Nghe Đâu Ảnh Đế Rất Cao Lãnh

Trà xanh biểu muội muội


trước sau

(Green tea bitch, như bạch liên hoa)

Mà bên Nghiêm Trạch….

Sau khi trả lời câu hỏi của người kia, anh mỉm cười đứng chờ trước nhà thầy Quách, chờ cháu ngoại của thầy mở cửa.

Nghiêm Trạch chờ, rồi lại chờ, sau đó, anh chờ được một tên thiếu niên choai choai chạy ra từ biệt thự. Cậu ta đi tới trước cửa lớn, mở cửa.

– Anh tên là Nghiêm Trạch đứng không, tôi tên là Đàm Ti Nhạc.

Thiếu niên đang ở thời kì vỡ giọng, nhưng bề ngoài lại khá già dặn, cao gần bằng Nghiêm Trạch, mặt cũng khá đẹp. Chỉ là người cậu ta rất gầy, Nghiêm Trạch thử ước lượng một chút, ước chừng chỉ cần một tay anh cũng có thể nhấc bổng đối phương lên rồi.

– Biết chơi《Huyễn kiếm thiên ân》không? Tôi đang chuẩn bị đánh phó bản, thiếu người.

Có lẽ là do ngoại hình Nghiêm Trạch quá ư xuất sắc, nên vừa nói Đàm Ti Nhạc vừa nhìn Nghiêm Trạch mấy lần.

Ông ngoại cậu ta Quách lão là ảnh đế lâu năm, rất thích chỉ điểm hậu bối, nên thường có những diễn viên nhỏ như Nghiêm Trạch tìm tới cửa, mong Quách lão chỉ điểm một lần.

Ỷ vào thân phận của mình, Đàm Ti Nhạc rất hay sai khiến mấy vị diễn viên này. Tuy Quách lão đã nhắc nhơ cậu ta không ít lần, nhưng Đàm Ti Nhạc lúc nào cũng vào tai này ra tai kia.

—- dù sao, cơ hội sai khiến mấy Đại minh tinh nổi tiếng đâu phải dễ mà có được.

Đàm Ti Nhạc từ nhỏ đã được ông ngoại nuôi tới lớn, từ khi hiểu chuyện, không ít lần được tới đoàn phim.

Nhưng không biết từ bao giờ, giới giải trí lại bắt đầu xuất hiện những diễn viên chỉ được cái mặt chứ không biết diễn, vào giới yên vị làm các loại tiểu sinh bình hoa, làm Quách lão buồn bã, chỉ biết than thở thanh niên ngày nay. Đàm Ti Nhạc khinh thường những tên diễn viên hờ, cũng hay nhân cơ hội này báo thù tư, chòng ghẹo những diễn viên mà cậu ta khinh thường.

Nếu diễn viên đứng đắn có cố gắng tới nhờ chỉ điểm, cậu ta sẽ không làm khó dễ, nhưng chỉ tiếc, Nghiêm Trạch một bộ mặt suất đến chết, nhìn góc nào cũng giống như mấy tên bình hoa trong giới.

Nếu là mấy tên “tiểu thịt tươi” thì….

Đàm Ti Nhạc trong lòng khinh thường.

Nghiêm Trạch vẫn giữ nét cười kì lạ trên môi.

– Biết, nhưng tôi không có trang bị tốt, đừng ghét bỏ.

– Không sao, tôi tìm acc nhỏ cho anh, anh đi theo là được. À mà anh chơi chức nghiệp gì?

Biểu tình trên mặt Nghiêm Trạch không đổi, ngay cả độ cong nơi khóe miệng cũng không đổi.

– Là tu sĩ.

Tu sĩ trong《Huyễn kiếm thiên ân》là một chức nghiệp chuyên buff máu buff phụ trợ.

– Hóa ra là vú em.

Đàm Ti Nhạc nhìn anh, bỗng cảm thấy hơi hơi căm giận, vì sao có người chỉ dựa vào mặt là đã được nhiều người yêu thích như vậy chứ? Tưởng có nhan sắc là hay lắm sao. Cậu tạ nghiêng người, chừa chỗ cho Nghiêm Trạch có thể vào.

– Đi vào đi, đi vào phó bản, buff máu cho tôi là được. Nếu tôi chết… Hừ, anh tự hiểu?

Nghiêm Trạch giả ngu:

– Hiểu cái gì cơ?

Đàm Ti Nhạc nhíu chặt mày.

– Anh không hiểu thật hay cố tình không hiểu đấy? Nếu làm không tốt, làm bọn tôi thua, thì đừng hòng mong ông ngoại tôi chỉ điểm cái gì.

Chờ Nghiêm Trạch vào nhà, cậu ta lại đá thêm một câu:

– Hơn nữa, tôi có thứ muốn nhắc anh.

