Chương 1498:
Em đang nâng tắm bài rêu rao mình còn trinh thì đừng trách Ngô Hạo hắn vụt roi lên người em, con đường này là em tự chọn, bị đánh, cũng là em tự tìm!”
truyen5zz.com
Ban nãy lúc Lê Hương nói cô có mấy câu muốn hỏi, Trầm Tiểu Liên đã chuẩn bị tâm lý, nhưng cô ta nào biết đâu rằng tâm tư Lê Hương thông tuệ kín đáo như vậy, đã sớm từ trong chuyện xưa của cô ta tìm ra lỗ thủng.
Sớm nghe nói Lê Hương khéo ăn khéo nói, phàm là người cùng cãi nhau với cô đều bị cô nghiêm khắc giẫm dưới chân chà qua chà lại, Trầm Tiểu Liên lần này xem như là chân chính thấy được.
Hay cho một Lê Hương, chưa bao giờ làm bất luận kẻ nào thất vọng!
truyen5zz.com
Trầm Tiểu Liên vẫn là dáng vẻ đáng yêu nhu nhược kia, thậm chí thân thể cô ta chao đảo, như thể bị Lê Hương thương tổn tới, bất cứ lúc nào cũng có thể rồi ngã xuống: “Chị Lê, chị… tại sao chị có thể nói em như vậy?”
Nước mắt Trằm Tiểu Liên lại rơi xuống.
Trong đôi mắt trong vắt của Lê Hương tràn ra vài phần phong mang lăng liệt : “Em Trầm, người như em thực sự rất mâu thuẫn, em có thể sau khi kết hôn phía dưới làn roi thề sống thề chết bảo vệ trinh tiết của mình, lại không có dũng khí cự tuyệt vận mệnh vì đoạn hôn nhân sắp đặt này, chuyện đã qua chúng ta có thể không nhắc, tôi chỉ muốn hỏi một chút em kề tiếp có tính toán gì không?”
“Em và tên côn đồ Ngô Hạo kia vẫn là vợ chồng, biết rõ Ngô Hạo nghi thần nghỉ quỷ, luôn nghi ngờ em cắm sừng hắn, cũng biết rõ hắn thích bạo lực, em vẫn lớn mật gọi Mạc Tuân tới anh hùng cứu mỹ nhân như thế, em chắc… không tính ở cùng Ngô Hạo nữa chứ gì?”
“Cũng đúng, vị Mạc tiên sinh này của chúng ta anh tuần nhiều tiền, thành thục có mị lực, bao nhiêu phụ nữ muốn leo lên người anh, em cứ như vậy quấn quít lấy Mạc tiên sinh, ở trong biệt thự Mạc tiên sinh, để Mạc tiên sinh thay em giải quyết chuyện Ngô Hạo, nhân tiện xa hơn bò lên giường Mạc tiên sinh, con sẻ bay lên đầu cành thành phượng hoàng, đơn giản đã lấy được kịch bản nghịch chuyển cuộc đời nhỉ.”
“Em Trâm, tôi nói có đúng không?”
Từng câu từng chữ của Lê Hương đều nhàn nhạt không nặng, nhưng chính là chữ chữ như châu ngọc, sắc bén như một lưỡi dao, từng chút từng chút vạch trần Trầm Tiểu Liên.
Trầm Tiểu Liên một chữ cũng không nói được, lần đầu