Thông tin truyện Nghe Nói Tình Yêu Sẽ Đến

Nghe Nói Tình Yêu Sẽ Đến

Tác giả:

Thể loại:

Ngôn Tình

Lượt xem:

690

Trạng thái:

Hoàn thành

Nguồn Truyện:

Internet
Website không giữ bản quyền truyện này.Liên hệ gỡ [email protected]
Đánh giá: 10/10 từ 15245 lượt

REVIEW TRUYỆN NGHE NÓI TÌNH YÊU SẼ ĐẾN

Tác giả: Mộc Thanh Vũ

Thể loại: Hiện đại thực tế, hành động, đội trưởng đội cảnh sát và con gái thị trưởng, tình yêu trải qua thăng trầm, buông bỏ quá khứ, hoạn nạn gặp chân tình, day dứt, cảm động, HE.

Độ dài: 66 chương + 2 ngoại truyện

Tình trạng: Hoàn edit (bản edit còn hơi hướng convert, đủ để đọc hiểu)

____

Trên đời có một số người cảm thấy tình yêu chính là chấp niệm, đã xác định là người đó thì sẽ không thay đổi. Cho dù họ lạnh lùng, họ phạm lỗi, cũng sẽ bỏ đi cảm xúc của bản thân để mà tha thứ. An Dĩ Nhược chính là một cô gái như vậy.

Hoàn cảnh gia đình rất tốt, từ nhỏ đến lớn chưa từng gặp phải trắc trở nào, có lẽ chính vì như vậy, tính cách của An Dĩ Nhược mới mềm mỏng và dịu dàng đến thế. Tịch Thạc Lương là mối tình đầu từ thời còn đi học của cô, bạn bè đều biết. Trong mối tình này, ai cũng có thể nhìn thấy người bỏ ra nhiều hơn là An Dĩ Nhược, nhưng cô chỉ cười xòa. Bỏ ra nhiều hơn thì sao chứ? Tình yêu là không cần so đo tính toán như vậy.

An Dĩ Nhược không tính, nhưng chưa chắc người khác cũng giống như cô. Tịch Thạc Lương không xấu, anh ta cũng là một nhân tài, đi học có thành tích, sau này tốt nghiệp đi làm cũng có chút tiếng tăm. Cái “xấu" duy nhất của anh ta có lẽ chính là quá hờ hững. 

Trong mối quan hệ với An Dĩ Nhược, anh ta không muốn vì hoàn cảnh gia đình mình thấp kém hơn cô mà phải chịu nhún nhường. Thế nên, trong mọi tình huống, anh ta đều không bao giờ hạ mình trước cô, cho dù đó là lỗi của ai đi nữa.

Trước sự lạnh nhạt này, An Dĩ Nhược cảm thấy có chút tủi thân, nhưng rất nhiều lần cô đều tự nhủ, không sao cả. Anh ấy thật sự yêu cô, chẳng qua là cái tôi quá lớn mà thôi. Trong sáu năm đó, An Dĩ Nhược chia tay một lần, tha thứ vô số lần. Cuối cùng vẫn quyết định đi đến hôn nhân. Mặc dù, giữa đường đã xuất hiện Mục Nham.

Anh là đội trưởng đội cảnh sát hình sự của thành phố, nam tính mạnh mẽ, khác hẳn với vẻ tuấn tú lịch lãm của những người đàn ông mà An Dĩ Nhược đã gặp. Trong một tình huống truy bắt, bất đắc dĩ, Mục Nham đã mạo phạm cô. Nhân duyên của họ, bắt đầu từ đây.

Một cô gái cổ hủ như An Dĩ Nhược, khi đã trao trọn tình yêu cho người nào thì sẽ toàn tâm toàn ý với người đó, cho nên những hành động của Mục Nham như vậy, khiến cho cô có ấn tượng không hề tốt với anh. Cho dù sau này biết được nguyên nhân là vì công việc, cô vẫn không có cách nào có thiện cảm với anh được. 

Thế nhưng, đã gọi là duyên phận, chạy đâu cũng không thoát. An Dĩ Nhược không chỉ kết nhân duyên với Mục Nham, còn tạo nghiệt duyên với một tên trùm ma tuý, Cố Dạ. Người đàn ông có tâm hồn đen tối giống như cái tên của hắn vậy, chỉ một lần gặp gỡ An Dĩ Nhược ở nước Pháp xa xôi, hắn đã âm thầm theo dõi cô cho đến tận ngày chờ đợi được cơ hội. 

An Dĩ Nhược bị bắt cóc.

Trong lúc mọi người đều cho rằng, cô bị bắt cóc là vì thân phận con gái thị trưởng của mình, thì chỉ có cô và tên trùm biến thái kia mới biết, sự thật là vì hắn đã yêu cô bằng một thứ tình cảm vô cùng vặn vẹo. 