– Gì thế?

Đàm Ti Nhạc khinh thường liếc anh.

– Có câu bùn nhão không trát nổi tường đâu.

Nghiêm Trạch cong môi, không nói.

—-

Sau khi vào biệt thự, Đàm Ti Nhạc trực tiếp dẫn Nghiêm Trạch lên phòng game ở tầng hai: cha cậu ta là nhà xí nghiệp, trong nhà rất giàu, lại ỷ vào ông ngoại nuông chiều, trực tiếp thông tất cả phòng trên tầng hai, làm thành một đại sảnh chơi game vô cùng lớn. ở bên trong có đủ loại máy móc. Nghiêm Trạch chú ý, thằng nhóc này có lẽ là một tên thích sưu tầm, trong phòng còn có cả một số đồ cổ.

Phòng sau bày la liệt máy tính, bên góc lại có thêm mấy quầy bar nhỏ, đúng bộ dáng một quán game mini luôn.

Đi tới ngồi trước một cái máy tính, Đàm Ti Nhạc ra hiệu Nghiêm Trạch ngồi xuống, lại nói cho Nghiêm Trạch một chuỗi tài khoản với mật mã để đăng nhập vào một acc nhỏ, đi theo vào phó bản.

Nghiêm Trạch sau khi đăng nhập, mới phát hiện chủ tài khoản là nữ….

Cái ID cay mắt “Mèo chấm tương ngạo kiều” không nói, trên người còn mặc một bộ y phục rất mộng ảo màu hường hợp mốt….

Nghiêm Trạch yên lặng mở ra bảng nhân vật, xem xét thuộc tính.

ID của Đàm Ti Nhạc là “Tố Các Lưu Phong”, môn phái giống với “Thiên Uy” của Nghiêm Trạch, là chuyên tấn công.

Cậu ta add ID của Nghiêm Trạch vào đội ngũ, sau đó mời Nghiêm Trạch vào kênh chat nhóm.

Lúc này trong nhóm đã có ba người.

Một ID tên là “46736”, là võ tăng chuyên kéo cừu hận; một người là “Tuyết lý kinh hồng là lâu nhỏ”, phụ trách làm việc vặt; còn có một…

ID cực kì, cực kì quen thuộc.

Tiểu lâu ngộ bạch nhất dạ tuyết: Mẹ ơiii, Lưu Phong ông sao add muội muội kia vô thế?

Nghiêm Trạch: “…”

Thiên nhai nơi nào bất tương phùng, sao anh đi đâu cũng gặp tên kia thế?

Mà sao hàng này lúc nào cũng onl đánh quái thế?

Không làm việc hay gì???

Đàm Ti Nhạc tay như bay gõ chữ.

Tố Các Lưu Phong: Sao tôi không được add muội muội vô? Tôi anh tuấn tiêu sái phóng khoáng như thế, ngày nào cũng được mấy muội muội giành giựt sáp lại đó.

Tiểu lâu ngộ bạch nhất dạ tuyết: [haha.gif]

Tuyết lý kinh hồng là lâu nhỏ: Tiểu Tuyết nói đúng [haha.gif]

46736: [lau mồ hôi.gif]

Nghiêm Trạch vẻ mặt bình thường, thấy Đàm Ti Nhạc không nói giới tính của anh, thầm hiểu cậu ta chắc đang muốn anh giả làm muội muội đây mà, bèn cực kì phối hợp.

Mèo chấm tương ngạo kiều: Muội là người được
Phong Phong nhờ tới hỗ trợ! Các anh không được nói Phong Phong nữa, không thì chờ vô phó bản Meow sẽ không buff cho các anh đâu [khóc lớn.gif]

(Tên ID “chụy” í là Mèo, mèo thì phải meow cái nghe kêu đúng hông nà, nên gọi chỉ là meow cho ngắn nha mn)

Đàm Ti Nhạc: “….”

Trong tình huống như vậy, giả trà xanh biểu rất ez, Nghiêm Trạch biểu thị anh không hề có áp lực tâm lý gì cả.

Nhưng…

Tiểu lâu ngộ bạch nhất dạ tuyết: được được, đã biết, chúng tôi không nói anh ta nữa. Đúng rồi Meow muội, em xem tụi anh ngoan như vậy, tí em cho tụi anh hút hai lần nha [nhe răng cười.gif]

(là buff, nhưng với con gái nhà người ta mà nói hút… mn nghĩ sao =))) đè ra đánh liền anh êy)

Nghiêm Trạch: “…”

Nhân ngoại hữu nhân, thiên ngoại hữu thiên.

Anh thua.

Đàm Ti Nhạc nhướng mày, bỗng nhiên nảy ra một kế.

– Anh nói anh là diễn viên, hẳn phải biết “diễn kỹ” chứ nhỉ?

