Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp

Chương 2581


trước sau

Chương 2581:

Diệp Minh không biết Hà Băng đang nói chuyện với anh, anh chỉ thấy ngũ quan lạnh lùng ấy trong nháy mắt mềm mại xuống, tuyệt đối khác xa cảm giác lạnh lùng kiều diễm có gai vừa rồi đối với anh, cô cầm điện thoại, cười nói: “Ừ, mẹ* cũng nhớ con rồi, bảo bối.”

*Ngôi bên Trung chỉ có 33 – R, tương tự I – You bên tiếng Anh, không phân rõ ngôi xưng như bên Việt nhưng vì ngữ cảnh mình sẽ để mẹ, Diệp Minh nghe vào chỉ là ngôi ®3 – §, không phân biệt được.

Cô gọi — bảo bôi Diệp Minh mím môi, là… chồng cô gọi điện thoại tới sao?

Lúc cô nghe điện thoại cả người đều khác xa, đôi mắt xán lạn, cô như vậy anh từng thấy qua, ba năm trước lúc cô ở cùng anh cũng là như vậy.

Diệp Minh xuyên qua cửa sổ xe nhìn thoáng qua ánh đèn đường bên ngoài, đầy đầu đều là khoảng thời gian anh mới ra tù ba năm trước, cùng cô triền miên ngọt ngào.

Tất cô rơi, anh xỏ lại cho cô.

Bữa cơm đưa tới, anh cõng cô ăn.

Cô tức giận đuôi anh đi, anh tức giận hậm hực tặng cô hoa hồng…

Từng hình ảnh thể như mới xảy ra hôm qua.

Khoảng thời gian khii đó ngắn ngủi ngọt ngào cỡ nào, đủ để anh tưởng niệm trọn đời.

Chồng hiện tại đối tốt với cô, cô có phải cũng rất yêu cậu ta không?

Nhiều năm về sau, anh và cô đã trở thành người xa lạ quen thuộc nhất, cô đã ở bên người khác rồi.

Diệp Minh nhất thời cảm giác trái tim mình quặn đau, anh tưởng anh có thể nhẫn nhịn, nhưng khi anh chính tai nghe cô và người đàn ông khác nói lời ngọt ngào, anh vẫn cảm thấy trái tim mình đang rỉ máu.

Hà Băng nói chuyện với Tiểu Điểm Điểm, cô ngước mắt, nhìn về phía người đàn ông ngồi ,chỗ tài xế cô vẫn không nhìn thấy

mặt của anh như trước, song có thể chứng kiến hàm dưới căng chặt của anh hiện tại, cô câu môi, nói với Tiểu Điểm Điểm: “Được, mẹ sẽ về sớm, tối nào mẹ cũng nhớ con, yêu con.”

Cô nói — yêu con.

Cô quả nhiên đã yêu người khác!

Diệp Minh mím môi mỏng mân thành một đường thẳng lạnh lẽo trắng bệch, hàn khí cả người thắm ra bên ngoài.

Lúc này xe van chậm rãi ngừng lại, đên nơi, cô nên xuống xe rồi.

Hà Băng vươn tay nhỏ bé hất lọn tóc bên quai hàm ra sau tai, lúc nâng mắt lên trên khuôn mặt nhỏ tinh xảo đã trở nên nhàn nhạt mà lười biếng, cô kéo ra cửa sau xe, tiêu sái nhảy xuống.

Nhắc ra chân nhỏ đi tới chỗ bên cửa lái, cô giơ tay lên gõ cửa sổ xe, ý tứ muốn anh trượt cửa sổ xe xuống.

Mấy giây sau, cửa sổ xe trượt xuống, thế nhưng chỉ trượt xuống một chút, Hà Băng ở bên ngoài chỉ có thể thấy được vành mũ lưỡi trai của anh.

Người nọ là cố ý che mặt.

Hà Băng mở túi mình ra, lấy ra hai tờ tiền đưa tới: “Đây là tiền xe cho anh.”

Trong xe vươn ra một bàn tay to thô ráp, nhận tiền.

Thế nhưng không nhận đến, Hà Băng câu môi cười, sau đó vò nhàu hai tờ tiền, ném vào chỗ cạnh tài xế của anh.

Động tác này bắt chước anh, anh không cho cô hút thuốc.

Trong xe Diệp Minh khựng lại, sau đó nghiêng khuôn mặt tuấn tú đi, cặp mắt đen giấu dưới vành mũ cuối cùng cũng nhìn về phía người phụ nữ ngoài cửa sổ, cái quái gì vậy? Cô vậy mà đã trở nên phách lối như vậy?

Dám khiêu khích anh?


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện