Trên Weibo, Tạ Mặc Đông chỉ nói chuyện âm nhạc, chưa từng nói chuyện khác, đây là lần đầu tiên có nội dung không liên quan đến âm nhạc. Người theo dõi anh ấy không nhiều, vì anh không phải minh tinh đứng trên sân khấu. Nhưng Weibo của anh vừa được đăng lên, đã nhanh chóng được chia sẻ rộng rãi, người theo dõi cũng tăng lên chóng mặt!
Mọi người hóng dưa của giới giải trí nhiều năm như vậy, lần nào cũng như xem phim. A B hai bên cãi nhau, thường là hôm nay A nói gì, một hai ngày sau B mới đáp lại. B đáp rồi, chờ một hai ngày, A mới trồi lên trả lời. Tốc độ này khiến người ta cồn cào cả ruột gan. Mà các minh tinh đều đưa ra lý do "hai hôm trước ở nước ngoài", "Mấy hôm nay trong đoàn làm phim không lên mạng"... nhưng ai mà không biết mấy minh tinh đó đang suy nghĩ sách lược đối phó chứ? Vì thế tuy có phim để xem nhưng xem không đã. Khán giả vẫn luôn hy vọng một ngày nào đó được xem hai bên truyền hình trực tiếp cãi nhau, đó đúng là một niềm vui sướng tràn trề!
Vì thế họ cứ mong lại mong, cuối cùng cũng mong được.
Lý Hi Hạnh nhìn thấy bài đăng của Phóng viên nhỏ giới giải trí, lập tức đăng Weibo. Tạ Mặc Đông thì sao, người ta không chỉ rõ tên anh ấy, anh ấy lại tự nhảy ra thừa nhận. Thừa nhận thì thôi đi, còn trực tiếp mở chế độ tương tác, đồng ý trả lời câu hỏi của cư dân mạng!
Nhóm quần chúng ăn dưa cảm động đến rơi nước mắt! Đời này còn có thể hóng được một quả dưa tri kỷ như vậy! (truyenwiki1.com HHvHH26)
Vì thế dưới Weibo của Tạ Mặc Đông nhanh chóng bị muôn vàn câu hỏi bao phủ!
Nội dung câu hỏi phần lớn xoay quanh tin tức của vị phóng viên nhỏ kia, hỏi anh về sự thật đằng sau tin tức.
"Lý Hi Hạnh quy tắc ngầm sao?"
"Anh có quan hệ gì với Lý Hi Hạnh?"
"Lý Hi Hạnh vào được Văn Hóa Khuynh Thành là do có anh chống lưng sao? Rốt cuộc anh có địa vị gì trong giới?"
"Giải thích một chút mấy tấm ảnh chụp đó đi?"
......
Đương nhiên, cũng có những người hỏi câu hỏi khác.
"Hai vị thiên hậu Chương Lệ Lị và Thái Anh, ngài cảm thấy ai hát hay hơn?"
"Ngài tham dự sáng tác nhiều tác phẩm như vậy, xin hỏi ngài thích nhất bài hát nào?"
"Đại lão, nghe nói Chương Lệ Lị và CEO Văn hóa Khuynh Thành là một đôi, có thật không?"
......
Tạ Mặc Đông tự mình đứng ra thừa nhận, lại còn chủ động đặc biệt muốn trả lời câu hỏi của mọi người. Cho nên những người bình luận dưới Weibo của anh vẫn rất khách khí, câu hỏi tuy sắc bén, nhưng không giống như một lũ chó điên nhào lên cắn người. Mà có càng nhiều quần chúng im lặng hóng hớt nội tâm đã phần nào tin tưởng --- thái độ thoải mái như vậy, chỉ có những người không cắn rứt lương tâm mới dám có!
Kế tiếp cũng chỉ chờ Tạ Mặc Đông và Lý Hi Hạnh sẽ trả lời tin đồn này thế nào. Chỉ cần có thể giải thích hợp lý, cuộc khủng hoảng dư luận này có thể được hóa giải!
Lý Hi Hạnh nhìn Weibo Tạ Mặc Đông, trong lòng ngũ vị tạp trần. Điện thoại cô rung lên, cô cầm lên thì thấy, là Tạ Mặc Đông mới trả lời tin nhắn của cô. Tạ Mặc Đông không nói gì, lại chia sẻ cho cô một bài hát. Tên ca khúc là ——《it's not your fault》.
Gần đây, Tạ Mặc Đông luôn dùng cách chia sẻ ca khúc để nói chuyện. Lý Hi Hạnh nhìn ca khúc anh gửi đến mà dở khóc dở cười. Một lát sau, cô nhấn nút phát ca khúc. Âm thanh du dương phát ra, bực bội trong lòng cô cũng biến mất không thấy đâu.
Nửa giờ sau, Tạ Mặc Đông lại nhắn tin đến.
Tạ Mặc Đông: "Có ngại không nếu tôi đăng công khai lịch sử trò chuyện với em lên mạng?"
Lý Hi Hạnh trả lời: "Dạ không ạ".
Tạ Mặc Đông: "Được".
Lý Hi Hạnh: "Thầy, trừ xin lỗi và cảm ơn, em không biết nói gì nữa...."
Tạ Mặc Đông lại chia sẻ một bài hát ——《Don't say anything》
Lý Hi Hạnh: "......"
Không bao lâu sau, Tạ Mặc Đông đăng Weibo.
Bao nhiêu người đều đang háo hức chờ mong, bài đăng vừa được đăng tải, vô số người tiến vào xem. Bao gồm cả Chu Tiêu Đồng.
Nhưng khi Chu Tiêu Đồng vừa nhìn câu đầu tiên, cô đã suýt ngất.
Câu mở đầu của Tạ Mặc Đông lại là ----
"Tôi và Lý Hi Hạnh chỉ là bạn bè —— dù sao trước mắt là như thế."
Chu Tiêu Đồng: ".................."
Một câu này trực tiếp làm cô hồ đồ, nội dung phía dưới càng xem càng không hiểu. Lúc này tiếng chuông điện thoại cô vang lên, cô vừa cầm lấy, thấy Tả Thiên Dương gọi đến, vội nhận máy.
"Má ơi! Má! Má! Má!! Em thấy bài giải thích của Tạ Mặc Đông chưa!!!" Tiếng Tả Thiên Dương hét từ bên kia truyền đến thiếu chút nữa chọc thủng màng nhĩ Chu Tiêu Đồng, "Cái gì trước mắt cơ?! Cho nên sau này không phải thế?! Á! Có phải anh ta thích Lý Hi Hạnh không?!"
Chu Tiêu Đồng run rẩy kéo điện thoại ra xa, tránh khỏi ma âm của Tả Thiên Dương.
"Chắc không phải?! Không nghe cô ấy nói qua..."
"Có khi chính con bé còn không biết!"
"..."
Chu Tiêu Đồng không còn lời nào để nói.
"Ừm... Chắc cũng có khả năng, anh ta không định phủ nhận". Một lát sau, Chu Tiêu Đồng nói, "Hơn nữa, anh ta nói như vậy, ngược lại thuyết phục hơn so với lập tức phủ nhận. Khiến mọi người tin tưởng rằng, họ thực sự không có gì —— dù sao trước mắt cũng không có."
"Còn 'dù sao trước mắt cũng không có'" Tả Thiên Dương chế nhạo, "Tạ Mặc Đông này có cần nghiêm túc kiêu ngạo thế không hả!"
Chu Tiêu Đồng: "......"
Tuy rằng chính mình cũng cảm thấy ê răng, nhưng cô không thể không thừa nhận, lúc cô nhìn thấy những lời này, cô cũng không cầm được lòng mà tự tưởng tượng ra hình ảnh Tạ Mặc Đông ôm ngực hừ lạnh...
"Không được không được, anh mới nhìn thấy câu đầu tiên đã không nhịn được phải gọi em than thở", Tả Thiên Dương cuối cùng cũng dập tắt tinh thần bát quái đang cháy hừng hực, "Anh phải xem tiếp xem sao!".
Chu Tiêu Đồng cũng tiếp tục đọc bài giải thích của Tạ Mặc Đông. (truyenwiki1.com HHvHH26)
Đoạn văn bản Tạ Mặc Đông đăng lên nói thẳng vào trọng điểm, làm sáng tỏ hết những nội dung mà Phóng viên nhỏ giới giải trí cáo buộc.
"Tôi rất yêu thích tài năng của Lý Hi Hạnh, là người chế tác cho album của cô ấy. Tôi là người theo đuổi sự hoàn mỹ, hy vọng tác phẩm mình tham gia có thể xuất hiện một cách xuất sắc nhất, nhưng trong quá trình hợp tác, tôi và Dream Music có nhiều ý kiến không hợp nhau, dẫn tới mâu thuẫn. Sau khi hỏi ý kiến của Lý Hi Hạnh, đúng là tôi đã giật dây cô ấy, giới thiệu cô ấy cho công ty Văn Hóa Khuynh Thành".
"Tôi không biết vì sao vị phóng viên này lại gọi tôi là 'đại lão'. Tôi chỉ có ba năm người bạn tốt trong giới giải trí, việc tôi làm chỉ là giới thiệu hai bên với nhau, không can thiệp, cũng không có quyền can thiệp vào quyết định của Văn hóa Khuynh Thành. Tôi chỉ là một người làm âm nhạc, chưa bao giờ tham gia vào công việc kinh doanh nào, cũng không hứng thú, chỉ muốn tiếp tục làm tốt âm nhạc của mình. Vì thế không dám dùng từ 'chống lưng'. Được xem trọng, nhưng không dám nhận".
Tạ Mặc Đông không hổ là Tạ Mặc Đông, chỉ cần hai đoạn văn bản đã giải thích rành mạch bát nước bẩn vị phóng viên kia hắt đến. Thái độ khiêm tốn, giải thích chân thành, không kiêu ngạo không siểm nịnh.
Nhưng anh ấy không phải người thanh cao, giải thích xong là xong, anh ấy có thành ý muốn giải thích đến cùng. Vì thế sau khi nói xong, anh cũng để lại không ít chứng cứ bên dưới.
Anh đăng ảnh chụp màn hình Lý Hi Hạnh bình luận âm nhạc của anh lúc trước, lịch sử trò chuyện cô nhờ anh biên khúc cho album, bình luận công khai nên ai cũng tìm được. Đủ để chứng minh họ quen nhau như thế nào. Sau đó anh cũng đăng mấy tấm ảnh lịch sử trò chuyện hàng ngày của họ, phần lớn đều nói về âm nhạc, Lý Hi Hạnh vẫn luôn tôn kính gọi anh là thầy, không có một dấu hiệu mập mờ nào.
Ngoài lịch sử trò chuyện với Lý Hi Hạnh, anh còn đưa ra lịch sử trò chuyện của mình và mội vị lãnh đạo Văn hóa Khuynh Thành. Tên vị lãnh đạo này bị anh ấy làm mờ.
Lịch sử trò chuyện như sau:
Tạ Mặc Đông: "Hôm trước đã nói với cô, gần đây tôi đang biên khúc album mới của Lý Hi Hạnh. Trong quá trình chế tác, tôi với công ty của cô ấy có mâu thuẫn. Lý Hi Hạnh là ca sĩ tài năng, đây cũng là một album không tồi, không biết Khuynh Thành có thế tiếp nhận không?"
Lãnh đạo kia: "Nếu thầy Tạ nói thế, thì dẫn Lý Hi Hạnh đến gặp một lần đi".
Lãnh đạo kia: "Có nhận hay không thì tôi không nói ra dễ dàng ngay được. Chuyện này ảnh hưởng lớn, cô ấy còn hợp đồng với công ty khác trong người. Chúng ta cứ gặp mặt một chút, nếu cô ấy có tài hoa, có năng lực, là ca sĩ có nhân phẩm thì có thể tiếp xúc thêm, hiểu biết thêm về nhau. Công ty tôi vẫn mong nhận được ca sĩ ưu tú".
Tạ Mặc Đông: "Đương nhiên."
Chu Tiêu Đồng nhìn lịch sử trò chuyện này liền biết người bị làm mờ tên là Chương Lệ Lị. Bởi vì chuyện Chương Lệ Lị là bà chủ Văn hóa Khuynh Thành không nhiều người biết đến, nên Tạ Mặc Đông sau khi được Chương Lệ Lị đồng ý đã làm mờ tên bà ấy. Chuyện này cũng không quan trọng, người bình thường không chú ý, chỉ cần Văn Hóa Khuynh Thành không phủ nhận rằng có cá nhân trong công ty đã nói những lời này với Tạ Mặc Đông thì không ai hoài nghi tính chân thật của nó cả, chỉ coi là vị lãnh đạo này không thích bị lộ tên lên mạng thôi.
Lịch sử trò chuyện này đủ để chứng minh, Tạ Mặc Đông không có quyền thế như vị Phóng viên nhỏ giới giải trí nói, anh ấy cũng chỉ là một người trung gian giật dây ở giữa thôi. Cuối cùng Lý Hi Hạnh và Văn Hóa Khuynh Thành có thể ký hợp đồng, là bởi vì hai bên bọn họ đều công nhận lẫn nhau.
Trong bài giải thích của mình, Tạ Mặc Đông không hề đưa ra chỉ trích nào với Dream Music, chỉ nhẹ nhàng nói "có mâu thuẫn". Nhưng mâu thuẫn ở đâu? Có mâu thuẫn thế nào? Anh ta không giải thích, chỉ đăng một phần trò chuyện với Tôn Minh Nguyệt lên.
"Thầy Tạ ạ, tôi đã xem qua dự toán album của thầy, ngại quá, vượt quá kinh phí đầu tư album của bên chúng tôi. Hay thầy nhìn lại bài 'ngôi sao' đi, có thể biên khúc đơn giản một chút không? Thầy mời đến một ban nhạc đệm thì hơi quý quá rồi".
"Thầy Tạ, tôi biết ngày phát hành album của Lý Hi Hạnh bị hoãn lại thầy rất tức giận, nhưng chúng ta đều biết... chuyện này cũng không còn cách nào". Tôn Minh Nguyệt nói khá mập mờ, nhưng những người vây xem đều biết có chuyện gì xảy ra, "Ngài đừng giận tôi..."
Vài đoạn đối thoại đơn giản, cùng mấy tấm ảnh chụp lịch sử trò chuyện, Tạ Mặc Đông đã dẫn chứng đủ tiền căn hậu quả. Đây mới đúng là một cây búa sắt, một cây búa sắt lớn đập xuống giá trị hơn nhiều so với vị phóng viên giải trí kia!
Sau đoạn giải thích, Tạ Mặc Đông cũng không quên giải thích rõ mấy tấm ảnh 'scandal' của anh và Lý Hi Hạnh.
"Tôi xem lại lịch trình, nhận ra mấy tấm ảnh của vị 'Phóng viên nhỏ giới giải trí'. Tấm thứ nhất là ngày X tháng X ở địa điểm XX, bức thứ hai là ngày Y tháng Y tại địa điểm YY, đều là sau khi thu âm xong chúng tôi nói chuyện thêm một lúc. Ảnh chụp do ai chụp ai quay thì tôi không biết, nhưng trong lòng trong sạch, không sợ nghi ngờ."
"Tôi không phải nghệ sĩ, cũng luôn khiêm tốn, cuộc sống cũng rất đơn giản. Lý Hi Hạnh cũng không phải người từng dính vào tai tiếng. Rất khó tưởng tượng lại có paparazzi theo dõi chúng tôi. Ảnh chụp này từ đâu mà ra, lời đồn từ đâu mà đến, trong lòng run sợ, không dám nói nhiều".
Văn bản giải thích đến đây kết thúc.
"Má ơi, Tạ Mặc Đông không hổ là Tạ Mặc Đông, bài viết này giải thích rõ ràng, logic, từ ngữ chau chuốt, hàm ý, không có câu nào vô nghĩa cả!" Chu Tiêu Đồng xem xong, không nhịn được cảm thán: "Cả bài không có một câu nào công kích đối thủ, nhưng lại biểu hiện rõ sự nghi ngờ, vô cùng hoàn mỹ!"
"Anh nói Tạ Mặc Đông thực sự không bình thường