Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp

Chương 2255


trước sau

Chương 2255:

 

Thực sự xin lỗi anh.

 

Cố Dạ Cần gọi điện thoại cho Lê Hương, Lê Hương nói: “Cố tổng, Linh Linh đã nhớ lại anh, đúng không?”

 

“Đúng,” Cố Dạ Cần ngồi trên ghế làm việc ở thư phòng hút thuốc, khói lượn lờ mi tâm đang chau chặt của anh: “Trước đây tôi luôn cảm thấy tình huống tệ nhất thì Linh Linh quên mắt tôi, cho tới bây giờ tôi mới phát giác cô ấy nhớ lại tôi mới là bết bát nhất, cô ấy đã xuất hiện… hành vi tự làm đau bản thân rồi, tôi hiện tại không dám nhắm mắt, một giây cũng không dám rời khỏi cô ấy, tôi sợ tôi vừa rời đi cô ấy sẽ làm ra tôn thương gì mình hay tôn thương con.”

 

“Cố tổng, tôi từng nhắc nhở anh, quên anh, chưa chắc là bất hạnh, nhớ lại anh, cũng chưa hẳn là may mắn.”

 

“Quên anh, Linh Linh mới có cơ hội hít thở, một khi cậu ấy nhớ lại anh, theo trí nhớ hồi phục còn có ký ức về anh Diệp trai và toàn bộ Diệp gia, mấy năm nay, các người đã ghim sâu tận xương tủy Linh Linh rồi.”

 

“Các người, là nguồn gốc nỗi đau của Linh Linh.”

 

Cố Dạ Cần ở trong cái gạt tàn thuốc gõ điều thuốc lá, thật lâu nói không ra lời, trong lòng tràn ra một cảm giác tuyệt vọng bắt lực.

 

Ơ Diệp Linh nhớ lại anh, lúc cô gọi anh là chồng, anh đã mừng rỡ như điên, anh cho rằng tất cả đã kết thúc.

 

Nhưng bây giờ anh mới biết, đây chỉ mới là bắt đầu.

Nhóm lên chính trên app truyện hola nhé! Mong cả nhà tải về đọc nhiều nhé!

Trong cuộc chiến chống lại căn tâm bệnh này của Diệp Linh, anh như là ngồi trên chiếc tàu lượn siêu tốc, bị ném đến giữa không trung, hiện tại lại bị đẩy vào vực còn sâu hơn đáy cốc.

 

E rằng, đây là sự trừng phạt của anh.

 

“Hiện tại, tôi nên làm cái gì bây giờ?”

 

Cố Dạ Cần khàn khàn lên tiếng.

 

Lê Hương im lặng chốc lát, chậm rãi nói: “Cô tông, tôi cho anh hai ông nghiệm, anh dùng một ống rồi, nói vậy anh cũng biết, hai ống nghiệm này có tên là… vong tình thủy, một khi dùng rồi, cậu ấy sẽ quên đi anh.”

 

“Anh đã cho Linh Linh dùng

ống thứ nhất, Linh Linh quên mắt anh, đã trở nên tốt hơn, thế nhưng anh lại cưỡng chế ép Linh Linh nhớ lại.”

 

“Ống thứ hai này, thì nhìn Cố tổng lựa chọn, anh đã đến ngã ba lựa chọn rồi đây.

 

“Kỳ thực, tôi có thể cứu Linh Linh không, đương nhiên có thể, hai ống nghiệm này chính là thuốc tôi kê, thế nhưng bên cạnh Linh Linh có anh, cho nên, cậu ấy vĩnh viễn sẽ không tốt được.”

 

“Cố tổng, tôi biết để anh buông tay Linh Linh vô cùng khó, một khi đã dùng ống thứ ha , về sau cho dù anh và Linh Linh là khoảng cách gân nhât cũng khoảng cách xa nhất, tôi không thể đưa bắt kỳ lời khuyên nào từ góc độ làm bạn, tôi chỉ là đứng trên cương vị bác sĩ giao phó quyền lựa chọn đến tay anh.”

 

“Cố tổng, anh từng nghe câu này chưa, thích là tùy ý, yêu là khắc chế, đoạn đường tình dài này của anh và Linh Linh có lẽ đều đang dạy anh làm sao có thể khắc chế trong thế giới tùy ý của bản thân, thiên đường và địa ngục chỉ cách nhau một con đường, buông tay chưa chắc là vực sâu, nó có lẽ là sự cứu rỗi sau cùng của anh đối với bản thân.”

 

“Trên đời này ái tình có trăm nghìn loại, chỉ có một loại tình yêu có thể đưa chúng ta đến thiên hoang địa lão, đó là ở trong tình yêu học được cách yêu bản thân, rôi sau đó, mới yêu người khác.”

 

“Căn tâm bệnh này không chỉ… là của Linh Linh, kỳ thực cũng bao gồm cả anh, anh cũng đang đau đớn giằng xé bản thân mình, thứ đầu tiên anh phải làm là thử chữa lành hết cho mình, bởi vì, Linh Linh đáng giá có được một anh tốt hơn, chỉ có anh đã tốt hơn mới có thể đi cùng Linh Linh.”

 

Cố Dạ Cần cúp điện thoại, anh hút rất nhiều thuốc, bất tri bất giác một gói thuốc lá đã trống rỗng.

 

Lê Hương quả thật thông tuệ vô song, cô đã sớm nhìn thấu anh, căn tâm bệnh này là hai chiều, anh và Diệp Linh đều bị bệnh.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện