Hùng Âm nói cuối tuần rồi làm này làm kia, Tinh tất nhiên đối với cuối tuần kia vừa có chút mong chờ, lại có chút bài xích.
Thực ra thì mong chờ cũng có phần nhiều hơn.
A phi, cậu không gay, cậu không gay.
Nhất thời nghĩ nhầm thôi, chứ không phải…
“Sao tự dưng lại mua hải sản?” Tinh ngạc nhiên nhìn thùng xốp được Hùng Âm mở ra trong nhà bếp.
Thùng xốp nói lớn không lớn, nói nhỏ không nhỏ.
Nhưng bên trong, dễ phải có đến mấy loại hải sản cùng lúc.
Cua gạch để nấu cháo cho hai đứa nhóc, ghẹ xanh, tôm thuyền để hấp xả cho hai bọn họ.
Còn có ngao nấu canh, móng tay đem xào rau muống, hàu nướng mỡ hành.
“Nhiều như vậy, ăn sao hết?” Số lượng thực sự quá nhiều, Tinh kinh ngạc nhìn Hùng Âm còn lôi ra từ trong tủ ra đám xả cùng gừng, hình như có ý định xử lý hết mọi thứ làm thành bữa tối.
Hùng Âm nhìn đám hàu cũng phải đến gần hai mươi con, đây mới là mục đích chính của anh.
Đám hải sản còn lại cũng chỉ là thuận tay mua để che giấu thôi.
“Thấy ngon nên mua một ít, cũng lâu rồi cậu không ăn còn gì.”
Nghe những lời này, nói không thấy vui nhất định là giả.
Tinh cười hì hì chạy ra nhà ngoài chơi với con, điệu bộ này chính là đã tin lời Hùng Âm nói rồi.
Hùng Âm loay hoay trong bếp, bảo mẫu cũng tạm thời giao hai đứa nhóc cho Tinh, xắn tay vào phụ anh.
Lúc làm xong còn tỉ mỉ chia làm ba phần, gọi shipper tới mang qua cho hai bên nội ngoại một ít thưởng thức.
Bữa tối ngon lành đầy đủ màu sắc khiến cho người ta không nhịn được mà muốn vươn tay ăn vụng một miếng ngay.
Cháo cua nấu cho hai đứa nhóc trong nồi nấu chậm cũng đã xong, hạt gạo trắng ngần bung xoè cùng nước cháo trắng ngần hoà cùng thịt cua đỏ trắng chín mềm mại.
Hai đứa nhóc cũng rất thích ăn thịt, Hùng Âm tách vỏ, cho hai đứa một con tôm thuyền cầm tay gặm cho bớt ngứa răng.
Tinh còn loay hoay với chiếc mai cua của con ghẹ xanh thì một bát toàn là thịt cua đã tách ra đẩy đến trước mặt, hương thơm bay lên quyến rũ người thưởng thức.
Dì bảo mẫu nghe tiếng lò nướng ting một cái, báo hiệu đã nướng xong thì rời bàn, đem khay nướng ra.
Bên trong mấy con hàu được nướng mỡ hành thơm lừng, rưới chút nước mắm cùng lạc đã tách vỏ, ăn vừa bùi vừa thơm.
Tinh thổi nguội, húp rột một cái mà thích thú đến độ lắc lư người.
Hàu vừa to lại mềm, kết hợp cùng hành phi và lạc rang ăn rộp rộp, rất đã miệng.
Trong khay nướng cũng chỉ có khoảng bảy, tám con.
Hùng Âm muốn để số còn lại vào cuối tuần, nấu một nồi cháo hàu, nên không nướng hết.
Ba người lớn thì chừng này là đủ, chưa kể còn có đồ khác trên bàn ăn.
Ăn gần nửa tiếng mới xem như càn quét gần hết các món trên bàn ăn.
Tinh hơi ngả người vào lưng ghế, liếm khoé miệng thèm thuồng với đám móng tay hẵng còn ở trong đĩa bầu dục.
Hùng Âm đưa con móng tay cho Thi, lại cho con trai một con khác, thấy cậu hẵng còn muốn ăn thêm thì ngăn cản.
“Đừng ăn no qúa, sẽ tức bụng đấy.”
Tinh chỉ có thể tiếc nuối chậc lưỡi chấp nhận.
Số lượng đĩa không ít nên Hùng Âm dứt khoát đem