Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời

Chương 357


trước sau

Chương 357

Làm bạn gái của anh rồi, cô còn muốn độc chiếm trái tim anh, còn muốn có được sự yêu chiều độc nhất vô nhị của anh, giống như một nàng công chúa nhỏ được anh nâng niu trong lòng bàn tay.

Thôi được. Nhan Nhã Tịnh cũng thừa nhận, cô còn hơi đỏng đảnh nữa. Đã là bà mẹ hai con rồi còn đòi làm công chúa nhỏ gì cơ chứ?

Thế nhưng, có cô gái nào không muốn làm công chúa trong lòng bàn tay của bạn trai mình cơ chứ?

Tuy anh Lưu thuộc tầng lớp cao, không thể với tới ở Hải Thành này, nhưng suy cho cùng, đối với cô thì anh chỉ là người yêu cô mà thôi!

Cô muốn cùng anh có một mối tình ngập tràn những điều bình dị.

“Anh Lưu, anh buông em ra!” Thật ra, Nhan Nhã Tịnh cũng có chút tiếc nuối nụ hôn của Lưu Thiên Hàn, nhưng vì cái gọi là khí phách, cô vẫn dằn lòng cắn mạnh lên môi Lưu Thiên Hàn.

Lưu Thiên Hàn bị đau nhưng không hề buông Nhan Nhã Tịnh ra. Anh sợ buông ra rồi, cô sẽ phớt lờ anh hoàn toàn.

Lưu Thiên Hàn nhanh chóng động não. Khi đưa quyển “Bí Kíp Cua Vợ” cho anh, Nhạc Dũng còn cố tình nói với anh đoạn này.

Anh ta bảo, phải lao tâm khổ tứ lắm anh ta mới nghiên cứu ra được đoạn này, vô số đôi tình nhân đã từng thử nghiệm, mười lần đúng cả chục.

Mười lần đúng cả chục…

Tại sao đến anh lại chẳng hề có tác dụng gì?

Nhớ lại câu nói của Nhạc Dũng khi ấy, gương mặt tuấn tú của Lưu Thiên Hàn bỗng chốc lại trở nên xám xịt.

Nhạc Dũng bảo, nếu một người đàn ông tự nhận là mình đẹp trai ngời ngời, áp dụng điều thứ nhất, nhưng sau khi đã hôn bạn gái mà bạn gái vẫn tức giận thì chỉ có một lý do thôi.

Xấu mà không biết mình

xấu.

Lưu Thiên Hàn anh đây xấu mà không biết mình xấu!

Nội tâm của Lưu Thiên Hàn hơi sụp đổ. Trước đây anh không hề bận tâm đến bề ngoài của mình. Bất kể xấu hay đẹp cũng luôn có cả đám phụ nữ nhào vào anh. Còn anh thì chẳng thích một ai hết.

Bây giờ bị Nhan Nhã Tịnh chê bai như thế, anh đột nhiên lại sợ rằng trông mình xấu xí.

Lưu Thiên Hàn vừa hụt hẫng vừa ngượng ngùng buông Nhan Nhã Tịnh ra: “Nhan Nhã Tịnh, có phải anh rất xấu xí không?”

Thương thay cho anh tài xế! Nghe câu nói này của Lưu Thiên Hàn, chân anh ta loạng quạng, suýt thì đạp ga hết cỡ.

May sao kỹ thuật lái xe của anh ta khá tốt, mới giữ được cho chiếc xe chạy êm.

Nhưng trái tim của tài xế thì không thể nào giữ yên được.

Hài hước!

Khuôn mặt này của anh Lưu mà cũng dám tự nói mình xấu?

Nếu như anh Lưu thế kia mà cũng gọi là xấu thì chẳng phải người tầm thường như anh ta không sống nổi nữa à?

Tài xế lẳng lặng nhớ lại tướng tá của mình. Vẻ ngoài như anh ta thì chắc được xếp vào hàng khủng long luôn rồi.

Về đến nhà, anh ta có cần gọi vợ vào xin ít tiền tiêu vặt để đi Hàn Quốc phẫu thuật thẩm mỹ không?

Nhan Nhã Tịnh chỉ nhìn anh tần ngần, không nói câu nào. Lưu Thiên Hàn tưởng Nhan Nhã Tịnh chưa nghe rõ anh hỏi gì, bèn đanh mặt lại, hỏi thêm lần nữa: “Nhan Nhã Tịnh, có phải anh rất xấu xí không?”

“Hả?”


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện