Buổi tối, Chu Tiêu Đồng vào QQ, mở cửa sổ trò chuyện với Quả Hạnh - Lan Lan.
Đồng Tâm Đồng Thoại: "Lan Lan, buổi học hôm nay nhờ em lên lớp thay chị, có vấn đề gì không?"
Quả Hạnh - Lan Lan: "Thuận lợi chị ạ. Chuyện chị dặn em đều làm hết rồi!"
Đồng Tâm Đồng Thoại: "Tốt quá, vất vả cho em rồi!"
Quả Hạnh - Lan Lan: "Dạ không có gì!"
Chuyện lớp học của fan vẫn tiếp tục hoạt động trong suốt thời gian qua, chắc chắn vẫn sẽ kéo dài đến sau này, đây chính là một hoạt động xây dựng nhóm rất tốt, hấp dẫn người mới, giữ chân người cũ. Lúc mới mở lớp, không đủ người, mà Chu Tiêu Đồng cũng muốn tự mình xuất trận để nắm được những tình huống xảy ra trong lớp học, nên cô luôn tự mình lên lớp.
Hiện giờ album của Lý Hi Hạnh đã bước vào thời kỳ quảng bá trước khi phát hành, rất nhiều công việc phải làm để giới thiệu album đến công chúng, mà cô cũng có công việc của riêng mình. Chuyện càng nhiều cô càng khó phân thân. Nếu có thời gian cô vẫn lên lớp cùng các Quả Hạnh, nhưng nếu thời gian không đủ, cô chỉ có thể tìm người dạy thay.
Cũng may chuyện đi học này, thầy cô giáo dạy học sinh, học sinh sau này cũng có thể thành thầy cô, tiếp tục lên lớp giảng dạy, trở thành một vòng tuần hoàn. Giống như Lan Lan là học sinh đầu tiên cô dạy, hiện giờ đã học thành tài, trình độ PS không tồi, cũng học được bí quyết lên lớp của Chu Tiêu Đồng. Trong tay Chu Tiêu Đồng còn lại vài lớp, cũng sắp kết thúc khóa học. Chờ khi cô dạy xong chương trình cho mấy lớp này, sẽ yên tâm tập trung vào công việc chuẩn bị.
Rất nhiều chuyện chỉ cần cô mở đầu tốt, thì không cần phải tự tay làm những chuyện sau đó nữa, chứ không thì cô có là thần tiên cũng không lo hết việc.
Chu Tiêu Đồng hỏi Lan Lan địa chỉ, mua đồ ăn vặt gửi tới cho cô bé coi như lời cám ơn, cũng là thù lao dạy thay.
Sau đó cô mở nhóm Bếp lửa nhỏ nhìn thoáng qua. Nhóm Bếp lửa nhỏ toàn là người quen, thế nên đề tài không chỉ dừng lại ở Lý Hi Hạnh, mà còn có các đề tài về sinh hoạt về trò chơi...
Hội trưởng Phúc Kiến – Đừng Ăn Tôi "@Hội trưởng Quảng Đông – Thích Ăn Người Hồ Kiến: "Măm Măm, có phải mấy ngày nay cậu đều không lên game không? Quà đăng nhập đều là tớ nhận hộ cậu đó".
Hội trưởng Quảng Đông - Thích Ăn Người Hồ Kiến: "Ừ, gần đây không online được".
Hội trưởng Phúc Kiến – Đừng Ăn Tôi: "Gần đây cậu bận lắm à? Bang phái đều hỏi tớ cậu đâu rồi, cậu không online nên bang phái chúng ta gần đây luôn thiếu Tank!"
(*) Tank: Nhân vật game ở vị trí đỡ đòn, dùng chỉ những tướng có khả năng chống chịu sát thương cao, thường là nhân vật đi đầu trong giao tranh. (truyenwiki1.com HHvHH26)
Hội trưởng Phúc Kiến – Đừng Ăn Tôi: "Lúc trước tớ có vào acc cậu chơi vài lần, nhưng tớ chơi không giỏi, làm cả đoàn bị chết, giờ họ không cho tớ chơi nữa QAQ"
Hội trưởng Giang Tô - Ái Cựu Giác La: "Haha, Tiểu Khả Ái, bình thường cậu chơi vị trí nào thế?"
Hội trưởng Phúc Kiến - Không Cần Ăn Ta: "Hỗ trợ hồi máu..."
Hội trưởng Giang Tô - Ái Cựu Giác La: "Ha ha ha ha ha! Măm Măm chơi Tank, cậu chơi hỗ trợ, cảm giác có chỗ nào không đúng, mà nghĩ mãi lại thấy chỗ nào cũng đúng".
Hội trưởng Phúc Kiến – Đừng Ăn Tôi: "Hỗ trợ thì sao? Không được kì thị →_→"
Tiếu Khả Ngải và Ái Cựu Giác La tiếp tục nói chuyện, ngược lại Lục Trì lại không nói gì.
Quả Hạnh trong nhóm đều vì Lý Hi Hạnh mà quen biết, chỉ có Lục Trì cùng Tiếu Khả Ngải là ngoại lệ. Lần đầu tiên Chu Tiêu Đồng gặp họ có nghe nói qua, hai người họ đã quen nhau lâu rồi. Họ trở thành Quả Hạnh vì Lục Trì xem thi đấu, thích Lý Hi Hạnh, giới thiệu cho Tiếu Khả Ngải xem cùng, sau đó lôi cậu ấy vào hố.
Tuy rằng Lục Trì là một cô gái, Tiếu Khả Ngải là một chàng trai, nhưng Lục Trì chơi gì cũng thích vị trí Tank, thích anh dũng xông lên chiến đấu; còn Tiếu Khả Ngải thường chơi vị trí hỗ trợ hồi máu, dạng nhân vật nổi tiếng là nhân yêu (nhân vật nam chơi acc nữ). Nhưng lý do cậu ấy chơi tài khoản nữ chính là vì cậu ấy thích những cô gái đáng yêu. Hình tượng các cô gái nhỏ hỗ trợ trong game thường là những cô bé đáng yêu, ngày nào online cũng thấy cảnh đẹp ý vui! Hơn nữa mua quần áo đồ trang sức cho nhân vật game cũng không khác gì mua đồ cho bạn gái, thật vui vẻ! Khiến người ta quên mất chính mình là một con cún độc thân! (Chu Tiêu Đồng tự cảm thấy tinh thần A Q tự an ủi mình này có phần chua xót làm sao)
Mà bên ngoài, tuy ngoại hình không giống trong game, nhưng Lục Trì là một cô gái thẳng thắn không lùi bước, Tiếu Khả Ngải lại là một người hiền hòa tỉ mỉ, tính cách của họ cũng phù hợp với nhân vật trò chơi.
Vài phút sau, cuối cùng Lục Trì cũng nói chuyện.
Hội trưởng Quảng Đông - Thích Ăn Người Hồ Kiến: "Cậu bảo bang phái đăng bài tìm kỵ sĩ đi, lập một đội cố định mới".
Hội trưởng Phúc Kiến – Đừng Ăn Tôi: "Hả? Sao lại nhận người mới? Cậu không chơi nữa sao?"
Hội trưởng Quảng Đông - Thích Ăn Người Hồ Kiến: "Ừ, không muốn chơi nữa. Cậu bảo với bang phái một chút, ai thích tài khoản của tớ thì cho họ đi!"
Hội trưởng Phúc Kiến – Đừng Ăn Tôi: "Hả??? Cậu không chơi nữa thật à? Gần đây không chơi hay sau này cũng không chơi nữa?"
Hội trưởng Quảng Đông - Thích Ăn Người Hồ Kiến: "Sau này không chơi nữa".
Hội trưởng Phúc Kiến – Đừng Ăn Tôi: "...."
Hội trưởng Phúc Kiến – Đừng Ăn Tôi: "Có phải chán rồi không? Hay chúng ta đổi sang game khác nhé?"
Lục Trì và Tiếu Khả Ngải quen biết đã nhiều năm, cũng cùng nhau chơi rất nhiều trò chơi. Khi chơi một trò chán, họ sẽ cùng nhau sang chơi game khác là chuyện bình thường. Bọn họ không phải vì Lý Hi Hạnh mà ở bên nhau, cũng không vì một trò chơi nào mà ở bên nhau, chính bọn họ có một mối quan hệ bạn bè vô cùng thân thiết.
Nhưng Lục Trì lạnh lùng trả lời.
Hội trưởng Quảng Đông - Thích Ăn Người Hồ Kiến: "Nói sau đi, gần đây không có tâm tình chơi gì cả".
Hội trưởng Phúc Kiến – Đừng Ăn Tôi: "Ừ. Cậu không chơi tớ cũng không chơi nữa. Sau này chúng ta chơi trò chơi mới".
Lục Trì không trả lời.
Chu Tiêu Đồng nhìn cuộc đối thoại, cảm thấy Lục Trì không ổn. Hơn nữa hình như không phải chỉ mỗi hôm nay cô ấy không vui, mà gần đây tâm trạng của Lục Trì đều không tốt. Lúc trước ngày nào cô ấy cũng tới tìm cô thúc giục cô đăng truyện mới, nhưng mấy ngày gần đây Lục Trì không hề tới tìm cô.
Một lát sau, Chu Tiêu Đồng mở cửa sổ trò chuyện riêng với Lục Trì.
Đồng Tâm Đồng Thoại: "Gần đây tớ viết thêm được hai chương truyện, cậu có hứng thú đọc qua không?"
Thích Ăn Người Hồ Kiến: "A, muốn chứ!"
Chu Tiêu Đồng gửi bản thảo qua.
Nửa giờ sau, Chu Tiêu Đồng lại nhắn cho Lục Trì.
Đồng Tâm Đồng Thoại: "Xem xong chưa? Thấy thế nào?"
Thích Ăn Người Hồ Kiến: "Xong rồi. Hay".
Lục Trì là một cô gái có sức sống mãnh liệt. Thường ngày, nếu nội dung tiểu thuyết khiến cô ấy vừa lòng, cô ấy sẽ kích động khen ngợi một hồi, cũng thúc giục Chu Tiêu Đồng nhanh chóng viết chương mới; nếu có chỗ nào cô ấy không thích, cô ấy sẽ đưa ra ý kiến của mình, thảo luận với Chu Tiêu Đồng. Nhưng hôm nay cô ấy chỉ đánh giá "Hay", quá không bình thường. Xem ra đúng là tâm tình không ổn.
Đồng Tâm Đồng Thoại: "Sao thế? Có phải có phần nào cậu không thích không?"
Thích Ăn Người Hồ Kiến: "Không đâu. Thật sự hay mà!"
Thích Ăn Người Hồ Kiến: "Do tâm trạng tớ không vui thôi..."
Lục Trì thừa nhận cô ấy không vui.
Đồng Tâm Đồng Thoại: "Xảy ra chuyện gì thế? Tớ giúp gì được không?"
Thích Ăn Hồ Kiến Người: "Không có gì đâu......"
Thích Ăn Hồ Kiến Người: "Ai nha, chính là đến kỳ sinh lý ấy mà! Tâm trạng hai ngày nữa sẽ ổn hơn thôi! Hai ngày sau tớ sẽ lại là một hảo hánO ( ∩_∩ ) O~~"
Lục Trì không muốn nói ra nỗi lòng của mình. Ngón tay Chu Tiêu Đồng dừng trên bàn phím, không biết nói sao để an ủi. Cô nghĩ nghĩ, gửi một biểu tượng ôm ôm sang.
Lục Trì không trả lời.
Sáng hôm sau, Chu