Chương 757
Lê Hương liền xoay người nhìn về phía Mạc Tử Tiễn, cô đưa bàn tay nhỏ của mình tới: “Tử Tiễn, chúng ta khiêu vũ thôi!”
“Ừ.” Mạc Tử Tiễn giữ chặt cổ tay mềm mại không xương tay của Lê Hương trong lòng bàn tay, dẫn cô vào sân nhảy.
Tiếng nhạc du dương vang lên, Mạc Tử Tiễn nắm chặt vòng eo nhỏ yêu kiều của cô, hai người bắt đầu nhảy.
Lê Hương nhảy rất đẹp, cô từ nhỏ đã học múa, thân thể mềm dẻo, toát lên vẻ tiên khí mềm mại, những điệu nhảy xã giao này với cô mà nói dễ như trở bàn tay.
Lúc này cô theo tiết tấu Mạc Tử Tiễn bắt đầu lắc eo, nhẹ nhàng nhảy, theo động tác của cô, chiếc váy tinh không ấy hệt như dải sao lấp lánh giữa đại dương bao la, làn váy khẽ lay động di chuyển, đẹp đến điên đảo.
Mạc Tử Tiễn mặc áo sơ mi trắng quần tây đen, tài tử trong trẻo lạnh lùng cùng tài nữ rực rỡ chói mắt đã định là cặp đôi hoàn mỹ nhất đêm nay.
Mạc Tuân nhìn bọn họ, trong con ngươi thâm thúy nhanh chóng dâng lên tầng khói mù, Mạc Tử Tiễn ôm cô khiêu vũ, anh còn chưa từng ôm cô khiêu vũ?
Lúc này Lệ Yên Nhiên đi tới, cô ta uất ức u oán mở miệng nói: “Anh Tuân…”
Mạc Tuân không nhìn Lệ Yên Nhiên, anh cầm một ly rượu đỏ lên, trong lồng ngực to lớn dâng lên tầng lệ khí, ngón tay anh siết chặt, bóp chặt lấy ly rượu đỏ trong tay.
Xoảng một tiếng, mảnh thủy tinh tan vỡ khắp nơi.
Bàn tay to của Mạc Tuân bị mảnh thủy tinh rạch ra một đường vết thương thật dài, máu đỏ tràn ra.
“A, anh Tuân anh bị thương rồi!” Lệ Yên Nhiên nhanh chóng cả kinh kêu lên, cô ta thò tay đến kiểm tra vết thương của Mạc Tuân.
Song Mạc Tuân không để cô ta đụng tới, anh trực tiếp xoay người rời đỉ.
Anh sợ chính mình không đi thì sẽ không nhịn được nữa, anh sẽ muốn vọt vào trong sàn nhảy cướp Lê Hương ta?
Bàn tay Lệ Yên Nhiên cứng đò giữa không trung, người cũng đóng băng tại chỗ, cô ta điên tiết lên.
Quần chúng ăn dưa tối nay nhìn Mạc Tuân bị thương rời đi, nhao nhao trốn qua một bên, chỉ sợ chọc tới ngài diêm vương đó lại khiến mình thành cá bao trút giận.
Trên sân khấu.
Mạc Tử Tiễn và Lê Hương đang khiêu vũ, Mạc Tử Tiễn mở miệng nói: “Lê Hương, anh trai anh tuy là mắt trí nhớ, nhưng anh ấy hình như vẫn rất thích em.”
“Làm sao có thể?” Lê Hương nhanh chóng phủ nhận: “Anh ấy không phải thích em, mà là chán ghét em, anh ấy cho rằng em là người phụ nữ có tâm cơ, còn… sỉ nhục em đủ điều!”
Lê Hương không nói chuyện Mạc Tuân muốn bao nuôi cô muốn cô làm tình nhân ra.
Mạc Tử Tiễn nghe những lời này sâu xa nhếch môi: “Phải không?”
Thật là như vậy phải không, Mạc Tuân chán ghét cô? Trong nhà chưa tỏ, ngoài ngõ đã tường, ngoài cuộc tỉnh táo trong cuộc u mê, theo anh thấy, Mạc Tuân căn bản không phải chán ghét cô, mà là thích cô, đã thích đến không còn khống chế được muốn nỗi điên rồi.
“Đương nhiên là đúng rồi.” Lê Hương dùng sức gật đầu: “Bất kể thế nào, anh ấy đã cùng Lệ Yên Nhiên đính hôn, Mạc tiên sinh của em đã chết, em hiện tại không muốn có bắt kỳ liên quan gì với anh ấy nữa, em muốn phân rõ giới hạn với anh ấy!”
Mạc Tử Tiễn cười cười, không nói chuyện, anh nhớ tới dáng vẻ Lê Hương chạy tới đá Mạc Tuân ban nãy, cho dù ai thấy được cũng sẽ phải nói, Lê Hương là bị Mạc Tuân cưng chiều mà ra.
Mạc Tuân cũng để cô tùy ý đá như vậy, cuối cùng cũng bởi vì thấy cô tự đá đau chân mình mà buông tay.
Giữa cô và Mạc Tuân, cho tới bây giờ vẫn chưa từng thay đổi.
Đều một mực yêu sâu đậm.
Chương 758
Màn khiêu vũ kết thúc, Lê Hương mượn cớ đi toilet, rời khỏi sảnh party, cô đi tìm phòng Dạ Huỳnh.
Kỳ thực Lê Hương cũng không thể xác định chìa khoá rốt cục là ở Lệ gia, hay là đang ở Dạ gia, hiện tại cô chỉ có thể thử vận may, Dạ Huỳnh và Lệ Quân Mặc còn chưa ly hôn, nên phòng của Dạ Huỳnh nhất định là phòng ngủ chính rồi.
Phòng ngủ chính là dễ tìm nhất.
Lê Hương tránh được mọi người, đầy ra cửa phòng phòng ngủ chính, đi vào.
Lệ gia nguy nga lộng lẫy như một tòa cung điện, căn phòng ngủ chính này cũng là trong khiêm tốn lộ ra xa hoa, Lê Hương nhìn một vòng, sau đó kéo ra ngăn tủ đầu giường.
Rất nhanh, cô trong ngăn kéo phía dưới cùng thấy được một hộp gắm nho nhỏ, cô nhanh chóng mở ra hộp gắm, trong hộp gắm đặt một chiếc chìa khóa.
Lê Hương hai mắt sáng ngời, cô có linh cảm, chìa khóa này chính là chìa khoá đi thông cấm địa, cô đã tìm được?
Lê Hương cầm chìa khoá đi, sau đó rời khỏi phòng ngủ chính, cô nhanh chóng trở về sảnh party.
Nhưng trên hành lanh có hai người đi đến, là Dạ Huỳnh cùng Lệ Yên Nhiên.
Hàng mi cánh bướm của Lê Hương khẽ run lên, cô âm thầm siết chặc chiếc chìa khóa đó, nhưng trên khuôn mặt tuyệt sắc lớn chừng bàn tay nanh không biểu lộ gì, cô chỉ là ưỡn thẳng tắm lưng mềm mại, ung dung nhìn về phía Dạ Huỳnh và Lệ Yên Nhiên.
Lệ Yên Nhiên siết chặt tay, vênh váo hống hách chát vấn: “Lê Hương, quan hệ giữa mày và anh Tuân rốt cuộc là như thế nào?”
Lê Hương cong môi: “Nếu như tôi nói giữa tôi và Mạc tổng chẳng có chút quan hệ gì, ngay cả bạn bè còn chưa tới, cô tin không?”
“Lê Hương, loại chuyện hoang đường này mày dùng để lừa đứa ngu à?” Lệ Yên Nhiên có chết mới tin.
“Xem, dù tôi có nói gì, cô đều không tin, vậy không bằng cô trực tiếp đi hỏi Mạc tổng đi, hà tất gì phải tlãng phí thời gian trên người tôi?” Nói xong Lê Hương nhấc chân rời đi.
Lệ Yên Nhiên nhịn một bụng hỏa, hiện tại thái độ phong đạm vân khinh kia của Lê Hương càng như đổ dầu thêm lửa, cô ta nghiên răng: “Lê Hương, anh Tuân là vị hôn phu của tao, mày câu dẫn vị hôn phu của người khác thực sự là thứ không có liêm sỉ!”
