Buổi sáng Điếu Trạch Nghiễn đi đánh bóng rổ, vừa nhìn thấy mặt An Hạ ở dưới nhà anh đã ung dung đi đến gần bắt cô đi cùng, nếu không tự anh sẽ vác cô ra sân bóng, An Hạ trước sự đe dọa của Điếu Trạch Nghiễn chỉ có thể miễn cưỡng gật đầu đồng ý.
Tại sân bóng, nhìn thấy An Hạ và Điếu Trạch Nghiễn từ xa đến ngồi ở ghế khán đài, Từ Tuấn Hạo nhanh chóng rời sân chạy đến cười cười hỏi: "An Hạ, hết giận cậu ta rồi sao?"
Không nghĩ Điếu Trạch Nghiễn lại nói với người khác chuyện này, An Hạ ngại ngùng mỉm cười cho qua.
Trong lúc chờ thành viên chơi bóng đầy đủ, Lý Thu Nhiên không hẹn mà đến, bắt gặp Điếu Trạch Nghiễn cũng đến, trong lòng cô ta không khỏi vui mừng. Lúc đến gần mới phát hiện An Hạ bị anh che khuất, Lý Thu Nhiên lập tức hụt hẫng nhưng vẫn phải tỏ ra vui vẻ.
"An Hạ, hôm nay cậu cũng đến à?"
"Phải" An Hạ miễn cưỡng gật đầu, không phải cô tự nguyện mà đều do bị Điếu Trạch Nghiễn ép, trước mặt người lớn anh còn dám nắm tay cô, thử hỏi sau này không có họ anh sẽ làm đến mức nào, trước mắt vẫn nên thuận theo ý anh trước.
Nhìn quanh khán đài trống vắng một lượt, Từ Tuấn Hạo đột nhiên thở dài: "Sao mỗi lần đông đủ đều thiếu An Nhiên vậy chứ?"
An Hạ mỉm cười hiểu ý: "Quán nhà cậu ấy đông khách không?"
"Nghỉ bán rồi, người ta về quê hết nên không còn ai"
"Vậy lần sau đánh bóng cậu rủ cậu ấy ra đi, mình sẽ chăm sóc cậu ấy giúp cậu"
Được An Hạ mở lời đề nghị, Từ Tuấn Hạo phấn khích giơ tay đập tay với cô nhưng bị Điếu Trạch Nghiễn chen vào đập tay anh đến suýt trật khớp. Mang danh là anh em tốt, từ khi An Hạ xuất hiện thì vị trí của Từ Tuấn Hạo lập tức bị đạp đổ không có chổ leo lên, ngoài cam chịu ra anh không còn lựa chọn nào khác.
Trong lúc Điếu Trạch Nghiễn và Từ Tuấn Hạo chơi bóng cùng những bạn nam khác dưới sân, Lý Thu Nhiên ngẫm nghĩ quyết giành cơ hội, quay sang hỏi An Hạ: "Cậu cảm thấy Trạch Nghiễn là người thế nào?"
An Hạ hiểu ngay ý đồ trong câu hỏi của Lý Thu Nhiên, với những ánh mắt cử chỉ mà cô ta dành cho Điếu Trạch Nghiễn trước nay cô đều nhận thấy rất rõ.
"Ý cậu là gì?"
Lý Thu Nhiên bỗng tỏ ra ngại ngùng, ánh mắt hướng về Điếu Trạch Nghiễn dưới sân bóng rồi mong đợi nhìn An Hạ.
"Mình rất thích cậu ấy, cậu giúp mình theo đuổi cậu ấy được không?"
Mi mắt An Hạ khẽ chớp mang theo sự lưỡng lự, cô không phải bà mai, càng không có kinh nghiệm trong chuyện tình cảm nhưng hết lần này đến lần khác lại có người nhờ cô theo đuổi ai đó giúp. Đối với trường hợp của Từ Tuấn Hạo và An Nhiên, An Hạ có thể giúp đôi chút, còn đối với Điếu Trạch Nghiễn, cô hoàn toàn bất lực.
"Xin lỗi Thu Nhiên, mình không biết cách giúp cậu theo đuổi cậu ấy"
Cơ hội không dễ để có, Lý Thu Nhiên không dễ dàng bỏ qua, cô ta vẫn kiên quyết nhờ vả An Hạ.
"Không sao, cậu cứ nhắc về mình tốt một chút ở trước mặt cậu ấy là được rồi"
"Được" An Hạ cứng nhắc gật đầu, cô tệ nhất chính là khoản ăn nói, đằng này bảo cô phải giao tiếp với Điếu Trạch Nghiễn thì có khác gì trứng chọi với đá, An Hạ thầm nghĩ nói vài câu khen ngợi Lý Thu Nhiên trước mặt anh có lẽ cũng đủ để hai người họ tự xử sau này.
Một lúc sau khi mọi người nghỉ giải lao sau trận đấu, ngay khi Điếu Trạch Nghiễn vừa vào ghế, Lý Thu Nhiên liền nhanh tay đưa nước cho anh, Điếu Trạch Nghiễn lại xem hành động của Lý Thu Nhiên là không khí mà bỏ qua, giơ tay chộp chai nước Từ Tuấn Hạo quăng đến.
Mở nắp chai nước xong Điếu Trạch Nghiễn nhường cho An Hạ uống trước, cô lắc đầu anh liền uống cạn một hơi. An Hạ ngồi giữa Điếu Trạch Nghiễn và Lý Thu Nhiên, cô ta nhìn chằm chằm vào Điếu Trạch Nghiễn bằng ánh mắt si mê khiến An Hạ khổ tâm không biết nên ngồi yên hay đi ra chổ khác.
"Cuối phố có một quán kem, hay chúng ta đến đó ăn đi" Lý Thu Nhiên bỗng đề xuất, ai đi cũng không quan trọng, cô ta chỉ cần sự hiện diện của Điếu Trạch Nghiễn là đủ.
"Cậu đi không?" Điếu Trạch Nghiễn quay sang hỏi An Hạ.
Không để An Hạ từ chối mà để vụt mất dịp đi cùng Điếu Trạch Nghiễn, Lý Thu Nhiên vội lay tay cô: "An Hạ, đi đi"
Số An Hạ sinh ra không làm bà mai cũng làm bóng đèn, cô đành gật đầu để không làm mất bầu không khí.
"Vậy hẹn bảy giờ tối nay nhé" Lý Thu Nhiên vui mừng hớn hở không ngừng trông đợi ở Điếu Trạch Nghiễn, đáp lại một ánh mắt của anh dành cho cô ta cũng không hề có.
Bàn xong mọi người chuẩn bị về, An Hạ chậm bước giữ tay Từ Tuấn Hạo lại: "Tối nay cậu rủ An Nhiên đến được không?"
Từ Tuấn Hạo vội vàng gật đầu mạnh, gương mặt mừng đến nỗi như phát sáng.
Điếu Trạch Nghiễn đi phía trước, lúc quay qua chỉ thấy mỗi Lý Thu Nhiên đi bên cạnh, xoay người lại liền nhìn thấy An Hạ đang nói chuyện riêng với Từ Tuấn Hạo, anh không nói lời nào hùng hổ bước đến kẹp cổ cô lôi đi.
Buổi tối Điếu Trạch Nghiễn và An Hạ chuẩn bị đến quán kem, trùng hợp Joie từ phòng ra hỏi Điếu Trạch Nghiễn khi nào mới có thể đến quán kem cuối phố, anh nhân tiện đến