Đàm Ti Nhạc bỗng mở miệng, cậu ta cố ý nhần mạnh hai chữ “diễn kỹ”, giống như có hàm ý khác vậy.

– Hay thế này, anh mang ra cho tôi xem đi? Diễn trong game chắc sẽ dễ hơn diễn ngoài đời chứ nhỉ.

Nghiêm Trạch cũng học theo cậu ta nhướng mày.

– Cậu muốn tôi làm cái gì?

Đàm Ti Nhạc chỉ màn hình.

– Tên Tiểu lâu ngộ bạch nhất dạ tuyết này, thực ra là tên Lâu Ngộ Bạch. Tuy khó tin, nhưng là thật đấy, tôi nghĩ, anh là diễn viên hẳn là phải biết anh ta chứ?

Đàm Ti Nhạc nói thế.

Nghiêm Trạch sửng sốt.

Đàm Ti Nhạc tiếp tục sai khiến Nghiêm Trạch:

– Mà người tên Tuyết lý kinh hồng là lâu nhỏ này thật ra là đệ đệ của Lâu Ngộ Bạch, Kỉ Trầm. Có lẽ anh không biết cậu ta, nhưng, anh chỉ cần biết tên Kỉ Trầm này liên tục muốn xào CP với Lâu Ngộ Bạch là được.

Nghiêm Trạch cúi đầu, không nói với Đàm Ti Nhạc. Anh không chỉ quen Kỉ Trầm, còn có cừu oán với người ta nữa —- Kỉ Trầm vào lần đầu tiên quay《Hơi thở sinh tồn》đã cố ý tiếp cận, rồi còn muốn đem anh làm đá kê chân nữa chớ, anh nhớ kỹ lắm đấy.

Chỉ là lúc này Nghiêm Trạch đã bị tin “Tiểu Lâu là Lâu Ngộ Bạch” đập tới ngớ ra.

Anh không tưởng tượng nổi, nếu Lâu Ngộ Bạch mà ngã ngựa, thì mai báo giải trí, weibo, hot search, diễn đàn sẽ như thế nào đâu.

《Oh my god! Minh tinh đang nổi lại đóng giả làm fan của mình, lại còn là fan nữ》

《Là tinh thần phân liệt hay là tự xào, dẫn bạn vào thế giới nội tâm của thần tương Lâu Ngộ Bạch》

#Lâu Ngộ Bạch tự công tự thụ#

Lâu chủ: lz điên rồi! Thảm nhất không phải BE không phải sinh ly tử biệt, không phải cả đời cắt đứt không liên lạc, không phải kết hôn liên doanh, mà là CP tự nhiên thành một người!!!

…. Quả thực quá thê thảm.

Kiềm chế nội tâm vỡ nát, Nghiêm Trạch run sợ truy hỏi:

– Vậy 46736 thì sao? Đừng nói với tôi cậu ta cũng là minh tinh nào đó nha?

Đàm Ti Nhạc:

– Không, tên đó chỉ là người qua đường Giáp mà thôi.

Nghiêm Trạch: “…”

Đàm Ti Nhạc lại nói tiếp:

– Tôi, cũng không phải là người thích làm khó người khác, chỉ là…

Cậu trừng mắt.

– Tôi khinh thường loại người chỉ biết âm mưu làm xấu, vậy nên anh phải nghĩ cách thông đồng với Kỉ Trầm hoặc Lâu Ngộ Bạch, tách hai người đó ra.

– Đó không phải chuyện có thể giải quyết trong hai ba giờ, tôi không làm.

Nghiêm Trạch tuy miệng nói cự tuyệt, nhưng bên trong lại âm thầm suy nghĩ khả năng của đề nghị này.

Nếu anh muốn trả thù Kỉ Trầm, lần này đủ ác, đủ làm cậu ta nhớ mãi, sau này… cũng không dám âm mưu bày trò nữa.

Nhưng giả làm muội muội đi lừa gạt….

Có phải hơi… quá không, còn hơi gei nữa?

….. Nghiêm Trạch vẫn cảm thấy anh đang chơi dại nơi bờ vực.

– Tôi biết.

Đàm Ti Nhạc nhún vai.

– Vậy nên, cái tôi muốn là từ giờ đến khi ông ngoại về anh giả làm muội muội, đùng để Lâu Ngộ Bạch hay Kỉ Trầm nhận ra là được, không khó chứ?

Nghiêm Trạch chớp mắt.

– Tôi hiểu.

Anh trầm tư một lát, sau đó tiếp tục tinh thần vào trò chơi.

Nghiêm Trạch chậm rãi đánh chữ.

Mèo chấm tương ngạo kiều: Được, Meow nghe, sẽ cho Tiểu Lâu ca ca thêm máu meow~(≧ω≦)~.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện