Nghịch Tập Ở Rể

Chương 432


trước sau

Hai người Trương Long và Trương Hổ liếc mắt nhìn nhau rồi nháy mắt với Dương Chấn Hoa, có ý: Vấn đề này nên được xem xét lại! Đừng đưa ra quyết định một cách hấp tấp.

Đương nhiên là Diệp Vô Phong nhìn thấy được vẻ mặt của hai anh em Trương Long, sau đó ánh liền mỉm cười với Dương Chấn Hoa rồi nói: “Dương Chấn Hoa, quy mô công ty Hưng Hoa của anh cũng không hề nhỏ, hẳn là hai người Trương Long là người quản lý chính đúng không? Tôi thấy anh cũng nên tham khảo ý kiến của bọn họ nữa đấy.”

Dương Chấn Hoa lắc đầu, trừng mắt nhìn hai người Trương Long một cái: “Anh Diệp, không giấu gì anh, Dương Chấn Hoa tôi là người chiếm số cổ phần tuyệt đối trong công ty Hưng Hoa, cho nên Hưng Hoa đi con đường như thế nào, tôi có quyền quyết định! Còn hai người Trương Long cũng không phải là người có bụng dạ hẹp hòi. Hơn nữa, anh Diệp tới đây cũng không phải là vì muốn chiếm công ty Hưng Hoa của chúng ta, mà ngược lại còn muốn đối đầu với Kiều Thất!

Anh ta lớn tiếng nói: “Chỉ cần có thể tiêu diệt được Kiều Thất thì ngay cả tính mạng của Dương Chấn Hoa tôi hay cả chính Hưng Hoa cũng chỉ là vật ngoài thân mà thôi, có gì để mà luyến tiếc cơ chứ?”

Trương Hổ thấp giọng nói: “Thế nhưng nhân viên của Hưng Hoa đều là anh em nhiều năm của chúng ta mà!”

Dương Chấn Hoa tiếp tục trừng mắt: “Trương Hổ! Con có ý gì vậy? Sư phụ nói cho con biết, nếu như tất cả anh em của Hưng Hoa có thể đi theo anh Diệp chắc chắn sẽ còn hùng mạnh hơn là đi theo sư phụ Dương Chấn Hoa nhiều! Chẳng lẽ con còn chưa thấy rõ sao? Nếu như các con còn không tin thì cứ đi điều tra xem gần đây Hoa Hải thay đổi như thế nào! Rốt cuộc thành tích của tổng giám đốc Lâm và tổng giám đốc Bạch là như thế nào!”

Thái độ của anh ta vô cùng nghiêm túc nhìn sang Diệp Vô Phong nói: “Anh Diệp, tôi quyết định rồi, Hưng Hoa sẽ gia nhập vào tập đoàn Hoa Cường. Là một người đàn ông chân chính không thể nuốt lời! Cứ quyết định như vậy đi!”

Hai anh em Trương Long gật đầu: “Vâng! Thưa sư phụ, hai đứa chúng con sẽ làm theo quyết định của sư phụ, thật ra ý của chúng con là muốn sư phụ ngoài vì Hưng Hoa ra thì nghĩ cho anh em nhiều hơn, chứ không phản đối chuyện sư phụ muốn gia nhập vào Hoa Cường.”

Diệp Vô Phong nói: “Cứ là người của Hoa Cường thì đều là người một nhà cả, tôi cam đoan điều này! Hơn nữa, tổng giám đốc Lâm chính là chủ tịch của Hoa Cường còn Bạch Nhạn Phi chính là phó chủ tịch, còn Dương Chấn Hoa và Tiêu Sắc của Hoa Hải sẽ là thành viên của hội đồng quản trị. Như vậy, mọi người còn có ý kiến gì nữa không?”

Dương Chấn Hoa ngạc nhiên nói: “Vậy… Anh Diệp thì sao?”

Diệp Vô Phong nhìn về phía Lâm Thư Âm: “Tất cả những gì của tôi thì đều là của cô ấy, cho nên tất cả liên quan đến kinh doanh đều do cô ấy quyết định.”

Dương Chấn Hoa vô cùng khiếp sợ: “A! Anh Diệp, không ngờ người đàn ông như anh lại chiều chuộng tổng giám đốc Lâm đến thế, chỉ sợ trên thế giới chắc sẽ chẳng có người thứ hai. Tổng giám đốc Lâm thật sự rất có phúc.”

