Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp

Chương 2318


trước sau

Chương 2318:

 

Cuối cùng Bentley dừng ở một một ngôi nhà nhỏ, Tiêu Thành kéo ra cửa xe, một tay mang theo áo khoác của mình về nhà.

 

Mở ra cổng lớn, bên trong không phải en kịt, giữ lại một ngọn đèn, ánh đèn mờ nhạt mà ấm áp, Tiêu Thành ở chỗ huyền quan đổi giày, lúc này “meo” một tiếng, một con mèo nhỏ chạy đến bên chân anh, cọ lên trên đùi anh.

 

“Đi ra một bên chơi!” Tiêu Thành đá con mèo nhỏ ra.

 

Meol Con mèo nhỏ không phục kêu một tiếng.

 

Lúc này một giọng nói mềm mại vang lên: “Này, sao anh lại đá mèo nhỏ của tôi?”

 

Tô Tiểu Đường xuất hiện, trên người cô ăn mặc chiếc áo thun rộng thùng thình, ngồi chồm hồm, ôm chú mèo nhỏ mềm mại trong lòng ngực mình, trừng đôi mắt hạnh lên án nhìn anh.

 

Cô gái và con mèo nhỏ mềm mại như nhau, ngồi xổm ở trước mặt anh, dưới ngọn đèn vàng ấm càng tôn lên khuôn mặt nhỏ tuyệt lệ ấy, phía trên khảm nạm một đôi mắt sáng rất giống chú mèo nhỏ, đen láy ươn ướt, thanh thuần khó có thể so được.

 

Hiện tại cô hơi tức giận, đôi mắt hạnh trừng trừng, phá lệ xinh đẹp.

 

Tiêu Thành nhìn cô gái còn có con mèo trong ngực: “Ai cho em ở đây nuôi mèo?”

 

“Con mèo nhỏ này bị vứt bỏ nên tôi nhận nuôi, Tiêu Thành, nếu như anh đuổi con mèo nhỏ này đi thì anh đúng là người không có lương tâm.” Tô Tiểu Đường sợ Tiêu Thành đuôi mèo nhỏ đi nên ném cái mũ “lương tâm” lên đầu anh.

 

Tiêu Thành thay giày, đi vào phòng khách: “Em còn nhớ được nơi này là nhà tôi, thật cám ơn em.”

 

Tô Tiểu Đường nhìn Tiêu Thành, Tiêu Thành thuận tay ném áo khoác vào trên tay vịn sô pha, sau đó ngồi xuống, tựa lưng lười biếng trên ghế sa lon, đôi chân dài không có chỗ đặt đặt trên bàn trà về phía trước, nhắm mắt lại, anh giơ tay xoa xoa mi tâm mệt mỏi.

 

“Tôi rót cho anh chén trà nhé!” Tô Tiểu Đường đi vào phòng bếp, châm trà cho anh.

Nhóm lên chính trên app truyện hola nhé!

Tiêu Thành toàn thân lười biếng không hê động, ngay cả mắt cũng không mở.

 

“Chúng ta trở về Hồng Kông đã một đoạn thời gian rồi, Tiêu Tứ chết không rõ ràng, trước khi em gặp

chuyện đã sắp xếp xong xuôi cả rồi, đoán chắc Tiêu sau khi em xảy ra chuyện sẽ giở trò với Tiêu lão gia tử, Tiêu lão gia tử hận nhất người phản bội với lão ta, nên Tiêu Tứ chết hắn cũng liền mở một mắt nhắm một mắt.”

 

“Mấy năm này phần lớn bến tàu sòng bạc chỗ ăn chơi của Tiêu gia đều ở trong tay anh, hơn nữa anh bây giờ là con nuôi duy nhất của Tiêu gia, Tiêu lão gia tử khẳng định kiêng ky anh, thế nhưng, mấy ngày này chỗ Tiêu lão gia tử quá mức an tĩnh, lão ta chung quy vẫn luôn cảm thấy anh đang tính toán thứ gì.”

 

“Tiêu Thành, Tiêu lão gia tử có nói gì với anh hay không?”

 

Ngày ấy Diệp Linh gọi điện thoại cho Tiêu Thành, Tiêu Thành liền đoán được đã xảy ra chuyện, cho nên anh đã sắp xếp trước khi nổ ô tô.

 

Mục tiêu của Tiêu Tứ là toàn bộ Tiêu gia, mấy năm này Tiêu lão gia tử coi trọng Tiêu Thành đã sớm gây nên lòng ghen ghét của Tiêu Tứ, Tiêu Thành vừa mắt tung tích, Tiêu Tứ ngoại trừ long trời lỡ đất tìm Tiêu Thành ở ngoài, còn ở sau lưng Tiêu lão gia tử thu lại rất nhiều địa bàn, đây thật sự đã là phạm đến tối ky của Tiêu lão gia tử, chạm đến điểm mắu chốt.

 

Tiêu lão gia tử đôi với con nuôi của mình vẫn là nguyên tắc như vậy – ta có thể bố thí cho mày, nhưng mày không thể chạm tay đến chỗ của tao.

 

Tiêu Thành hiểu rất rõ hai người Tiêu lão gia tử và Tiêu Tứ kia, nên trước khi sự việc xảy ra anh đã sai người theo dõi gắt gao Tiêu Tứ, bắt lại tất cả chứng cứ của Tiêu Tứ.

 

Tô Tiểu Đường không thể nghi ngờ là người hiểu rõ Tiêu Thành nhất, bởi vì vậy lúc thôn núi, nếu Tô Tiểu Đường không giết Tiêu Tứ thì Tiêu Thành cũng sẽ động thủ.

 

Tiêu Tứ, không giữ được nữa rồi.

 

Tiêu Tứ đã sớm nằm trong danh sách phải chêt của Tiêu Thành.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện