“Hóa ra cô có người quen ở bệnh viện!” Đằng sau vọng đến giọng nói khinh thường của Đinh Ý Viên, “Nhưng mà, như vậy cũng vô dụng thôi!”Nói xong, Đinh Ý Viên vọt lên đi trước mặt cô.
Đối với sự thô lỗ của Đinh Ý Viên, cô cảm thấy chẳng hiểu vì sao cả, tuy nhiên, cũng không để trong lòng, chẳng qua cô chỉ là đến học bồi dưỡng thôi, học xong thì đi, không hề có tranh chấp lợi ích gì với Đinh Ý Viên, sau này cũng sẽ không xuất hiện cùng nhau.
Ba ngày sau chính thức đến văn phòng khoa, cô cố hết sức dậy thật sớm, thà rằng đến sớm cũng không muốn bị muộn.
Gần ra đến cửa, mẹ lại oán thán áo khoác cô mặc không đẹp, nói cái gì mà đi đến bệnh viện lớn cũng phải trang điểm cho có tinh thần một chút.
Cô không còn lời nào để nói, đáp lại một câu, “Mẹ, toàn bộ đều phải mặc áo blouse, có cái gì để ngắm?”Tâm ý của mẹ cô đều hiểu, phụ nữ luôn tha thứ cho người làm mình vui vẻ.
Từ trước đến nay mẹ vẫn không bỏ ý định.
Cô cho rằng mình đến viện đã là khá sớm rồi, nhưng mà Đinh Ý Viên so với cô còn sớm hơn, về điểm này, cô cũng khá khâm phục Đinh Ý Viên, dựa vào phần tinh thần này của cô ta, sau này khi đã nắm chắc chuyên ngành sẽ là một bác sĩ tận tâm tận lực, mặc dù tính cách có hơi thô lỗ.
Không lâu sau anh cũng tới, khi xuất hiện ở cửa văn phòng khoa, thì hấp dẫn ánh mắt cô.
Có cuộc đối diện trực tiếp hôm qua, rốt cuộc bây giờ cô đã có thể khá ung dung đứng nhìn anh từ xa đi gần lại phía cô.
Anh không mặc áo blouse, càng lộ rõ vẻ yếu gầy, bước chân vội vàng, đi như gió.
Cùng với bước chân anh tới gần, vẻ mặt cũng dần dần rõ ràng.
Hôm qua còn chưa kịp nhìn kỹ anh, lúc này mới có thể nghiêm túc quan sát.
Anh có những đặc điểm ngoại hình tiêu biểu của người Ninh gia, đường nét trên mặt như được đẽo gọt, góc cạnh rõ ràng, ngũ quan nổi bật nhất là đôi mắt.
Đôi mắt của người nhà họ Ninh đều rất đẹp, nhưng của anh nổi bật hơn