Mọi người nghe vậy thì vô cùng khiếp sợ, Lý Tam Quan thì vô cùng nghiêm nghị, từ lúc đầu thì lão đã tin những gì mà Cổ Tam Thông nói, nhưng lão vẫn muốn xác nhận, lại một lần nữa cho chính xác.
Lúc này lão nhìn Cổ Tam Thông hỏi. "Nếu như vậy, nhà ngươi có thể bố trí ra cái trận pháp khủng bố, giống như vậy không? Nếu ở những phân hội của chúng ta, có được trận pháp khủng bố như vậy, thì chúng ta sẽ không còn e ngại những thế lực khác nữa, cho dù là sự kiện ở 100 năm trước, khi gặp phải thú triều, chúng ta cũng không cần luống cuống tay chân như lúc đó."
Cổ Tam Thông cười khổ đáp. "Được thì được, nhưng nếu muốn bố trí ra một cái trận pháp như vậy, thì chúng ta cần phải có tài lực và nhân lực thật hùng hậu, mới có thể làm được.
Nhưng ta nghĩ, cao tầng của tông môn sẽ không đồng ý đâu, xuất ra thật nhiều tài nguyên để bố rí một cái trận pháp xa xỉ như thế này, bọn họ sẽ không đồng ý.
Cái siêu cấp sát trận mà Hợp Hoan Tông bố trí, số tài nguyên đó, có thể dùng để bố trí hơn 10 cái thất giai trận pháp. Lần này Hợp Hoan Tông gặp phải kiếp nạn diệt môn, nên bọn họ bất đắc dĩ lắm, mới dùng tài nguyên bố trí ra cái siêu cấp sát trận này.
Hiện tại, cái siêu cấp sát trận này, có thể xem là đệ nhất sát trận ở bên trong tiểu thế giới."
Lý Tầm Quan nghe vậy thì nhẹ nhõm thở ra một hơi. "Những chuyện khác ngươi không cần lo lắng, ta chỉ cần ngươi có thể bố trí ra cái trận pháp giống như thế này là được rồi. Cho dù ở các phân hội, không có được trận pháp giống như nơi đây, nhưng ở tổng bộ nhất định phải có, không chỉ có được trận pháp, mà phải mạnh hơn nữa là đằng khác, vì nơi đó là căn cơ của chúng ta.
Những tiểu trận pháp ở bên trong, thấp nhất phải đạt lục giai, tốt nhất là đều đạt thất giai, như vậy thì ai có thể đe dọa sự an toàn của tổng bộ được, trừ khi tu sĩ đạt đến Tạo Hóa Cảnh cấp bậc mới có khả năng hủy diệt tông môn chúng ta, nhưng ở bên trong tiểu thế giới, làm gì có tu sĩ đạt đến Tạo Hóa Cảnh."
Mọi người nghe lão các chủ nói như vậy, thì triệt để ngơ ngác, bọn họ không ngờ lão các chủ lại điên cuồng như vậy. Nói đúng ra thì, bọn họ không ngờ lão các chủ lại có khí phách và quyết đoán như vậy. Mà ở trong Tam Tinh Các, lão các chủ cũng được xem như nhân vật truyền kỳ, từ khi lão các chủ dùng 11 năm thời gian cùng Ma Môn chém giết, cho đến 500 năm tại vị, lão các chủ không ngừng chèn ép Ma Môn, để cho không dám ló mặt ra ngoài ánh sáng.
Trong Tam Tinh Các, dù là nam tu sĩ hay nữ tu sĩ, bọn họ đều xem Lý Tầm Quan là thần tượng của mình. Nữ tu sĩ thì mong có được người yêu giống như lão các chủ, người yêu có thể vì mình mà điên cuồng như vậy. Còn nam tu sĩ thì, muốn mình giống như lão các chủ, có được sự quan minh lỗi lạc, ghét ác như cừu, là anh hùng của tiểu thế giới.
Thấy lão các chủ đã hạ quyết định, ba vị trưởng lão củng không nói nhiều, nói nhiều chẳng khác gì muốn bị ăn chửi.
. . .
Ở khu vực của Ngũ Hành Tông, mà Hợp Hoan Tông đả chuẩn bị trước.
Lúc này ở trong đại sảnh, vị thái thượng trưởng lão dẩn đầu tu sĩ của Ngũ Hành Tông, là Hỏa Vương Hỏa Thông Thiên, lão là một chuyên gia chơi lửa, chủ tu hỏa công pháp, phụ tu về trận pháp.
Hiện tại, lão đang ngồi ở vị trí đầu não của Ngũ Hành Tông. Lúc này, lão mở miệng nói. "Cái siêu cấp đại trận này, có tên là Bát Quái Trận. Bát quái sinh vạn vật, bát trận chứa ngàn vạn tiểu trận, quả nhiên có ý nghĩa đều giống như nhau.
Người bố trí ra cái sát trận khủng bố này, nhất định là một người có trí tuệ rất là khủng bố. Nếu có người đắc tội hắn, hắn không cần tự mình ra tay trả thù, mà chỉ cần vận dụng đầu ốc của mình, liền có thể để cho người khác thay hắn đi trả thù.
Bởi vậy, chỉ có các bậc trí giả, mới có thể dẩn đầu các bậc võ sĩ làm nên đại sự. Nhưng khi võ sĩ có được năng lực của trí giả, thì sẽ càng thêm khủng bố.
Sau khi sự kiện này kết thúc, ta sẽ đi về tổng bộ đưa ra đề xuất, xây dựng ra một cái đại trận hộ tông giống như thế này mới được. Ngũ Hành Tông chúng ta, là những đạo sĩ, nhưng từ trước đến giờ, không có ai nghĩ ra cách sử dụng trận pháp như thế này, chúng ta cũng thật là không phấn đấu."
Người của Ngũ Hành Tông có mặt tại nơi đây, đều vô cùng khó chịu, trong miệng bon họ như ăn phải một vạn cái con ruồi.
Đột