Lâm Thư Âm nhìn Diệp Vô Phong với vẻ hài lòng nói: “Thế nhưng Diệp Vô Phong à, em cảm thấy anh bày cái sạp này

hơi lớn đấy. Tuy rằng em cũng đã được rèn luyện không ít, bây giờ cũng đã trưởng thành hơn nhiều, thế nhưng sạp lớn như vậy, thật sự em cũng có cảm giác gánh vác không hết.”

Diệp Vô Phong cười ha ha: “Sau này từ Phụng Thiên cho đến tỉnh Liêu Đông, thậm chí cả Đông Bắc cứ giao toàn bộ cho Dương Chấn Hoa quản lý là được rồi, còn em chỉ yên tâm ngồi làm chủ tịch là được, có gì mà phải phiền lòng chứ?”

Hai mắt của Trương Long trừng lớn: Thì ra ván cờ của anh Diệp lại lớn đến như thế! Chẳng trách sư phụ lại cam tâm tình nguyện sáp nhập Hưng Hoa vào tập đoàn Hoa Cường!

Hơn nữa, nếu như anh Diệp có thể lật đổ được Kiều Thất thì như vậy cả Đông Bắc sẽ không còn ai có thể chống lại được Dương Chấn Hoa nữa! Như vậy, sau này sư phụ của anh ta sẽ trở thành vua của Đông Bắc rồi! Cho dù là việc kinh doanh ở bên ngoài hay thế lực ngầm bên trong thì đều vô cùng xứng đáng trở thành vua của Đông Bắc!

Lúc hai người nghĩ vậy thì cảm thấy vô cùng kích động, trong lòng họ âm thầm hạ quyết tâm: Sau này anh Diệp chính là ông chủ của bọn họ!

Lâm Thư Âm hơi cau mày: “Được rồi, em cảm thấy giống như anh cứ ở phía sau đẩy em lên trước, hoàn toàn không tự chủ được.”

Bạch Nhạn Phi nói: “Lâm Thư Âm, chắc chắn cậu không biết trên thế giới này có bao nhiêu người phụ nữ ghen tị với cậu đâu! Nếu như Diệp Vô Phong nguyện ý giúp tớ như vậy thì có đến nằm mơ tớ cũng cười.”

Lâm Thư Âm: “Nếu vậy tớ sẽ tặng vị trí chủ tịch kia lại cho cậu để cho tớ đỡ mệt.”

“Đừng! Xin cậu đừng có làm chuyện hại não như vậy!” Ánh mắt của Bạch Nhạn Phi vô cùng xảo quyệt: “Thưa ngài chủ tịch, nếu như người làm lãnh đạo như cô có nhiều chuyện phiền não hay là muốn được quan tâm nhiều hơn thì cũng không thể trốn tránh trách nhiệm nhé.”

Ba người Dương Chấn Hoa nhìn thấy cảnh này thì quả thực bái phục sát đất với Diệp Vô Phong: Trái tim của hai người phụ nữ đều hướng về Diệp Vô Phong! Thế nhưng hai người không hề có ý tranh giành nhau mà lại còn muốn nhường nhau nữa? Rốt cuộc anh Diệp làm gì mới có thể làm được như thế?

Quan trọng là, cho dù là Lâm Thư Âm hay là Bạch Nhạn Phi thì hai người này cũng đều là rồng phượng giữa mọi người, cũng không phải là người thường.

Diệp Vô Phong nói: “Thật ra, hai người cứ mở một cái căn cứ ở đây, sau này dù sao đi nữa, Dương Chấn Hoa, anh Dương sẽ mãi mãi là anh em với chúng ta! Cho nên, lỡ đâu sau này lâm vào cảnh nghèo túng thì Đông Bắc sẽ trở thành nơi mà chúng ta có thể tránh né được tai nạn.”

Đột nhiên, Dương Chấn Hoa đứng lên, lớn tiếng nói: “Đúng! Anh Diệp, tôi cam đoan, chỉ cần Dương Chấn Hoa tôi còn sống một ngày thì cho dù anh có trở thành bộ dạng như thế nào thì anh cứ trở về Đông Bắc, đây chính là nhà của anh!”

Hai anh em Trương Long cũng vô cùng kích động mà đứng lên: “Đúng! Sư phụ của chúng tôi nói đúng!”

“Cám ơn.” Diệp Vô Phong cười ha ha: “Có thể được anh Dương đối xử như thế, tôi cảm thấy cả đời này cứ như thế là đủ rồi.”


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện