô ta thuận lợi báo thù.

Khiến Nhan Nhã Tịnh biến thành kẻ xấu xí ghê tởm chết người không đền mạng à…

Nhan Vũ Trúc nhìn chai bia trong tay Dương Mai, cười đến hàng mày cong cong, chuyện tốt như vậy, cô ta sao có thể không giúp!

Nhan Vũ Trúc nói lời này, Tôn Lệ thật sự không tin, nhưng Nhan Vũ Trúc lớn nhất đoàn phim, Tôn Lệ không thể không cho cô ta mặt mũi, cô ta cảnh giác nhìn Dương Mai một chốc: “Dương Mai, có gì cô nói mau, bác sĩ Nhan rất bận, không có thời gian ở đây nói chuyện phiếm với cô!”

Thấy Tôn Lệ không ngăn cản nữa, Dương Mai cầm chai bia trong tay, đi thẳng về phía Nhan Nhã Tịnh.

Nhan Nhã Tịnh vốn muốn tránh xa kẻ điên Dương Mai này, nhưng Dương Mai đã tìm tới trước mặt cô rồi, cô cũng không có cách nào hoàn toàn xem cô ta như không khí.

Trịnh Kiều và Cao Trúc như biết mục đích hôm nay Dương Mai tới, họ cười tít mắt nhìn Nhan Nhã Tịnh, dáng vẻ vui vẻ khi người gặp họa.

Nhan Nhã Tịnh thu lại ánh mắt trên chai bia trong tay Dương Mai: “Dương Mai, cô tìm tôi có việc gì?”

“Nhan Nhã Tịnh, cô hại tôi thật thảm!”

Trong mắt Dương Mai giăng đầy tơ máu, nhìn rất đáng sợ: “Mặc dù tôi không phải quá hot trong giới giải trí, nhưng cũng có tiền đồ tốt đẹp, nhưng sau khi gặp phải cô, tất cả mọi thứ của tôi đều bị hủy rồi! Nhan Nhã Tịnh, tôi đã hoàn toàn bị hủy hoại rồi!”

“Vốn dĩ, tôi có thể trở thành nữ chính trong phim của Lâm Tiêu, nhưng vừa rồi, Lâm Tiêu nói với tôi, ông ta đã biết chuyện tôi làm hôm nay, ông ta không cần tôi nữa. Ông ta đá tôi đi! Tôi bị đá ra khỏi đoàn rồi!”

Nói tới đây, nước mắt Dương Mai không ngừng rơi xuống: “Nhan Nhã Tịnh,

cô có biết không, trong lòng tôi khó chịu biết bao! Chuyện rắn độc, lại thêm hình khiếm nhã, sự nghiệp của tôi đã hoàn toàn rơi vào đáy cốc rồi, vai nữ chính trong “Tình giới” là cơ hội duy nhất để tôi trở mình, nhưng bây giờ, tôi không còn cơ hội nào nữa!”

“Nhan Nhã Tịnh, tôi không trở mình được, tôi không còn trở mình được nữa!” Nước mắt Dương Mai càng rơi càng dữ dội: “Mà tôi thành ra như vậy, đều do cô!”

“Dương Mai, cô trở nên như vậy không liên quan gì tới tôi.” Nhan Nhã Tịnh nhìn Dương Mai, nói từng câu từng chữ: “Dương Mai, nếu ngay từ khi bắt đầu, cô có thể hòa thuận ở chung với tôi, nước giếng không phạm nước sông, mà không phải hết lần này tới lần khác hại tôi, cô cũng sẽ không đi tới bước này.”

“Dương Mai, cô tỉnh lại đi, cô còn trẻ, dù sau này không thể đóng phim, cô cũng có thể sống thật tốt.”

“Nhan Nhã Tịnh, cô câm miệng cho tôi! Tôi chỉ biết đóng phim! Giấc mơ của tôi chính là đóng phim! Nếu không thể đóng phim, tôi không sống được!” Dương Mai thất thanh gào lên: “Nhan Nhã Tịnh, tôi không sống được!”

Thấy Dương Mai ngày càng kích động, Tôn Lệ bất giác có chút lo lắng, cô ta đã gặp nhiều việc trong giới giải trí, đương nhiên cũng biết thứ trong chai bia trong tay Dương Mai nhất định không phải thứ gì tốt lành.

Cô ta ngẫm nghĩ, vẫn là quyết định kêu bảo vệ đưa Dương Mai ra ngoài.

Thấy bảo vệ đến, cảm xúc của Dương Mai càng thêm kích động, cô ta quơ chai bia trong tay rồi hét to với Nhan Vũ Trúc: “Chị Vũ Trúc, cứu tôi! Cứu tôi! Hôm nay là chị kêu tôi tới, chị đã đồng ý sẽ giúp tôi, chị phải giúp tôi!”

Nhan Vũ Trúc sững sốt, có thế nào cô ta cũng không nghĩ tới con ngu Dương Mai này lại lôi cô ta xuống nước trước mặt mọi người như vậy.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện