Chương 2622:
Diệp Minh nhíu mày: “Cho nên, em là đang dùng cái phương thức này… trả thù anh?”
“Đúng vậy.” Hà Băng gật đâu.
Khuôn mặt tuấn tú của Diệp Minh trầm xuống, anh giơ tay chống lên cái trán cô: “Tránh xa một chút!”
Hà Băng bị đầy ra.
Diệp Minh đứng dậy xuống giường, anh vươn tay cởi áo ra, lồng ngực anh cường tráng, thắt lưng tuyến chặt khít, cơ bụng phát triển, cả người tràn đầy sức mạnh.
Anh toàn thân đều cứng, Hà Băng len lén liếc liếc quần anh, ánh mắt rất thẳng thắn.
Diệp Minh đã cảm thấy ánh mắt nóng bỏng của cô, anh chắc chắn, cô ít nhiều có chút thèm thân thê anh, muôn anh biến thành tình nhân của cô.
“Em nhìn cái gì?”
“Làm sao, người phụ nữ khác có thể nhìn, em thì không thể à.” Hà Băng tranh luận.
Đàn ông người ta ba mươi tuổi huyết khí phương cương, anh đã bốn mươi rồi vẫn còn sinh long hoạt hổ, cô chính là muốn nhìn, hơn nữa còn là quang minh chánh đại nhìn.
“Còn nữa, về sau không cho phép anh ra ngoài trêu chọc người khác thế nữa.”
“Trêu chọc cái gì?”
“Tập hít đất! Về sau không cho anh ở trước mặt người phụ nữ khác cởi quân áo, cũng không cho đụng vào người phụ nữ khác, càng không cho phép tập hít đất!”
Diệp Minh: “Cái này cũng ghen?”
Nói rồi ngón tay thon dài anh đặt bên lưng quần: “Để cho em xem thứ tốt hơn nhé?”
“Cái gì cơ?”
Diệp Minh nằm ở trên giường, hai tay chống drap giường, anh bắt đầu hít đất.
Nói là hít đất, thế nhưng động tác này so với hít đất càng thêm trêu người.
Chuẩn xác mà nói, phía sau lưng anh một đường lõm xuống, mông lại vễnh lên, thân thê anh
Hà Băng cảm thấy đại não nóng lên, cô sắp chảy máu mũi đến nơi rồi.
Trai đẹp cô gặp không ít, đều là nhân tài kiệt xuất cả, là kiểu phụ nữ thấy là muốn gả, nhưng kiểu như Diệp Minh, phụ nữ thấy chỉ muốn ngủ.
Người đàn ông này một thân hormone, quá mức gợi cảm.
Diệp Minh làm vài cái, sau đó nghiêng mặt nhìn cô: “Qua đây.”
Hà Băng: “Làm cái gì, để em cưỡi trên lưng anh à?”
Cô đã đi tới.
Diệp Minh dùng sức kéo cổ tay cô, trực tiếp đặt cô ở dưới thân: “Bài hít đất này không phải em cưỡi anh, mà là anh đè G71): ˆ Nói rồi anh đặt cô ở dưới thân, hai tay chống bên người cô, nâng hông hạ hông, lại làm vài cái hít đất.
Anh và cô một cao một thấp, hai người rời xa lại tới gần, nhiệt độ trong phòng chợt tăng cao.
Hà Băng đỏ mặt đẩy anh một cái: “Diệp Minh, trước đây sao em không phát hiện anh lại… “man show”* như thế nhỉ?”
*Man show: từ lóng, ý chỉ những người đàn ông bề ngoài lạnh lùng, bên trong hoang dã gợi cảm, thường không hay biểu lộ ra ngoài, nhưng trong những tình huống hoặc môi trường cụ thể, họ thường biểu hiện một cách bất ngờ.
Diệp Minh rủ mắt nhìn cô: “Không ăn giấm nữa à? Dỗ được rồi?”
Hà Băng suy nghĩ một chút: “Vẫn chưa đâu, trừ phi…”