Cố Dạ giam giữ An Dĩ Nhược, biết rõ nhất định sẽ có người đến cứu cô, nhưng trong khoảng thời gian ít ỏi đó vẫn muốn tranh thủ một chút tình cảm của cô. Nhưng đương nhiên hắn phải thất vọng rồi. Vì người đến cứu An Dĩ Nhược, không ai khác, chính là Mục Nham.

Một đêm tàn khốc.

Mục Nham cứu được An Dĩ Nhược, cả hai người thương tích đầy mình. Có lẽ là vì vết thương quá nặng, họ đã cố tình quên đi một thứ tình cảm khác đang lặng lẽ nảy sinh giữa hai người. An Dĩ Nhược hiểu rõ, Mục Nham cứu cô là vì trách nhiệm, thế nhưng nụ hôn đó, những hành động dường như chỉ dành riêng cho cô đó, phải giải thích thế nào đây? Một cô gái luôn tỉnh táo và lý trí như cô, bây giờ cũng không thể hiểu nổi chính mình nữa. 

Mối quan hệ với Tịch Thạc Lương dường như không có gì thay đổi sau biến cố đó, nhưng cô lại cảm thấy bản thân mình đã dao động. Cô là hôn thê của anh ta, nhưng dường như có người còn coi trọng an nguy của cô hơn cả anh ta nữa. Cho dù mọi chuyện đã kết thúc, nhưng người ấy vẫn lưu lại trong trái tim cô một cảm giác không nói rõ thành lời.

Nhưng người ta không chịu nói thì cô biết làm thế nào? An Dĩ Nhược chỉ có thể dằn lòng mình lại, đi theo con đường mà trước đây đã định sẵn, kết hôn cùng Tịch Thạc Lương. Cô tin mình sẽ làm được, có thể đó chỉ là một chút lòng cảm kích, hoặc giả chỉ là chút cảm nắng mà thôi. Xa cách rồi tự dưng sẽ quên.

An Dĩ Nhược sai rồi. Tình yêu 6 năm mà cô luôn phải hạ mình vun vén đó, đi đến kết hôn chẳng qua là bởi vì Tịch Thạc Lương cảm giác được nguy cơ từ Mục Nham mà thôi. Chính vì lý do ích kỷ và ấu trĩ đó, cho nên chỉ cần một tác động nhỏ đã không thể trụ nổi. 

Tịch Thạc Lương không đến hôn lễ. Anh ta bỏ mặc An Dĩ Nhược và tất cả khách mời quan trọng, chà đạp lòng tự trọng và tình yêu của cô. An Dĩ Nhược là một cô gái yếu đuối, điều này không sai. Cô có thể nhu nhược trong tình yêu, cố gắng xem nhẹ cảm giác bi thương của bản thân, nhưng cô tuyệt đối không thể để cha mẹ vì mình mà đau khổ. 

Hành động của Tịch Thạc Lương giống như một nhát dao cuối cùng, chặt đứt mọi hy vọng về tình yêu của cô.

An Dĩ Nhược tự do.

Tự do trong chính cuộc sống của mình. Cô không cần thận trọng nghĩ cho người khác nữa, không cần tự tìm lý do biện bạch cho lỗi lầm của người khác, không cần tự an ủi chính mình trong những lúc cô đơn nhất. 

Mục Nham cũng tự do.

Tự do theo đuổi cô gái mà mình đã thương thầm từ lâu. Không cần lo lắng sẽ làm cô ấy khó xử, không cần dằn lòng nhìn cô ấy khóc mà không dám tiến lên.

Hai con người với trái tim tự do, đến với nhau.

Quá nhiều đau thương cho một cuộc tình đến muộn. Cả hai người đều phải bước ra từ quá khứ và chiến đấu với trở ngại của hiện tại để cùng đi đến tương lai. Biến cố cuối cùng xảy đến, đau thương lại một lần nữa vây lấy họ. Nhưng mọi chuyện đã khác. 

An Dĩ Nhược hiểu được người đàn ông quan trọng nhất cuộc đời mình đã đến, cô bằng lòng chờ đợi, cho dù thời gian tính bằng năm, hay là một đời. Mục Nham hiểu được người phụ nữ quan trọng nhất cuộc đời mình đang đợi, cho nên anh quay về, từ cõi chết.

Đừng sợ quá khứ quá sâu nặng sẽ ảnh hưởng đến hiện tại. Bởi vì con người có thể có rất nhiều ký ức, nhưng chỉ có một trái tim. 

Loạn nhịp vì ai, ngưng đập vì ai, thì chính là người đó.


Bình luận truyện