Đầu tháng chín quay lại thời gian học tập ở trường, quãng đời sinh viên của Điếu Trạch Nghiễn và An Hạ cũng bắt đầu.
Sáng sớm Điếu Trạch Nghiễn mặc một chiếc áo thun trơn màu đen, khoác thêm một chiếc áo denim bên ngoài. Phần mái dài được chia sáu bốn vuốt ngược tùy ý không theo nếp, làm tăng thêm vẻ nổi loạn phong lưu.
Dù ngoại hình Điếu Trạch Nghiễn có thay đổi, An Hạ vẫn giữ nguyên phong cách cũ, chỉ đơn giản là mặc một chiếc áo sơ mi không cổ màu kem cùng quần jean.
Mới đó bố mẹ Điếu Trạch Nghiễn và thím Vu từ những ngày mong chờ anh chào đời, quay qua quay lại anh đã bước vào đại học, bên cạnh còn có cả An Hạ.
Tiễn Điếu Trạch Nghiễn và An Hạ ra xe đến trường, mẹ anh nước mắt ngắn dài vừa vui mừng vừa lo lắng, con trai và cả con dâu tương lai của bà đều đã lớn.
Xe của Điếu Trạch Nghiễn đã chạy khuất, mẹ anh vẫn bám ở cửa cổng không nỡ rời đi, bố anh phải dùng đến sức mới có thể kéo bà trở vào.
Trên đường đến trường, tâm trạng của Điếu Trạch Nghiễn luôn trong trạng thái phấn khởi, thỉnh thoảng liếc sang bộ dạng bất an của An Hạ, anh không nhịn được bật cười.
"An Hạ, nếu em ra trước thì đến tìm anh, anh ra trước anh sẽ qua tìm em"
Điếu Trạch Nghiễn cẩn thận dặn dò, An Hạ gật đầu thuận ý.
Đến trường, Điếu Trạch Nghiễn đến điểm danh tại lớp quản trị kinh doanh, sau đó tranh thủ sang lớp kỹ thuật công nghệ điểm danh. An Hạ chỉ đến mỗi lớp sư phạm nên ra trước liền đi tìm Điếu Trạch Nghiễn.
Theo số phòng Điếu Trạch Nghiễn cho An Hạ biết, anh cùng vài người vẫn còn nói chuyện với chủ nhiệm khoa trong lớp, cô không vội hối thúc đứng bên ngoài đợi.
Người qua lại bỗng nhìn chằm chằm vào An Hạ xì xầm, một nhóm nữ ba bốn người tụ lại một chổ bàn tán về An Hạ, họ thì thầm với nhau cách hơn ba mét cô vẫn nghe thấy được.
"Cô gái đó chẳng phải là người theo đuổi thành công Trạch Nghiễn lớp IT sao?"
"Nhìn bề ngoài bình thường như vậy, chắc là dùng thủ đoạn rồi"
"Còn phải nói, Trạch Nghiễn cậu ấy còn chẳng hứng thú kết giao bạn bè, lấy gì để mắt đến cô gái đó"
Bên tai An Hạ chỉ còn những lời bàn luận về mối quan hệ giữa cô và Điếu Trạch Nghiễn, dù sao không phải là lần đầu tiên nghe thấy, đối với cô điều đó đã trở nên quen thuộc.
Khoảng mười phút sau Điếu Trạch Nghiễn ra khỏi lớp, trên gương mặt vẫn là sự kiêu ngạo thường thấy, anh đi thẳng đến chổ An Hạ đang đứng, bỗng mỉm cười hài lòng khoát vai cô bước đi.
"Đợi anh lâu chưa?"
"Mới đến"
Lướt qua nhóm cô gái kia, ai nấy đều tròn mắt khó tin Điếu Trạch Nghiễn đối với An Hạ là sự thoải mái mà không phải là sự khó gần như bọn họ thấy.
Kết thúc buổi điểm danh của ngày đầu tiên, Điếu Trạch Nghiễn đưa An Hạ đến quán ăn của An Nhiên, Từ Tuấn Hạo cách đó hơn nửa tiếng đã sang khoa Tâm lý học của An Nhiên đưa cô về trước.
Đến quán của An Nhiên, người đầu tiên An Hạ nhìn thấy là Khả Vi đang vui vẻ trò chuyện cùng Từ Tuấn Hạo và An Nhiên. An Hạ là một người hay nghĩ ngợi, cô luôn cho rằng khi bản thân phát hiện bạn trai mình có vị hôn thê đã đính ước, có lẽ cô không thể nào chấp nhận được, còn An Nhiên thì cô không dám chắc.
Năm người họp về một chổ, câu đầu tiên Từ Tuấn Hạo đã cảm thán An Hạ: "Ở cả khoa đều biết chuyện cậu theo đuổi Trạch Nghiễn ở cấp ba, cậu bây giờ nổi tiếng hơn cả cậu ấy"
"Phải nhỉ" An Nhiên