Chương 2315:
Tất cả mọi người cho rằng Tiêu Thành sẽ chọn mỹ nữ ngực to vừa nãy, ai ngờ anh một giây trước cùng người ta liếc mắt đưa tình một giây kế tiếp đã vô tình đưa người ta cho thủ hạ mình, còn bản thân lại chọn tuyển một mỹ nữ phong cách tuyệt nhiên bắt đồng.
Mỹ nữ thanh thuần kia quả thực thụ sủng nhược kinh: “Thành gia, anh thật là xấu nha.”
“Ha ha ha không nghĩ tới Thành gia cuối cùng chọn Tiểu Thuần, xem ra gu của Thành gia vẫn luôn thích kiểu thanh thuần, tôi nhớ Thành gia đã lâu không thay tân sủng, đến nay bên người vẫn là vị Tô tiểu mỹ nữ kia, Thành gia sẽ không phải là đã chung tình với Tô tiểu mỹ nữ rồi đấy chứ.” Má mì dùng khăn tay che miệng cười nói.
Tô Tiểu Đường?
Tiêu Thành còn chưa nghĩ đến mình thích kiểu con gái thế nào, cô gái trong lòng này cũng chỉ là anh thuận tay chọn đên thôi.
Bây giò nghe má mì vừa nói như vậy, Tiêu Thành nhướng mày kiếm, tà khí tận xương nói: “Phụ nữ mà, vui đùa một chút mà thôi, chỉ cần là xinh đẹp, gia đều thích!”
“Ha ha ha, Thành gia uy vũ.”
“Được rồi, tao đã chọn xong, còn lại chúng mày tự chia nhau đi! Đi nào, cùng đi đánh bài, giải trí thư thái chút.”
Tiêu Thành ôm thắt lưng mềm của Tiểu Thuần, một nhóm người đi đến chỗ ghế lô.
Diệp Linh nhìn anh trai biến mắt trong tầm mắt mình, tuy anh trai an toàn làm cô yên tâm, nhưng nhìn anh trai ở đây trêu hoa ghẹo cỏ, cô vẫn chau mày: “Anh trai tại sao lại như vậy?”
Cố Dạ Cần: “Anh trai em thân bất do kỷ thôi.”
“Tôi cũng biết anh trai thân bất do kỷ, nhưng, tôi không thích anh trai như vậy.”
“Như vậy đã rất tốt rồi” Cố Dạ Cần uống một ngụm rượu cocktail, con ngươi đen thanh bần nhìn đhướng trên lầu: “Anh trai em
Diệp Linh theo ánh mắt Cố Dạ Cần nhìn lên, chỉ thấy lầu hai đứng nghiêm hai bóng người, là Tiêu lão gia tử và Tiêu Đình Đình.
“Vị kia chính là Tiêu lão gia tử, bên cạnh là con gái cưng duy nhất Tiêu Đình Đình của Tiêu lão gia tử, tôi thấy vị Tiêu đại thiên kim này đã coi trọng anh em rồi, Tiêu lão gia tử dưới gối không con, nhất định là muốn chiêu con rễ tới nhà, anh em là lựa chọn thích hợp nhất.”
Cái gì?
Diệp Linh nhìn Tiêu Đình Đình, Tiêu Đình Đình vô cùng xinh đẹp, trên người mặc chiếc váy đen bó sát lộ vai càng tôn thêm vóc dáng nóng bỏng, hiện tại ánh mắt cô ta nhìn chằm chằm hướng biến mắt Tiêu Thành, trong mắt còn nhảy nhót sóng xuân và dục vọng chinh phục.
Diệp Linh không thích Tiêu Đình Đình này, cô luôn cảm thấy trên người Tiêu Đình Đình viết đầy hai chữ lẳng lơ.
“Nghe nói vị Tiêu đại thiên kim này lịch sử tình trường rất phong phú, là hải vương” danh chính ngôn thuận…, thay đàn ông như thay quần áo, hiện tại cô ta lại để mắt tới anh em rồi, rất muốn chinh phục được anh em.”
*Hải vương = vua đại dương, từ lóng mạng Trung, ý chỉ bắt cá nhiều tay, lăng nhăng.
Ni tâm Diệp Linh càng chau sâu: “Tôi đã có chị dâu rồi, chị dâu tôi là Tiểu Đường!”
Diệp Linh đã ngâm nhận định Tô Tiêu Đường, cô sẽ không chấp nhận Tiêu Đình Đình này, huống chi Tiêu Đình Đình còn là một tra nữ.
Cố Dạ Cần đẩy một ly sữa bò nóng tới bên tay Diệp Linh, khế hỏi một câu: “Anh em có thể tự do lựa chọn hôn nhân của mình sao?”
Diệp Linh cứng đờ.