Mười tám tuổi, Lục Dĩ Ngưng mới vào đại học, tóc ngắn xinh đẹp, mỉm cười rạng rỡ. Lúc đó, thiên kim Lục gia đã tùy ý bỏ qua tất cả các khóa học mình có thể chọn, một bước không rời theo sau Đường Mộ Bạch thi vào ngành Y nhàm chán vô vị.
Hai mươi lăm tuổi, Lục Dĩ Ngưng tốt nghiệp đại học danh tiếng hàng đầu, trong ngành nhiếp ảnh ở nước ngoài hô mưa gọi gió, quan hệ rộng rãi, lại chỉ duy nhất tránh không bao giờ nhắc đến Đường Mộ Bạch.
Trong vài năm, những tin đồn về Đường Mộ Bạch từ trong nước cũng truyền tới------- Tài hoa xuất chúng, hai mươi sáu tuổi đã ở giới y học nhất chiến thành danh.
Sau nhiều năm gặp lại, Lục Dĩ Ngưng thay bạn tốt Tâm Duyệt đến tìm bác phụ khoa tìm hiểu quân tình: "Bác sĩ, tôi gần đây kinh nguyệt không đều, thích ăn chua, thích ngủ, còn hay nôn khan... có phải có rồi hay không?"
Bác sĩ từ một xấp bệnh án dày cộp ngẩng đầu lên, lộ ra một gương mặt đẹp trai quen thuộc, ánh mắt âm trầm, thần sắc nguy hiểm: "Có cái gì ?"
Lần đầu gặp lại, Lục Dĩ Ngưng thật bất hạnh mà ngã từ trên ghế xuống.
Người nào đó đặt vấn đề 1: Chuyện kinh tâm động phách nhất bạn từng trải qua là gì?
Nặc danh trả lời : Chuyện càng đáng sợ hơn so với gặp lại bạn trai cũ chính là, gặp lại người bạn trai cũ mà đã bị bạn bỏ rơi, bị bạn block, bị loại ra khỏi thế giới của mình... ừm... Khoảnh khắc ấy, cảm giác như tất cả ghế trên đời này đều đỡ không nổi trọng lượng của bạn.
Người nào đó đặt vấn đề 2: Làm thế nào