Nhóm dịch: Thiên TuyếtLiễu Bình dùng sức nhảy lên, bay cao cao, dán trên vách đá rồi bò như thạch sùng, nhanh chóng đi vào trong cửa hang.
Một luồng gió âm u lạnh lẽo từ cửa hang thổi ra.
Liễu Bình nằm im tại một bên cửa hang, nhẹ nhàng hít hít.
Thế gió vừa nhanh vừa bền bỉ, còn có một luồng khí tức mới mẻ mà ướt át.
Chắc chắn có con đường thông hướng bên ngoài!Hắn đang định chui vào trong hang động, bỗng nhiên có từng đợt âm thanh làm người sợ hãi truyền tới bên tai, quay đầu nhìn lại thì thấy nơi sâu xa trong mộ địa có biến đổi mới.
Trong màn sương mù kia! "Cứu! mạng!"Một giọng nói hốt hoảng vang lên.
Giọng nói này hơi quen thuộc, có vẻ như là một trong mấy người vừa nãy.
Hai ba bóng người xuyên qua sương mù, đâm nát đống quan tài cản đường, lao về nơi này một cách điên cuồng.
"Chạy mau!"Người cầm đầu quát.
Dị biến xuất hiện! Tại nơi xa xôi cuối hang động, từng chiếc xúc tu bôi đầy dịch nhờn lao tới với tốc độ cực nhanh.
Phụt!Chỉ một lần, cả ba người bị xuyên trên xúc tu đó.
Ba người lập tức phát ra những tiếng kêu gào thảm thiết.
Xúc tu cũng không để ý tới điều này, mang theo ba người này vào trong vùng sương mù nồng đậm.
Một tiếng rống tràn ngập tức giận vang lên:"Đều là một đám cản trở phiền phức! ta đang muốn! "Liễu Bình nghe tới đó lập tức không do dự thêm nữa, chui vào trong hang động, dùng toàn lực chạy về đầu kia của hang động.
Làm cho người ta bất ngờ là lối đi này khá ngắn, khoảng năm phút sau, Liễu Bình đã nhảy ra ngoài.
Hắn quan sát xung quanh.
Nơi đây lại là một hang động dưới mặt đất chứa đầy quan tài!Vách đá bốn phía là những hang động rất sâu được sắp xếp không có quy tắc nào cả, không biết thông tới nơi nào.
Những người kia có thể tới đây bằng một hang động nào đó, bọn họ phát hiện gợn sóng dị thường gần đây mới bắt đầu đào hang xuống dưới, cuối cùng mở ra nơi mộ địa!Thế nhưng ở nơi này có quá nhiều hang động, mình không biết nên đi vào hang động nào cả.
Làm sao bây giwof?Hắn còn đang nghĩ ngợi, bỗng có một chấn động dị dạng từ trong ngực truyền tới.
Là tấm phù đen kia!Nó tự nhảy ra khỏi ngực Liễu Bình, nhẹ nhàng lơ lửng giữa không trung.
Liễu Bình nhìn chằm chằm tấm phù màu đen này.
Dựa theo lời nói của người tu hành kia, tấm phù này có thể giúp đỡ mình.
Tấm phù kia trôi nổi bồng bềnh bay về một bộ quan tài cách nơi đây hơn trăm mét.
Cuối cùng, nó lơ lửng trước chiếc quan tài đó.
Là nơi này!Liễu Bình nhảy tới cạnh quan tài, lập tức loáng thoáng nghe được tiếng nước cùng tiếng gió từ trong quan tài gỗ này truyền ra.
Hắn đẩy nắp quan tài này ra.
Trong quan tài vẫn trống rỗng, thế nhưng lại có một cái lỗ lớn được đào sâu xuống phía dưới.
Tiếng nước chảy truyền ra từ trong chiếc hố sâu này.
Ngay sau đó, từng hàng chữ nhỏ liên tục xuất hiện trong hư không:[Hoàn cảnh đặc biệt đã khớp.
][Neo Thời Không đã xác định.
][Phù Ký Linh đã bắt đầu kích hoạt.
][Ngươi có thể dựa vào lực lượng của Phù Ký Linh, có thể lập tức đi tới thời không bí mật tương ứng.
]Thì ra là thế!Con đường chạy trốn của mình là ở nơi này!Liễu Bình tóm lấy tấm phù đen kia, đi vào trong quan tài, cũng cẩn thận đậy nắp quan tài lên.
Sau khi làm xong chuyện này, hắn nhảy vào trong cái hố đen sâu thẳm kia! Một giây! Hai giây! Ngay sau đó, trong bóng tối vô hạn có một luồng sáng mông lung hiện lên.
Một thế giới tản ra ánh sáng vô tận từ nơi cực kỳ xa xôi lao vùn vụt tới, đâm vào người Liễu Bình, bao phủ hắn vào bên trong.
Soạt!Tiếng nước vang lên.
Liễu Bình đứng lên từ trong con suối, thở dốc liên tục, cũng quan sát mọi thứ xung quanh.
Nơi này là một mạch nước ngầm.
Nước sống đục ngầu lạnh lẽo, toàn bộ dòng sông vây quanh