Gần như là ngay sau khi Tạ Mặc Đông và Lý Hi Hạnh ngồi vào bàn ăn, Chương Lệ Lị đã tới.
Năm nay Chương Lệ Lị 39 tuổi. Tuổi tác của nữ minh tinh rất khó nhìn ra, cô ấy chăm sóc nhan sắc rất tốt, nhìn qua chỉ giống mới hơn 30. Ăn mặc sạch sẽ giản dị, tóc dài buông xõa, mặc áo thun cao bồi, trang điểm nhạt, hoàn toàn không nhìn ra phong cách của một thiên hậu.
Sau khi cô vào cửa, Lý Hi Hạnh và Tạ Mặc Đông đều đứng lên.
"Cô Chương, em chào cô ạ".
"Lệ Lị".
Chương Lệ Lị và Tạ Mặc Đông quen biết đã lâu, gật đầu với anh một cái coi như chào hỏi. Cô hào phóng đưa tay về phía Lý Hi Hạnh: "Hi Hạnh, xin chào."
Lý Hi Hạnh vội bắt tay cô ấy.
Chương Lệ Lị đánh giá từ đầu tới chân Lý Hi Hạnh, cười nói: "Thường xuyên nghe thầy Tạ kể về em, hôm nay cuối cùng cũng được gặp người thật rồi."
Chương Lệ Lị lớn hơn Tạ Mặc Đông vài tuổi. Bình thường với mối quan hệ giữa họ, thường sẽ gọi thẳng tên nhau, nhưng vì tỏ vẻ tôn trọng với Tạ Mặc Đông, cô ấy vẫn giữ thói quen gọi Tạ Mặc Đông là thầy Tạ trước mặt người khác.
Trên mặt Lý Hi Hạnh lộ ra kinh ngạc. Tạ Mặc Đông thế mà lại nhắc đến cô nhiều lần trước mặt Chương Lệ Lị sao?
"Nhiều ca sĩ đều muốn thầy Tạ chế tác hộ một bài hát, người xếp hàng đủ đến mười năm sau rồi. Album đầu tay của em, thầy Tạ đã giúp em ba bài, còn tự làm nhà sản xuất, em nghĩ đây là đối xử bình thường à?" Chương Lệ Lị cố ý tỏ ra không vui vẻ: "Vì album này của em, thầy Tạ từ chối hết công việc bên tôi. Cậu ấy nói phải làm tốt album đầu tay cho đồ đệ cậu ấy yêu quý nhất! Lời này truyền ra ngoài, nhiều người chắc ghen tị đến chết!"
Lý Hi Hạnh liếc mắt nhìn qua Tạ Mặc Đông. Cô cũng không biết những lời này của Chương Lệ Lị có phải đang nói quá hay không, nhưng Tạ Mặc Đông không có ý định phản đối.
"Ngồi xuống nói chuyện đi". Chương Lệ Lị nói, "Gọi món trước nhé".
Chương Lệ Lị có địa vị rất cao trong giới giải trí, cũng có rất nhiều thành tựu, nhưng cô luôn khiêm tốn. Chuyện kết hôn nhiều năm cũng là chuyện bí mật. Công việc của cô ấy luôn đặt trọng tâm vào âm nhạc, không quảng cáo, không tham gia show, không đóng phim, có thể nói là một ca sĩ tương đối hiếm thấy trong giới giải trí bây giờ.
Gần đây Lý Hi Hạnh toàn gặp những người nói chuyện có hàm ý – đầu lưỡi không thẳng. Khách sáo đi khách sáo lại, có chuyện cũng không nói thẳng, hàm ý ẩn chứa trong câu chữ, nếu bạn không có khả năng nghe hiểu siêu phàm thì đúng là không hiểu đối phương đang nói gì. Nhưng Chương Lệ Lị là người có gì nói đó, khiến cảm giác lo lắng trước khi vào cửa của Lý Hi Hạnh nhanh chóng biến mất.
Chương Lệ Lị hỏi: "Tôi nghe thầy Tạ nói, em định hủy hợp đồng với công ty hiện tại à?"
Đi thẳng vào vấn đề, không nói lời vô nghĩa.
Lý Hi Hạnh gật đầu: "Đúng ạ."
"Vậy em có muốn gia nhập công ty Văn Hóa Khuynh Thành của chúng tôi không?"
"Vô cùng muốn ạ".
Chương Lệ Lị cười cười: "Tốt."
"Nghe nói em đang chuẩn bị phát hành album nhỉ, công việc đến đâu rồi?"
"Đã hoàn thành ghi âm rồi ạ, đang trong giai đoạn hậu kỳ."
"Em muốn đến công ty chúng tôi, là cũng định mang theo album này tới phải không?"
"Đúng ạ." Lý Hi Hạnh nói, "Em hy vọng công ty có thể giúp em phát hành album."
Chương Lệ Lị gật gật đầu, tỏ vẻ đã hiểu.
"Bình thường thì công ty chúng tôi không phát hành album tự chế tác, đây là vì nhãn hiệu của công ty, và phải bảo đảm chất lượng tác phẩm. Nhưng album này của em được thầy Tạ chế tác, cậu ấy cũng cho chúng tôi nghe qua Demo, chúng tôi tin tưởng chất lượng của tác phẩm, cho nên có thể cho em đãi ngộ đặc biệt, giúp em phát hành album này".
Lý Hi Hạnh sốt ruột nhìn Chương Lệ Lị. Cô biết trọng điểm còn ở phía sau.
"Tình huống của em thầy Tạ đã nói qua với Lục Phong và tôi. Nói thế này nhé, công ty chúng tôi không nhận người mới, nhất là người mới vẫn còn hợp đồng với công ty cũ. Nhưng em là người thầy Tạ giới thiệu......"
Lý Hi Hạnh cho rằng Chương Lệ Lị muốn nói "Do em được thầy Tạ giới thiệu nên có thể cho em đãi ngộ đặc biệt", nhưng Chương Lệ Lị lại không nói như vậy.
"Vì thế chúng tôi xem em thi đấu, nghe em hát." Chương Lệ Lị mỉm cười nhìn Lý Hi Hạnh, "Tôi và Lục Phong đều rất yêu thích tài năng của em."
Lý Hi Hạnh sửng sốt. Lông mày đang cau lại cũng giãn ra.
"Cảm ơn tiền bối," Cô chân thành nói, "Em cũng ngưỡng mộ tiền bối rất lâu rồi."
"Ha ha, đứng khách sáo, tôi còn chưa nói xong." Chương Lệ Lị nói tiếp, "Trước không nhắc đến chuyện kiện tụng vội—— đây không phải vấn đề lớn. Nhưng em phải biết rằng, nếu chúng ta ký hợp đồng, tương lai nhiều năm tới chúng ta sẽ là đồng nghiệp, là những người sẽ hợp tác với nhau. Cho nên chuyện này không thể quyết định qua loa được, tôi muốn em đem thực lực đến nói chuyện với chúng tôi, thể hiện em có tư cách trở thành đồng nghiệp của chúng tôi."
Văn Hóa Khuynh Thành là một công ty lớn, có rất nhiều hoạt động kinh doanh khác nhau, cũng có rất nhiều hạng mục hợp tác với những công ty khác, cho nên lợi nhuận trọng điểm của công ty không nằm trên các nghệ sĩ mà công ty quản lý. Một công ty lớn như vậy, chỉ quản lý chín nghệ sĩ. Nếu Lý Hi Hạnh gia nhập, sẽ trở thành nghệ sĩ thứ mười của công ty. Văn hóa Khuynh Thành có nhiều tài nguyên như vậy, chắc chắn sẽ dành cho nghệ sĩ của công ty những tài nguyên tốt nhất. Vì thế họ khá nghiêm khắc với các nghệ sĩ muốn gia nhập. Không thể chỉ vì vài câu nói của Tạ Mặc Đông và vài video thi đấu của Lý Hi Hạnh liền vội vàng nhận cô vào.
Những gì mà Chương Lệ Lị nói cũng phản ánh được đầy đủ cách thức hoạt động của một công ty lớn - coi các nghệ sĩ là đối tác, chứ không xem nghệ sĩ là nhân viên để chèn ép.
"Vậy tiền bối muốn em làm gì ạ?" Lý Hi Hạnh hỏi.
"Nói thực ra, kỹ năng ca hát của em còn rất nhiều chỗ phải cải thiện, nhưng không sao, em còn trẻ, vẫn có thể học tập thêm. Nếu em gia nhập công ty của chúng tôi, chúng tôi sẽ giúp em học hỏi và cải thiện. Thứ khiến chúng tôi coi trọng em chính là khả năng sáng tác". Chương Lệ Lị nói: "Mấy bài hát em hát lúc tham gia chương trình, phải nói rất có linh khí. Nhưng những bài hát này đều được em viết trước khi thi đấu, nên tôi cũng không chắc đây có phải là hoa phù dung sớm nở tối tàn hay không, hay nói cách khác, đây có phải đỉnh cao tài năng của cuộc đời em hay không."
"Đúng lúc tôi đang chuẩn bị cho album tiếp theo của mình. Nếu mọi việc đều thuận lợi, dự kiến nó sẽ được phát hành vào nửa đầu năm tới. Tôi muốn mời em viết cho tôi một bài hát. Nếu nó khiến tôi hài lòng, tôi sẽ đưa nó vào trong album của mình. Nếu tôi không hài lòng, xin lỗi em, những chuyện khác chúng ta phải bàn bạc kỹ lưỡng hơn vậy."
Lý Hi Hạnh giật mình, cô không nghĩ Chương Lệ Lị sẽ đưa ra đề nghị như vậy.
Phải biết rằng nếu như bài hát của cô thực sự được Chương Lệ Lị chấp nhận, đừng nói đến chuyện ký hợp đồng, đây đã là cơ hội lớn dành cho