Ba năm không gặp, Liễu Tử Linh không chỉ cao hơn, ngay cả thân thể cũng trưởng thành một ít.
Đôi núi nhỏ chỉ nhô ra một chút trước đây đã bắt đầu trổ mã, như hai quả mật đào nho nhỏ ngẩng cao mê người.
Có lẽ là vừa nóng lại vừa lạnh, hai quả mật đào ưỡn thẳng mà đứng, óng ánh dưới ánh nến.
Bị một màn này hấp dẫn sự chú ý, Liễu Tĩnh Mạt như là bị ma quỷ sai khiến vậy, nàng không tự chủ được đi lên trước, ngồi ở bên giường, đưa tay nhẹ nhàng vuốt ve phần da lộ ở bên ngoài của Liễu Tử Linh.
Làn da ấy trơn như tơ, trắng nõn như mỡ, bụng dưới bằng phẳng theo sự hô hấp của nàng mà chậm rãi nhấp nhô, xương quai xanh tinh xảo cũng tản mát ra mê người khí tức.
Cuối cùng nhịn không được, Liễu Tĩnh Mạt chậm rãi dời tay lên, đặt lên một quả mật đào đang đứng thẳng, sau đó liền nghe được Liễu Tử Linh khẽ hừ một tiếng, mở hai mắt ra.
"Mẫu thân, ngươi đã đến rồi." Âm thanh của Liễu Tử Linh nhu hòa như nước, cả người cũng giống là ngâm mình trong nước nóng vậy, mềm mại lạ thường.
Thấy nàng liếc mắt đến chỗ mình đặt tay, ngượng ngùng đỏ mặt muốn chỉnh sửa y phục, nhưng Liễu Tĩnh Mạt vẫn không chịu lấy tay ra, mà là chậm rãi xoa nhẹ tại nơi quả mật đào nhỏ nhô lên.
"Tử Linh nơi này không thoải mái sao?" Làm nghề y nhiều năm, Liễu Tĩnh Mạt y thuật cao siêu, tất nhiên là có thể dò xét một ít chi tiết trong thân thể mà biết rất nhiều.
Xoa quả mật đào căng phồng của Liễu Tử Linh, nàng biết rõ trước kỳ kinh nguyệt sẽ căng lên, sẽ đau, mà đứa trẻ kín đáo như Liễu Tử Linh, tất nhiên sẽ không nói những chuyện riêng tư như vậy với mình, nhưng vừa rồi lúc mình xoa nhẹ trong mắt nàng lóe lên một tia thoải mái lại không gạt được ánh mắt của nàng.
"Không có...!Mẫu thân đừng sờ nữa, có chút xấu hổ." Tuy rằng không hiểu chuyện nam nữ, đối với thích mà nói cũng không hiểu nhiều lắm, nhưng chí ít Liễu Tử Linh biết bộ ngực của con gái là nơi nhất quyết không thể tùy ý chạm vào.
Nếu người này không phải là Liễu Tĩnh Mạt, chỉ sợ nàng đã sớm nhảy cởn lên.
"Ta là mẫu thân của ngươi, loại chuyện này ngươi không cần giấu diếm ta, cũng không gạt được ta.
Có phải là rất khó chịu hay không? Mẫu thân có cách giúp cho Tử Linh thoải mái một chút."
"Mẫu thân muốn làm gì?" Tuy rằng xấu hổ muốn chết, nhưng Liễu Tử Linh cũng bị thân thể dằn vặt không thôi.
Nàng buông tha giãy dụa, nhẹ giọng hỏi Liễu Tĩnh Mạt.
Ở trong lòng nàng, tuy rằng hai người bởi vì ba năm ly biệt mà xa lạ rất nhiều, nhưng nàng vẫn tin tưởng Liễu Tĩnh Mạt vô điều kiện.
"Mẫu thân giúp ngươi xoa bóp một phen, đả thông huyết mạch trên người ngươi, sẽ thấy thoải mái rất nhiều."
"...!Vậy liền làm phiền mẫu thân." Liễu Tử Linh nói, nhẹ nhàng quay đầu đi, nhắm mắt lại không nhìn đến động tác của Liễu Tĩnh Mạt, nhưng chẳng hiểu tại sao, cảm giác của thân thể lại càng rõ ràng.
Tay của Liễu Tĩnh Mạt rất ấm, phủ trên bộ ngực căng đến đau xót của mình, xoa ấn qua lại như vậy, thật sự là vô cùng thoải mái.
Liễu Tử Linh chỉ cảm thấy phần thoải mái này theo nơi tư mật truyền đến sau lưng, là loại cảm giác gân mạch và xương cốt đều gian nở, để cho nàng nhịn không được kêu lên.
