Chương 1546:
Ánh mắt Mạc Từ Tước rất độc, ông đã nhìn thấu con người Quan Tử Long, cho nên ông dám chắc chắc lần này Lê Hương nhất định sẽ không công mà về.
truyen5zz.com
Tiểu Mạc Thần Dịch lại tuyệt nhiên không lo lắng: “Ông nội, đây là chuyện của mẹ con, ông cũng không cần quan tâm, chúng ta vẫn lên suy nghĩ một chút làm sao bắt quỷ!”
“Bắt quỷ?” Mạc Từ Tước đột nhiên nheo lại cặp mắt u trầm kia, ông khẽ lặp lại hai chữ này.
“Tiểu thiếu gia, ý của cậu là… Mạc gia có nội gián?” Tống Minh nói.
Tiểu Mạc Thần Dịch gật đầu: “Ông nội, ông thông minh một đời, lại thua trên hai chữ tình ái này, kỳ thực ông có nghĩ tới ông vẫn luôn bị người khác lừa không?”
truyen5zz.com
Mạc Từ Tước nhìn Tiểu Mạc Thần Dịch, im lặng vài giây, sau đó nói: “Con là chỉ… Liễu Chiêu Đệ?”
“Không sai, Liễu Chiêu Đệ ở cực kỳ lâu trước đây đã liên thủ với người ngoài, tạo ra một hồi âm mưu động trời, cải biến toàn bộ vận mệnh Mạc gia, âm thầm có một lực lượng thần bí cường đại ở lúc mọi người chưa từng phát giác sau đã bá đạo trùng kích vào toàn bộ Mạc gia.”
Tống Minh khiếp sợ, Mạc gia chính là Đề Đô trâm anh thế gia, đứng ở trên đỉnh quyền lợi, không ai dám trêu chọc, lại có một lực lượng hắc ám ở thật lâu trước đây đã đánh sâu vào tiến đến, cường thế cải biến toàn bộ vận mệnh Mạc gia, bao phủ một tầng khói mù trên bầu trời Mạc gia.
Lực lượng này đến tột cùng đến từ nơi nào, mục đích là cái gì?
Kỳ thực lấy tính cảnh giác của Mạc Từ Tước, rất dễ dàng nhận thấy được đây hết thảy, thế nhưng máy năm nay ông yêu mà không được, vì tình đau khổ, chẳng những không thể nhận thấy được mà cổ hắc ám lực lượng này càng quấn quanh người ông, ngược lại thành cờ của người khác.
Trong tròng mắt u trầm của Mạc Từ Tước nhanh chóng bắt đầu khởi động thứ gì, ông mím môi nói: “Mạc Thần Dịch, con muốn làm như thế nào?”
Tiểu Mạc Thần Dịch ngồi ngay ngắn ở trên ghế sa lon: “Cái gì cũng không cần làm, hiện tại chúng ta không hề làm gì, những người đó sẽ gấp giống như kiến bò trên chảo nóng xoay quanh, đến lúc đó tự nhiên sẽ lộ ra chân tướng, chúng ta cắm sào chờ nước là được.”
Sắc mặt Mạc Từ Tước lúc này mới dễ nhìn một chút, ông dựa lưng vào trên ghế sa lon, nhàn nhã nhấp một miếng trà.
Tống Minh mắt tinh biết