Con trai!?Có một khoảng khắc đó, thời gian như dừng lại, toàn bộ thế giới đều trở nên yên lặng, ngay cả tiếng mưa rơi ngoài cửa sổ xe cũng đều tan biến, trước mắt cô chỉ lưu lại dáng vẻ lúc khóe môi của anh cong lên vừa nãy, đây là lần đầu tiên cô nhìn thấy nụ cười của anh ngoài lúc anh đối mặt với bệnh nhân, là khi anh nhắc đến con trai mình.Cô cảm thấy da dẻ trên mặt mình đều đông cứng lại, sau đó cô rất khó khăn mới có thể nặn ra mấy nếp nhăn trên khuôn mặt, để bản thân mình không đến mức cứng đờ như vậy.
Cho nên cô cười, cô dường như có thể nghe thấy âm thanh da mặt đông cứng đang nứt ra, ban đầu là một đường, rồi sau đó biến thành rất nhiều, theo đó cuối cùng là tiếng cười nhẹ của cô, băng nứt ra tan chảy, ầm ầm rơi vỡ.“Vậy sao? Mấy tuổi rồi?” Cô bóc ra một túi bánh quy, đưa cho anh trước.Anh lắc lắc đầu, tỏ ý không cần, “Bốn tuổi.”Bốn tuổi, họ chính thức ly hôn năm năm, cũng thực sự khá nhanh,…Cô vẫn duy trì dáng vẻ tươi cười đó, “Em đã ăn đồ ăn của thằng bé rồi, nó lên xe phát hiện ra không còn có khi nào sẽ không vui không?”“Sẽ không.” Âm thanh của anh nhẹ nhàng đáp lại, sau đó lại bổ sung thêm, “Thằng bé để đây căn bản là để cho tôi ăn.”Ách, không thể không nói, anh đã nuôi dưỡng được một đứa trẻ ngoan, quả thực thương anh….Cô chậm chậm nhai bánh quy, cũng dùng để chải chuốt lại tâm tình của mình, chua chát là nhất định có.
Đối với người trước, có một câu nói như thế nào nhỉ? Biết anh sống không tốt, thì tôi cũng yên lòng.
Đa số người bình thường đều có tâm lý này, bản thân mình vẫn còn đau khổ như vậy, cho nên với tư cách là một người chồng trước, anh vừa kết hôn lại vừa sinh con, còn không thể khiến người ta chua xót một chút sao?Nhưng mà sau khi chua xót qua đi lại nghĩ, lúc đó khi ly hôn suy nghĩ như thế nào? Nhất biệt lưỡng khoan, các sinh hoan hỷ.**Nhất biệt lưỡng khoan, các sinh hoan hỷ: để chỉ sau khi biệt ly, chỉ mong cả hai ta đều sẽ có được một cuộc sống tự do thoải mái, mỗi người đều sẽ có vui vẻ hạnh phúc của riêng mình.Khi đó quả thật cô có suy nghĩ này.
Cô vẫn còn nhớ, ngày ly hôn đó, chính trên chiếc xe này, cô đối diện với anh nói một lần cuối cùng: Học trưởng, anh đừng áy náy, kết hôn với anh, từ trước tới giờ em