Lê Hương dừng chân lại, đôi mắt sáng trong lại nhìn về phía Lệ Yên Nhiên: “Lệ đại tiểu thư, nếu như vị hôn phu của cô thực sự xảy ra chuyện gì với tôi, lẽ nào năng lực của cô cũng chỉ có thể gào miệng với tôi thôi sao, sao cô không đi tìm Mạc Tuân? Ngả bài với anh ta tìm về tôn nghiêm của mình, nếu không dám hoặc là không bỏ được vậy thì nghĩ cách nên làm thế nào bắt lại tim anh ta ấy.”
“Còn nữa, bây giờ tôi nói thật cho cô, vị hôn phu của cô Mạc Tuân đang có hành vi quấy rối tôi, quản tốt chính mình và cả người đàn ông của cô đi!”
Lê Hương đi thật.
Nhìn bóng lưng tiên khí tiêu sái của Lê Hương, Lệ Yên Nhiên phát cáu giậm chân, cô ta kéo ống tay áo Dạ Huỳnh: “Mẹ, mẹ xem con nhỏ Lê Hương này thực sự quá kiêu ngạo! Cô ta chẳng những thu được tình thương của bà nội, còn mê hoặc cả Mạc Tuân, con ả đó muốn cướp đi tất cả của con, lẽ nào chúng ta thật sự phải trói tay đợi ngã sao?”
Sắc mặt Dạ Huỳnh âm trầm, hiện tại bà ta rất có cảm giác nguy cơ, không thể cứ ngồi im đợi chết thế được, tiếp tục như vậy nữa bọn họ sẽ mắt đi tất cả.
“Yên Nhiên, đừng gấp, mẹ có cách.” Dạ Huỳnh nói.
Lệ Yên Nhiên hai mắt sáng ngời, nhanh chóng vui vẻ nói: “Thật vậy à mẹ, mẹ có cách gì thế ạ?”
Dạ Huỳnh nhanh chóng gọi tới một người hầu nữ, bà ta thì ` thầm gì đó với người hầu nữ, người hầu nữ cung kính gật đầu, sau đó rời đi.
Lê Hương lấy được chìa khoá, cô muốn nhanh chóng rời khỏi Lệ gia, tránh cho phức tạp.
Cô nhìn quanh quất, cũng không thấy được Mạc Tử Tiễn, Mạc Tử Tiễn không biết đi đâu rồi, cô lấy điện thoại ra, gọi cho Mạc Tử Tiễn.
Chương 759
Lúc này vừa vặn đi tới cạnh hồ bơi, ngay lúc Lê Hương đang cúi đầu tìm số điện thoại của Mạc Tử Tiễn, đột nhiên có một người hầu nữ chạy tới, trực tiếp va vào ngườicô.
Lê Hương không đứng vững, cộng thêm bên cạnh hồ có nước tràn ra, vốn đã rất trọt, điện thoại lập tức rớt khỏi tay, cô ngã vào trong hồ bơi.
Lê Hương lọt vào trong hồ nước lạnh như băng, cô biết bơi, cô rất nhanh đã cử động hai tay hai chân bơi lên.
Thế nhưng rất nhanh cô liền phát hiện không thấy chiếc chìa khóa đó đâu.
Gay rồi, chìa khoá không thấy đâu?
Lê Hương chỉ có thể quay người trở về tìm chìa khoá, tìm được rồi, chìa khóa đó rơi dưới đáy hồ bơi.
Cô lội qua đi, nhặt chiếc chìa khóa đó vào lòng bàn tay, sau đó nhanh chóng bơi lên.
Nhưng, chân của cô bị kẹp lại rồi.
Lê Hương dùng sức muốn lấy chân mình về, thế nhưng cô dùng sức thế nào cũng không được.
Chầm chậm cô cảm thấy khí lực toàn thân cạn kiệt, dưới nước dường như có một sức mạnh đáng sợ không ngừng tha cô xuống.
Ý thức Lê Hương càng ngày càng mơ hồ, thân thể không ngừng trầm xuống.
Lẽ nào cô cũng bị chết chìm sao? Lê Hương nghĩ tới hàng vạn kiểu chết của mình, chỉ là không ngờ đến chính mình sẽ chết đuối, kiểu chết này quá uất ức quá vô dụng?
Cứu mạng?
Trong lòng Lê Hương kích phát ra một ham muốn, cô muốn sống, cô còn rất nhiều chuyện vẫn chưa làm, hiện tại chìa khoá đang trong lòng bàn tay cô rồi, cô có thể vào cắm địa đi tìm chiếc bảo rương thứ hai mẹ lưu lại rồi?
