Đầu tháng mười, Điếu Trạch Nghiễn chính thức tham gia lớp Tin học cho học sinh giỏi đi thi, người khác đã bắt đầu từ sau hôm khai giảng, Điếu Trạch Nghiễn kéo dài mãi nên học sau gần một tháng.
Lớp học sinh giỏi diễn ra vào buổi chiều sau khi tan học thứ hai, tư, sáu. Điếu Trạch Nghiễn đối với việc liên quan đến máy tính phần mềm đều rất hứng thú, nhờ vậy anh mới có động lực ở lại học sau giờ tan trường.
Mặc dù An Hạ không tham gia cũng không bị Điếu Trạch Nghiễn giữ lại nhưng cô vẫn đợi anh học xong rồi về chung. Mấy lần trước về nhà một mình, An Hạ cảm thấy rất bình thường, Điếu Trạch Nghiễn thì khác, sắc mặt anh không được vui, lúc hỏi đến lại lãng đi không trả lời vào trọng tâm câu hỏi.
Lần này An Hạ ở lại chờ không cho Điếu Trạch Nghiễn biết, cô ở bên ngoài phòng máy, tranh thủ thời gian rảnh rỗi lấy sách vở ôn bài cũ.
Hai tiếng trôi qua rất nhanh, An Hạ đứng cách phòng vài trăm mét chờ, lớp chỉ tầm năm, sáu người, Điếu Trạch Nghiễn lại ra muộn nhất.
Ngay khi thấy Điếu Trạch Nghiễn bước ra cùng một nữ sinh khác, còn vui vẻ trò chuyện, trong lòng An Hạ dâng lên nỗi hụt hẫng, sớm biết anh có mỹ nhân bên cạnh cô đã không phí thời gian chờ anh. An Hạ đứng dựa người vào tường, mắt nhìn xuống đất, đôi lúc không nhịn được mà lén liếc Điếu Trạch Nghiễn và nữ sinh kia.
Thấy An Hạ, Điếu Trạch Nghiễn bất giác nở nụ cười tươi rói tung tăng bước sải dài đến gần, phấn khích hỏi: "Cậu ở đây chờ tôi?"
An Hạ ngẩng đầu dậy, mạnh mẽ lắc đầu phủ nhận: "Không phải"
"Vậy thì còn chờ ai, trong lớp chỉ còn thầy giáo" Biểu cảm Điếu Trạch Nghiễn như muốn nói tôi thừa biết hết rồi, còn giả vờ làm gì.
"Chắc là cậu ấy về rồi, tôi về đây"
Đi được vài bước, từ phía sau của An Hạ bị một lực mạnh đè lên, Điếu Trạch Nghiễn thong thả khoát vai cô cười vui vẻ.
"Chào An Hạ, mình là Khả Vi" Khả Vi đi phía bên kia Điếu Trạch Nghiễn, tươi cười giơ tay chào hỏi.
An Hạ cười lịch sự gật đầu đáp lại, thoáng liếc nhìn Khả Vi từ đầu đến chân đều toát lên khí chất của một tiểu thư, so với những cô gái khác trong trường, kể cả Lý Yên Tử trước đó thì Khả Vi nổi bật hơn hẳn, nếu cô gái này sớm thân với Điếu Trạch Nghiễn thì chắc chắn giành được vị trí hoa khôi của trường.
Có một điều An Hạ không thể phủ nhận, Khả Vi đi cạnh Điếu Trạch Nghiễn càng xứng đôi, cô không rõ bản thân tại sao luôn nghi ngại về những cô gái xuất hiện bên cạnh Điếu Trạch Nghiễn, có thể vì con người anh đào hoa, người tình tin đồn lại không hề thiếu.
"Phải rồi, lúc nãy Tuấn Hạo nhắn tin, lâu rồi không ghé quán An Nhiên, cậu có muốn đến không?" Tay Điếu Trạch Nghiễn đang khoát trên vai An Hạ, ngón tay chạm vào vành tai cô.
"Được" An Hạ phấn khởi gật đầu đồng ý, cũng đã lâu rồi cô không gặp An Nhiên, trong phút chốc quên chuyện không vui khi nãy.
"Cậu có muốn đi ăn cùng không?"
"Vậy làm phiền cậu rồi"
Tim An Hạ bẫng đi một nhịp khi nghe Điếu Trạch Nghiễn lên tiếng mời Khả Vi đi cùng, cô hít sâu một hơi tự nhủ họ chỉ là bạn bè, đều