Thông tin truyện Nghề Nào Cũng Có Trạng Nguyên

Nghề Nào Cũng Có Trạng Nguyên

Tác giả:

Thể loại:

Ngôn Tình

Lượt xem:

125

Trạng thái:

Hoàn thành

Nguồn Truyện:

Internet
Website không giữ bản quyền truyện này.Liên hệ gỡ [email protected]
Đánh giá: 9/10 từ 14062 lượt

NGHỀ NÀO CŨNG CÓ TRẠNG NGUYÊN
 


Tác giả: Tịch Quyên.
Thể loại: Cổ đại, oan gia, nữ phẫn nam trang, ngọt, dễ thương, HE.
Tình trạng: Edit hoàn, có ebook.
Giới thiệu:
Đều nói vùng khỉ ho cò gáy nhiều điêu dân, quả không sai. 
Cậu đường đường là nhị thiếu gia dòng chính của Trấn quốc công phủ tôn quý, là biểu đệ ruột của đương kim Hoàng đế; 
Một thôn đồng nho nhỏ lại dám trực tiếp cự tuyệt sự ban ơn của cậu, khiến thể diện cậu mất sạch; 
Cùng lắm chỉ biết có mấy chữ mà dám nói cậu “đọc sách quá ít”! 
Nhưng... cậu như không có tự trọng mà cứ thích trò chuyện cùng cậu ta, đồng thời cũng tự khiến bản thân không thoải mái.
Mười năm chưa từng gián đoạn việc gửi thư cho cậu ta, nhưng báo đáp thu được chính là mỗi ba tháng một phong thư gây lộn; 
Nay gặp nhau ở kinh thành, cậu mới phát hiện cậu ta quả thực không chút kiêng kỵ, vô pháp vô thiên đến cực điểm______ “Cậu ta” lại dám giả làm nam nhân tham gia khoa cử, cứ thế trở thành cử nhân, rồi còn định thi trạng nguyên nữa chứ! 
Cậu biết cô làm nhiều như vậy đều là bất đắc dĩ, 
Nhưng sao cô có thể một mình bí quá hóa liều, cam lòng phạm tội khi quân cũng không muốn cân nhắc đến việc nhờ cậu giúp đỡ? 
Người này bất kể là nam hay nữ đều là một phiền toái khiến người khác đau đầu đến cực điểm.
Dù cô đã rửa sạch cổ chờ bị chém, cũng phải hỏi xem cậu có đồng ý hay không. 
Cậu không muốn chỉ quen biết cô mười năm...
-----
Cùng là Thiên Hậu được phong từ xa lắc xa lơ rồi mà Đồng Hoa với Phỉ chuyên ngược quắn quéo quá quắt xoắn vặn thì nổi như cồn ở Việt Nam, Mị Ngữ Giả bắt đầu lên hương, còn Tịch Quyên vẫn không sủi tăm. Mình đoán có lẽ má này không ngược điên đảo, không viết dài lòng thòng, câu cú khúc chiết rành rọt nên biên tập với dịch giả không cảm thấy sự thách thức chăng :)))))
Quay về chủ đề: Truyện này thuần cổ đại, khá ngắn, chỉ 26 chương. Nửa đầu mô tả cuộc sống của nữ chính ở thôn Tiểu Quy, một trong những thôn nghèo đói tàn tạ nhất triều đại, với những thôn dân hung hăng và thổ phỉ bực nhất. Từ nơi khó khăn nghèo hèn này, nam nữ chính đã gặp nhau, xây dựng tình bạn đơn thuần nhất
Nửa sau truyện mô tả cuộc sống ở kinh thành, với những thói xấu của nha hoàn gia đinh, cách tồn tại chốn phồn hoa đô hội, và cả tình cảm của hai nhân vật chính của chúng ta.
Nửa đầu truyện mình cảm giác như điền văn, nếu không phải biết truyện rất ngắn, chắc chắn mình sẽ nghĩ dễ truyện có 200 chương mất, vì tác giả mô tả rất chi tiết rõ ràng đời sống nơi đây, từng ngóc ngách, từng thói

quen của người dân, cách thức hai cô bạn nhỏ Tiểu Vân và Tiểu Phương tồn tại. Những bí mật bé nhỏ trong Trấn Nghiêm Am kích thích sự tò mò của mọi người, nhưng lại không làm xáo trộn cuộc sống của người dân nơi "trời cao Hoàng đế xa" này.
Nửa sau nói về đoạn nữ chính lên kinh thành. Những tưởng sẽ có mang gia đấu trạch đấu loằng ngoằng, ai ngờ bà tác giả giải quyết trong một nốt nhạc. Còn lại bà tập trung vào tâm lý đôi trẻ. Mình thích nhất là đôi này rất thẳng thắn với nhau, xác định mọi mục tiêu rõ ràng, không tham lam phức tạp, không câu tam đáp tứ. Tình cảm của họ với nhau rất nhẹ nhàng tự nhiên, không khiên cưỡng gượng gạo. Tình bạn của Tiểu Phương và Tiểu Vân sau khi trưởng thành cũng được khắc hoạ rõ nét hơn với những điểm tâm lý khác biệt.
Truyện có hơi YY nữ chính. Nói "Nghề nào cũng có trạng nguyên", chi bằng đổi tên "Trạng nguyên mọi mặt trận" :)) cho nữ chính. Cơ mà nàng không tham lam, khônng đòi hỏi, không trèo cao, tự biết mình muốn gì và phải làm gì. Nam chính vương gia nhưng không quá bẩn tính. Truyện cổ đại nên không tránh khỏi sự phân cấp này nọ khiến mình rất ghét, nhưng tác giả đề cập không nhiều.
Cuối cùng, chị em hãy đọc rồi vote cho nó nha. Giữa một dàn cổ đại toàn máu me giết chóc tranh giành dài thườn thượt, bộ này quả là điểm sáng chói loá...


Bình luận truyện