Chương 154:
Triệu Lập Anh lập tức hiểu ý Lê Nghiên Nghiên, anh ta đứng dậy đi làm.
Lê Nghiên Nghiên hài lòng uống sữa dâu, cô ta lấy điện thoại, mở diễn đàn của Xu Mật ra, tiêu đề chính là “Lê Nghiên Nghiên trở thành hoa khôi mới của viện”.
Có người đăng ảnh của cô ta, cô ta mặc váy liền hồng nhạt đứng trong nắng mai, yêu kiều mềm mại, yếu ớt động lòng người.
“Lê Nghiên Nghiên đẹp quá, tôi muốn xem ai có thể bắt được trái tim hoa khôi viện nào?”
“Mọi người mau theo.”
“Mạc tổng chỉ 120 triệu vì Lê Nghiên Nghiên, Lê Nghiên Nghiên đã sớm bị Mạc tổng chiếm rồi.”
“Chúng ta chỉ có thể nhìn.”
Lê Nghiên Nghiên cất điện thoại, cười hài lòng.
Lê Hương và Song Song về phòng thuốc, chuẩn bị bắt đầu công việc, lúc này, Triệu Lập Anh đi tới: “Lê Hương, chủ nhiệm Chu ra ngoài hội chẩn, lúc đi phân phó tôi tìm người làm vệ sinh, bây giờ cô lấy dụng cụ quét tước hết một lượt tòa nhà Xu Mật, tôi không muốn thấy chút bụi bản nào cả.”
Hả?
Song Song lập tức bật lên: “Tổ trưởng Triệu, có lầm không vậy, Xu Mật có máy tòa nhà liền, anh bắt Lê Hương đi làm vệ sinh thì tới ngày nào tháng nào, ba ngày nữa là chủ nhiệm Chu kiểm tra rồi, tôi và Lê Hương còn chưa xem hết 800 loại dược liệu đâu, thế thì kiểm tra kiểu gì?”
Triệu lập Anh muốn chính là cái này, anh ta thiếu kiên nhẫn thúc giục: “Tôi không quan tâm, Lê Hương mau dọn vệ sinh đi.”
Lê Hương kéo Song Song lại: “Được, tôi dọn.”
Song Song thấy Lê Hương lấy dụng cụ, tiếp tục kì kèo: “Tổ trưởng Triệu, tôi thấy đây vốn không phải ý chủ nhiệm Chu, anh có tình làm khó Lê Hương thì cót”
Triệu Lập Anh nhìn dáng vẻ mũm mĩm của Song Song đầy chán ghét: “Song Song, sao cô có thể kết bạn với Lê Hương, quả nhiên là vật họp theo loài, tôi không quan tâm chuyện của cô, nhưng
Hai mắt Song Song đỏ ửng: “Triệu Lập Anh, thì ra là anh nghĩ vậy, nếu tôi làm anh mất mặt thì chúng ta hủy bỏ hôn ước đi!”
“Chính cô nói đấy, không được đổi ý!” Triệu Lập Anh lập tức nắm lấy lời này của cô, sợ cô hối hận.
“Là tôi nói, tôi sẽ không hối hận!” Song Song nói xong thì chạy tớ cầm dụng cụ: “Lê Hương, chúng ta cùng dọn dẹp!”
Song Song thích Triệu Lập Anh, Triệu Lập Anh đẹp trai, gia cảnh tốt, học giỏi tài cao, các phương diện đều không tệ, bây giờ hai người hủy hôn ước, Song Song khóc to một trận.
Lê Hương an ủi: “Song Song, đừng buồn vì Triệu Lập Anh, anh ta không hợp với cô, sau này cô sẽ tìm được một chàng trai càng ưu tú hơn anh ta.”
Lê Hương không nói cho Song Song biết chuyện Triệu Lập Anh thích Lê Nghiên Nghiên, người này nhân phẩm không chính trực, lương tâm xấu xa, vốn không hợp với Song Song đơn thuần đáng yêu.
Song Song cố nén đau lòng, lau khô nước mắt: “Ừ, đúng, Lê Hương, tôi không khóc, anh ta không đáng để tôi buồn!”
Hai người bắt đầu dọn dẹp từ giữa trưa tới tận tối mới xong, Song Song chẳng còn sức đau buồn, hai người mệt phò người.
Viện nghiên cứu đóng cửa buổi tối, Song Song thu dọn đồ đạc về nhà: “Lê Hương, chúng ta cùng về thôi!”
Lê Hương lắc đầu: “Song Song, tôi phải qua phòng thuốc nhìn xem, cô mệt cả ngày rồi, mau về nhà nghỉ đi.”