Cô không muốn chết?
Cô muốn sống?
Ai đó mau tới cứu côi?
Mạc Tuân rời khỏi đại sảnh party chuẩn bị rời đi, anh lên chiếc Rolls-Royce Phantom, lúc này đột nhiên cảm thấy nơi lồng ngực thở không ni, khó chịu.
Quá nặng nè, khiến anh cảm thấy mỗi một lần hít thở cũng rất khó chịu.
Anh làm sao vậy? Mạc Tuân giơ lên ngón tay rõ ràng khớp xương tháo một cúc áo áo sơ mi, nhưng cũng chả khá hơn chút nào, choáng đầy trong trí óc đều là gương mặt nhỏ nhắn tuyệt sắc kia của Lê Hương, quanh quần cuộn quanh, không cách nào xóa nhòa.
Mạc Tuân nắm lấy tay nắm cửa, nhanh chóng đẩy cửa lái xe, trở lại sảnh tiệc.
Mạc Tuân về tới sảnh party, anh tìm kiếm trong đám người bóng người nhỏ nhắn của Lê Hương, nhưng tìm một vòng, anh cũng không tìm được Lê Hương.
Lê Hương đi đâu rồi? Mạc Tuân mơ hồ có một loại dự cảm rất xấu, anh bắt một cậu bồi bàn lại: “Lê Hương đâu, các người có thấy Lê Hương không?”
“Không có ạ.” Bồi bàn lắc đầu.
Mạc Tuân thả bồi bàn ra, anh nhìn đại sảnh một vòng, có người đang khiêu vũ, kẻ đang chuyện trò vui vẻ, ai cũng bận việc của mình, căn bản cũng không ai chú ý tới Lê Hương mắt tích.
Mạc Tuân chen chân vào, một cước đạp ngã bàn: “Con mẹ nó tất cả im miệng cho tôi, Lê Hương đâu, các người mù hay sao mà không phát hiện Lê Hương đã mắt tích?”
Bàn ngã, đồ ăn ngon và rượu ngon phía trên toàn bộ đều rơi xuống đắt, vang lên tiếng động.
Chương 760
Rầm, một tiếng, một giây trước đại sảnh còn huyên náo mà hiện tại đã nháy mắt yên tĩnh lại, phăng phắc không tiếng động.
Mọi người trố mắt nhìn nhau rồi nhìn Mạc Tuân, Mạc Tuân phát điên ghê quá, hiện tại khuôn mặt tỉnh xảo ấy đã nhuốm hơi sương lạnh, như thể trời mù sắp đổ giông.
Lê Hương không thấy đâu ư? Không phải vừa rồi cô ấy còn ở nơi này sao? “Các người còn đứng ngây đó làm gì, nhanh lên một chút đi tìm Lê Hương cho tôi, nếu như Lê Hương xảy ra chuyện gì, các người cũng đừng nghĩ trốn!” Khóe mắt Mạc Tuân đỏ thắm quát to.
Ai nấy đều sợ đến bả vai run lên, Lê Hương đã xảy ra chuyện liên quan gì đến bọn họ, vị này Mạc tổng đại nhân là muốn giận cả chém thớt đây mà, cái này… cũng quá không nói lý rồi đó?
Nhưng bộ dáng Mạc Tuân bây giờ thực sự quá dọa người, trong ấn tượng của bọn họ vị Mạc tổng đại nhân này vẫn là vui giận không lộ, thành thục chững chạc, chưa từng ai thấy anh phát giận, anh hiện tại siết chặt tay, đôi mắt đen thẫm, thâm trầm đến đáng sợ.
Không thể chọc.
Không dám chọc.
Không dễ chọc.
Mọi người nhanh chóng đi tìm Lê Hương.
Lúc này có người tìm đến hồ bơi, nhanh chóng hét lớn: “Mạc tổng, Lê tiểu thư ở đây! Không xong rồi, Lê tiểu thư rơi xuống nước rồi!”
Hồ bơi tương đối vắng vẻ, mọi người lại đang vui vẻ ở sảnh, nên lúc Lê Hương rơi xuống nước mọi người cũng không chú ý.
Nếu như không phải Mạc Tuân đến rồi rồi làm ra