Show diễn One Day thu hút sự quan tâm của cánh nhà báo vì dàn khách mời đình đám, mặc dù diện tích sàn diễn không phải quá lớn, theo phong cách của một sàn runway chuẩn bị nhưng BST lấy ý tưởng từ núi rừng Tây Bắc của anh thực sự để lại nhiều ấn tượng trong giới mộ điệu vì độ ứng dụng của những bộ đồ.
Trước đó, thông tin về sự xuất hiện của bộ đôi hoa hậu - người mẫu được giấu kín hoàn toàn với truyền thông. Lúc này đây, trên nền nhạc electronic đều nhịp, cả hai catwalk tự tin cùng thần thái sắc lạnh. Việc sở hữu nhiều nét tương đồng về chiều cao, vóc dáng lẫn sự cá tính đã giúp Kỳ Duyên và Minh Triệu tạo nên phần kết đẹp cho show diễn lần này của anh Hòa.
- Hai đứa quá xứng đôi quá luôn á. - Ngọc Trinh nói lớn cảm thán, khiến cho Diệu Nhi cùng Đỗ Long quay sang nhìn cô, cả hai đều gật gù.
- Máy quay nha bà. - Đỗ Long nhắc nhẹ.
Ngọc Trinh mặc kệ, tiếp tục khen "Đẹp đôi thiệt mà. Để em nhắn tin riêng cho Triệu ha. Nói là hai đứa bây xứng đôi ghê."
Mọi người xung quanh cười rộ lên.
Cuối buổi diễn, toàn bộ ê-kíp bí mật tổ chức sinh nhật cho anh Hoà ngay trên sàn runway. Các nhân viên mang lên sân khấu một chiếc bánh kem, trong khi khách mời và dàn mẫu vỗ tay, hát vang chúc mừng sinh nhật.
--------
Kết thúc show diễn, cả hai cũng không nán lại lâu mà trở về nhà. Bởi vì Kỳ Duyên có một vài chuyện cần bàn với quản lý nên cô đi lên phòng làm việc, còn Minh Triệu thì đi tắm sớm rồi nằm ở trên giường đọc sách. Tối muộn, lúc Kỳ Duyên về phòng, vừa đẩy cửa ra cô đã chết đứng với cảnh tượng trước mắt.
Căn phòng tắt hết đèn đi chỉ chừa lại hai ngọn đèn giả nến ở đầu giường, khiến cho không gian nhìn qua có vẻ càng thêm ấm áp mờ ảo. Khắp căn phòng đều là mùi thơm hương của nến hoa hồng, nhẹ nhàng dễ chịu nhưng cũng đầy quyến rũ. Còn phía trên giường... có một người con gái đang ngồi tựa lưng vào giường mà đọc sách. Chị mặc áo ngủ dài, nhưng lại không hề buộc dây áo, hai bên vạt cứ như thế rơi ở hai bên, trên người dường như chỉ còn hai mảnh vải. Một chân chị duỗi thẳng, chân còn lại thì hơi cong cong, khiến cho phần bên dưới thấp thoáng hiện ra nhưng không lộ hẳn.
Nghe tiếng mở cửa, Minh Triệu hơi ngước đầu lên nhìn, khoé môi cong lên thành một nụ cười quyến rũ. Thấy cô như chết đứng ở bên ngoài, chị hơi nhướn mày, giọng nói có chút khàn xuống đầy dụ hoặc "Gấu xong việc rồi à?"
Bạn Gấu mãi vẫn không thể phục hồi tinh thần, ánh mắt mê ly dán dính lên người chị, nuốt nước miếng một cái mới lắp ba lắp bắp trả lời "Gấu... Gấu xong... xong rồi."
- Vậy thì đi ngủ thôi? - Chị nói, nhưng biểu tình kia, động tác kia rõ ràng là không muốn để người khác ngủ!
Bạn Gấu rốt cuộc lấy lại tinh thần, lập tức nhào lên giường chống tay giam người ở giữa, sắc mặt cô ửng hồng, nhiễm một tầng tình dục nhẹ "Bé thật sự rất mê người... Làm cho Gấu kiềm lòng không được, muốn..."
Chị nhếch môi cười, ngón tay vươn ra nâng cằm người trước mặt "Muốn làm gì cơ?"
- Đêm nay Bé phải là của Gấu! - Cô ôm chị nằm ngả xuống giường, nắm lấy hai tay chị qua đỉnh đầu đè lại, hung hăng mà hôn xuống. Tay còn lại cũng không rảnh rỗi gì, cô lần mò xuống phần vải bên dưới, dùng móng tay nhẹ nhàng khều khều, bên tai lập tức vang lên một tiếng nỉ non "A... Bé... vẫn luôn là của Gấu mà."
- Tiểu yêu tinh! - Kỳ Duyên thầm mắng một tiếng, cô cảm thấy cả người mình nóng ran, rốt cuộc không kiềm được mà thưởng thức bữa khuya của mình.
Kỳ Duyên táo bạo đẩy lưỡi vào trong khoang miệng chị, hơi thở nóng rực và những cái vuốt ve từ cô khiến chị mềm ra, ánh mắt bị lấp đầy dần bởi dục vọng.
Chính vì ánh mắt mê người đó của chị, Kỳ Duyên càng cảm thấy cơ thể mình nóng lên, cô tham lam hôn xuống, không ngừng đi chuyển từ cổ xuống xương quai xanh, xương quai xanh của chị rất đẹp, Kỳ Duyên liếm liếm môi, để lại những vết hôn đỏ rực.
Cánh tay cô bắt đầu sờ soạng thân thể chị, bắt đầu những va chạm khiến người ta khó lòng chối từ.
Minh Triệu trong vô thức rên rỉ thành tiếng "Ưm... Gấu...", đôi chân dài thon thả nhè nhẹ cọ vào người Kỳ Duyên.
- Sao hôm nay Bé hư vậy? - Âm thanh Kỳ Duyên khàn khàn, ánh mắt say mê chuyên chú nhìn chị.
Minh Triệu hơi nhếch môi, rướn người ôm lấy cổ Kỳ Duyên hôn một cái "Gấu không thích sao?", nói xong còn vươn lưỡi nhẹ nhàng ở vành tai cô liếm láp.
Kỳ Duyên hít sâu một hơi, hừ cười, một tay đỡ ở dưới một tay gỡ cái người đang làm loạn kia khỏi người mình, nghiến răng nghiến lợi "Thích!"
Cô mạnh bạo vứt áo ngủ của chị xuống sàn, lúc này mới nhìn rõ chiếc quần nhỏ mà chị đang mặc, ren!
- Chết tiệt! - Kỳ Duyên thầm mắng một tiếng, Minh Triệu đắc