Cũng chính là tiếng hừ nhẹ như có như không này, hoàn toàn diệt đi chút lý trí còn lại của Liễu Tĩnh Mạt.
Dù cho trước lúc xoa bóp nàng không ngừng nói với chính mình, không thể...!chí ít bây giờ không thể xâm phạm cổ thân thể này, đáng tiếc tâm ma đã thành, một khi kích thích, khó mà thu hồi lại được.
Nhìn Liễu Tử Linh nghiêng đầu hừ nhẹ, Liễu Tĩnh Mạt cảm thấy ngón tay của mình đang phát run, bụng dưới liên tục co quắp, hiển nhiên là dấu hiệu động tình.
"Tử Linh, mẫu thân làm cho ngươi thoải mái hơn, được không?" Cả người đều nằm trên giường, Liễu Tĩnh Mạt thấp giọng nói, như là giai điệu đầu độc lòng người, để cho Liễu Tử Linh yên lặng gật đầu.
Đạt được sự cho phép, hai mắt Liễu Tĩnh Mạt hiện lên một tia yêu dị được như ý.
Nàng đưa tay dò vào trong áo ngủ bằng gấm, vén váy Liễu Tử Linh lên, chậm rãi xâm nhập vào trong quần lót nho nhỏ.
Không ngoài sở liệu, thân thể thanh niên non nớt mà lại thành thực, dù không hiểu được tình hình, nhưng bởi vì hành động vừa rồi của mình, nơi tư mật nhất của cô gái kia đã trở nên ẩm ướt không chịu nổi.
"Mẫu thân...!Ở đây..." Hoảng sợ vì Liễu Tĩnh Mạt lại đưa tay dò vào cái loại địa phương đó, Liễu Tử Linh đỡ bả vai của nàng, có chút không biết làm sao.
Nơi đó cũng là nơi tư mật, mặc dù Liễu Tử Linh không hiểu, nhưng luôn nghĩ so với bộ ngực, thì bị chạm đến nơi đó càng làm cho nàng thêm xấu hổ.
"Đừng sợ, mẫu thân sẽ không làm chuyện thương tổn đến ngươi, xoa ở đây một tý, Tử Linh sẽ thoải mái hơn rất nhiều."
Liễu Tĩnh Mạt nói, không để ý đến sự hoang mang và quan sát trong mắt Liễu Tử Linh, liền nhẹ nhàng di chuyển đầu ngón tay, tìm đúng viên đậu đỏ căng tròn được giấu dưới tầng tầng cánh hoa, chậm rãi xoa nhẹ.
Lần đầu tiên bị chạm vào như vậy Liễu Tử Linh làm sao biết nhẫn nại, lại càng không cách nào chống cự được sự kích thích như vậy, chỉ là vài cái liền nhẹ nhàng thở hổn hển, ngay cả hai tròng mắt cũng mông lung một tầng hơi nước.
"Mẫu thân...!Thật kỳ quái." Liễu Tử Linh nhẹ giọng nói, chỉ cảm thấy một dòng nước ấm theo thân thể tràn ra đi, lại không biết tại sao lại có chất lỏng kỳ quái này.
"Tử Linh thoải mái không? Nói cho mẫu thân biết, xoa ở đây thoải mái, hay là ở đây?" Liễu Tĩnh Mạt cười hỏi, tay trái ấn bộ ngực càng thêm căng phồng của Liễu Tử Linh, mà tay phải thì trìu mến xoa viên ngọc đối với phụ nữ mà nói là vị trí đủ để nắm trong tay tất cả giác quan.
"A...!Mẫu thân...!Đừng hỏi nữa...!A...!Thật kỳ quái, chỉ mới được mẫu thân xoa như vậy, Tử Linh liền muốn phát ra âm thanh."
"Không sao, loại xoa bóp này chính là như vậy, nếu Tử Linh muốn kêu, vậy kêu ra đi."
"A...!Mẫu thân, thực sự rất kỳ quái, mẫu thân...!Ta sợ."
Thân thể bị Liễu Tĩnh Mạt điều khiển, Liễu Tử Linh càng không rõ rốt cuộc lúc này các nàng đang làm gì.
Nhưng tay của Liễu Tĩnh Mạt lại như là tạo ra ma chú vậy, Liễu Tử Linh có thể cảm giác được rõ ràng hai địa phương bị nàng chạm vào đều cực kỳ thoải mái.
Nhất là hạ thân, cảm giác tê tê từ bên tai theo bộ vị xấu hổ truyền khắp toàn thân, làm cho nàng thoải mái muốn khóc.
"Tử Linh đừng sợ, ôm ta, hưởng