Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp

Chương 1362


trước sau

Chương 1362:

 

“Không cần, cậu đi cùng tôi hút ánh mắt của mọi người tới, chuyện Lê Hương còn chưa giải quyết xong, hiện tại phải khiêm tốn, cậu đi đi.” Lâm Thủy Dao phát phát tay.

 

Hoàn toàn chính xác, Mạc Tuân mang theo Lâm Thủy Dao tiến đến đã hấp dẫn ánh mắt của rất nhiều người, hiện tại Thượng Quan Mật Nhi cùng Họa phi còn không có giải quyết, cần khiêm tốn, Mạc Tuân cảm giác mình nên đi trước, thế nhưng, anh đứng yên không hề động.

 

“Hửm?” Lâm Thủy Dao nghi hoặc nhìn Mạc Tuân: “Sao cậu còn chưa đi?”

 

“À,” Mạc Tuân bật cười một tiếng: “Mẹ vợ, nếu như con đi, chắc mẹ sẽ không gây ra… chuyện kinh thiên động địa gì chứ ạ?”

 

Mạc Tuân vẫn có chút hiểu biết mẹ vợ, bà muốn mờ: nhạt, nhưng thực lực không cho phép, bà chính là một người rất nỗi bật.

 

Trên con đường đi tới đây, mỗi một sự kiện của bà đều kinh thiên động địa, oanh oanh liệt liệt, trong lòng Mạc Tuân sợ mẹ vợ.

 

Lâm Thủy Dao không cho là đúng, bà đi tới Hoa Tây Châu rất mờ nhạt mà: “Cậu yên tâm đi, tôi chỉ tới nhìn rồi chơi xíu thôi, rất nhanh sẽ đi, yên tâm đi!”

 

Lâm Thủy Dao tự tay vỗ vỗ lồng ngực của mình, nhiều lần bảo đảm nói.

 

Mạc Tuân lúc này mới xoay người đi.

 

Lâm Thủy Dao đi tới khu mỹ thực, nơi này có rất nhiều món ngon đồ ngọt, còn có rượu đỏ, bà cầm một ly rượu đỏ, lặng lẽ nhấp một hớp nhỏ.

 

Lệ Quân Mặc cũng tới party, ông vừa ra sân liền háp dẫn ánh mắt mọi người, các ông trùm tài chính và giám đốc xí nghiệp thầy cai đều vây quanh, không gì sánh được ân cần nhìn ông, “Trời ạ Lệ tổng, đã lâu không gặp, không nghĩ tới anh cũng tới tham gia, hạnh ngộ hạnh ngộ.”

 

“Lệ tổng gần đây bận gì thế, chúng tôi đã lâu không thấy bóng dáng anh rồi.”

 

“Lệ tổng ngày mai có thì giờ rảnh không, tôi muốn mời anh ăn cơm.”

 

Đám giám đốc đều chen lấn hỏi thăm Lệ

Quân Mặc, Lệ Quân Mặc cởi áo khoác ngoài ra, trên người mặc tây trang màu đen, đứng lặng như cây tùng dưới ánh đèn sáng chói, ông như đế vương được đám người ân cần cung phụng trên cao.

 

Là con cưng của Đề Đô và là người đàn ông giàu nhất thế giới, Lệ Quân Mặc là người sáng lập ra kỷ nguyên thương giới. Trong những năm qua, ông đã dần lùi khỏi tầm mắt của mọi người, nhưng ảnh hưởng của Lệ thi đang lan rộng trên khắp thế giới và có sức ảnh hưởng mạnh mẽ đến không nơi nào là không có dấu vét của Mạc thị, ông chính là một huyền thoại.

 

Đối mặt với những người này, trên khuôn mặt tuần tú của Lệ Quân Mặc cũng không có tâm tình gì lớn, ông một tay đút trong túi quần, cặp mắt phượng rơi vào Lâm Thủy Dao cách đó không xa.

 

Bà đang len lén uống rượu, chén rượu đỏ kia có hơi cay, bà uống một ngụm rồi thè lưỡi, bộ dáng kia có chút ngốc.

 

Lệ Quân Mặc buồn cười, người phụ nữ ngốc!

 

Lúc này Lâm Thủy Dao đã hấp dẫn không ít người chú ý, bao gồm cả đám giám đốc bên người ông, “Các anh mau nhìn, bên kia có một đại mỹ nhân!”

 

“Mỹ nhân này hơi lạ mặt nha, trước đây chưa từng gặp qua, nếu như tôi gặp rồi, nhất định sẽ ấn tượng rất sâu.”

 

“Mỹ nhân này bao nhiêu tuổi, 282”

 

“Tôi thấy cùng lắm là 28 tuổi thôi, không thể nhiều hơn nữa.”

 

“Mỹ nhân này thoạt nhìn ngây thơ hồn nhiên đó, hẳn rất dễ giải quyết, nếu không, tôi thử tiếp cận?”

 

“Anh đúng là không đạo nghĩa rồi, mỹ nhân này là tôi phát hiện, nên là tôi đi trước!”


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện