Chương 834:
Cái gì? Tìm được? Dạ Vô Ưu lập tức đứng lên: “Nói.”
“Chiếc xe kia dùng biển số của Khoa Nghiên Cứu Trung Tâm, theo điều tra, chủ nhân chiếc xe này là Porf.X đã từng oanh động toàn bộ Đề Đô, xe của cô được đi thông không trở ngại ở toàn bộ Đề Đôi”
XI Dạ Vô Ưu cũng là biết đến X đã từng truyền kỳ y học một thời, nhưng anh ta vẫn rất khiêm tốn thần bí, vẫn chưa ai thấy được mặt mũi thực sự của anh ta.
Có người nói X là học sinh của viện sĩ Khâu, hiện tại viện sĩ Khâu đã đến tuổi về hưu, X chính là người nối nghiệp ông, rất nhanh sẽ là lão đại Khoa Nghiên Cứu Trung Tâm.
X vậy mà đã hiện thân rồi.
Dạ Vô Ưu không ngờ rằng chuyện Lê Hương lại dính dáng đến vị X thần bí kia, lẽ nào hai người kia có quan hệ gì với nhau? “Lê Hương bây giờ đang ở đâu?” Dạ Vô Ưu hỏi.
“Dạ thiếu, nghe nói chiếc xe hộp kia đang ở căn cứ Viện Khoa Học Nghiên Cứu Trung Tâm trong lòng đất, Lê Hương hẳn là đang ở bên trong.”
Lê Hương lại ẩn thân dưới căn cứ Viện Khoa Học Nghiên Cứu Trung Tâm trong lòng đất, trách không được mấy ngày này lật tung cả Đề Đô cũng không tìm được côi “Tôi biết rồi, tôi sẽ lập tức đi tìm cô ta!” Dạ Vô Ưu trực tiếp cúp điện thoại, sau đó ra ngoài.
Vừa lúc gặp được cô dâu hôm nay Dạ Minh Châu, Dạ Minh Châu tâm tình tốt: “Anh, lúc này rồi anh còn định đi đâu, hôm nay là hôn lễ của em mài”
Dạ Vô Ưu vội vã ra cửa: “Anh đi làm ít chuyện.”
Hắn muốn đi tìm Lê Hương, không có thời gian tham gia cuộc hôn lễ này?
Dạ Vô Ưu mang người đi tới Khoa Nghiên Cứu Trung Tâm trong lòng đất, cửa Khoa Nghiên Cứu Trung Tâm mở ra, bên trong không có bắt kỳ ai.
Tình huống này rất giống với tình cảnh đuổi tới Lê gia hôm đó.
“Thiếu gia, ở đây chắc sẽ không có mai phục gì chứ?” Thủ hạ nhìn khắp nơi, dù sao cũng là căn cứ Khoa Nghiên Cứu Trung Tâm , bên trong đều là máy móc chữa bệnh tân tiến nhất còn có sản phẩm siêu khoa học kỹ thuật.
Dạ Vô Ưu không nói chuyện, hắn chỉ đi vào.
Rất nhanh bước chân của hắn liền dừng lại, bởi vì hắn ở phía trước thấy được Lê Hương.
Lê Hương đã đứng ở nơi đó chờ hắn, cô hôm nay người mặc đồ đen, tóc dài buộc đuôi ngựa thật thấp, lệ khuôn mặt tuyệt sắc nhỏ nhắn chừng bàn tay ra lộ ra mấy phần lãnh diễm.
Hiện tại cô dán đôi mắt sáng trong lên mặt Dạ Vô Ưu, chậm rãi nhếch lên môi đỏ mọng: “Dạ Vô Ưu, rốt cuộc anh cũng tới, tôi chờ anh lâu lắm rồi đấy.
Dạ Vô Ưu nhìn Lê Hương, cô lại luôn thủ sẵn trong căn cứ Viện Nghiên Cứu Trung Tâm chờ hắn?
Nguy rồi?
Điệu hỗ ly sơn?
Hôm nay là hôn lễ Mạc Tử Tiễn và Dạ Minh Châu, cô là có ý để lộ ra tin tức chiếc xe hộp đen kia với hắn, cô là cố ý dẫn hắn tới đây?
Dạ Vô Ưu xoay người rời đi.
Thế nhưng lúc này “ầm” một tiếng, cổng lớn căn cứ Viện Nghiên Cứu Trung Tâm trong lòng đất trực tiếp đóng lại, nhốt tất cả mọi người bên trong.
“Dạ thiếu, đây là chuyện gì xảy ra, tại sao tôi cảm giác Lê Hương như là bắt rùa trong hũ vậy!” Thủ hạ khẩn trương nhìn về phía Dạ Vô Ưu.
Chương 835:
Dạ Vô Ưu mím môi, lúc này sau lưng truyền tới giọng nói thanh lệ của Lê Hương: “Dạ Vô Ưu, bây giờ anh muốn đi đâu thé, thật vất vả mới mời được anh tới, tôi làm sao có thể dễ dàng thả anh đi như vậy?”
Dạ Vô Ưu xoay người, cặp mắt lam sắc tựa bò cạp rơi lên mặt Lê Hương: “ở trong bệnh viện cô là có ý lộ diện trước mặt tôi?”
Lê Hương mặc áo khoác gió màu đen, khóa kéo vẫn kéo hết, tôn lên cần cỗ trắng ngần của cô, môi hồng răng trắng quả nhiên xứng với hai chữ tuyệt sắc, cô gật đầu: “Đúng vậy.”
Nói rồi Lê Hương cầm một phần tư liệu đi xuống, đây là toàn bộ hồ sơ từ lúc sinh ra đến trưởng thành của Dạ Vô Ưu: “Mấy ngày trước tôi thành lập khẩn cấp tổ đội nghiên cứu khoa học, nghiên cứu về nhân cách cực đoan của anh, anh từ nhỏ đã có thiên phú với độc, cho nên ông nội anh đặt toàn bộ tâm huyết và tinh lực lên người anh. Ngay lúc những đứa trẻ khác vui chơi, anh tự mình nhốt trong phòng nghiên cứu bắt đầu làm thí nghiệm, anh rất lạnh nhạt với tình người, có khuynh hướng tự kỷ, tính cách càng cực đoan tối tăm, vô cùng bệnh hoạn.”
Lê Hương khép lại tư liệu, đôi mắt sáng nhìn Dạ Vô Ưu, câu môi cười: “Loại người như ngươi, không thể… chịu đựng được nhất là bị người khác khiêu khích, tôi ở dưới mí mắt của anh bốc hơi biến mắt, mấy ngày nay anh tìm tôi chắc khổ lắm nhỉ? Tôi ở trong bệnh viện cố ý lộ diện, nhất định anh sẽ phát điên điều tra, tôi nhắm chuẩn thời gian lộ tin ra, liền thuận lợi mời anh đến rồi.”
Sắc mặt Dạ Vô Ưu biến rồi lại biến, hắn âm trầm nhìn chằm chằm Lê Hương: “Từng bước của cô làm rất cẩn thận, một vòng lại một vòng, thế nhưng phía sau phải có lực lượng cường đại chống đỡ, rất nhiều người phải phối hợp với cô, Lê Hương, cô đến cùng là ai?”
Trong con ngươi Lê Hương chậm rãi toát ra tia lạnh sắc bén, câu hồn đoạt phách: “Tôi rốt cuộc là người nào, các người chẳng máy chốc sẽ biết.”
Cô nói, các người…
“Lê Hương, cô còn kế hoạch gì?”
“Lễ nào anh không đoán được? Đại hôn hai nhà Mạc Lệ hôm nay nhất định rất náo nhiệt ấy nhỉ! Tôi không tán gẫu với anh nữa, tôi tham dự hôn lễ trước đây.”
Dạ Vô Ưu nhìn bóng lưng Lê Hương rời đi, hắn đoán không lầm, mục tiêu chính của Lê Hương là là đêm đại hôn, cô đã biết Mạc Tử Tiễn trúng độc, cô muốn cứu Mạc Tử Tiễn?
Bên ngoài bây giờ dư luận giống như là quả cầu tuyết, chỉ cần cô lộ diện, quả cầu tuyết sẽ đè chết cô, cô lại vẫn dám một mình đại náo hôn lễ? Thực sự là rất thú vị?
Dạ Vô Ưu rất bình tĩnh, hắn cũng không có ý định đi, mà tìm một cái ghế ngồi xuống, hắn sâu xa mở miệng nói nói: “Lê Hương, không có ích đâu, cô không cứu được Mạc Tử Tiễn.”
Bước chân Lê Hương vẫn không ngừng, nhưng cô quay đầu nhìn Dạ Vô Ưu, mỉm cười nói: “Dạ thiếu, đừng nóng vội chứ, anh cứ ngồi đấy đi, lát nữa tôi sẽ mời nhiều người đến bồi anh diễn, ông nội anh từ nhỏ chưa dạy anh đạo lý làm người, tôi cũng chỉ đành thay ông anh dạy anh thật tốt một chút.”
Dạ Vô Ưu ngắng đầu, nhìn về phía Lê Hương.
Thế nhưng Lê Hương đã biến mắt trong tầm mắt.
Hôm nay là đại hôn của Mạc Tử Tiễn cùng Dạ Minh Châu, hôn lễ được tổ chức trên sơn trang, tất cả giới thượng lưu quý tộc Đề Đô đều tham gia, ai nấy đều vui cười, chuyện trò vui vẻ.
Cô dâu Dạ Minh Châu mặc chiếc váy cưới màu trắng được thiết kế riêng, trang điểm mỏng nhẹ tỉnh xảo, đỉnh đầu còn đội vương miện, nghiễm nhiên là người hạnh phúc nhất hôm nay, bên người cô ta là mẹ chồng tương lai của mình Liễu Chiêu Đệ.
Dạ Minh Châu biết Liễu Chiêu Đệ trước đây chướng mắt mình, nên sau khi quyết định hôn lễ, cô ta càng thêm ân cần lấy lòng Liễu Chiêu Đệ, cũng sớm đổi xưng hô: “Mẹ, hôm nay con gả cho Tử Tiễn rồi, mẹ yên tâm, con thương Tử Tiễn như vậy, kết hôn sau nhất định sẽ đối xử thật tốt với anh ấy, về sau chúng ta chính là người một nhà, con cũng sẽ tận tâm hiếu kính mẹ.”
Miệng Dạ Minh Châu vẫn luôn rất ngọt, hơn nữa mấy năm nay cô ta cứ luôn tặng quà cho Liêu Chiêu Đệ, mây ngày nay lại càng siêng năng tặng hơn, kỳ thực Liễu Chiêu Đệ không thiếu những thứ kia, nhưng điều này đại biểu cho tình yêu si mê sâu đậm của Dạ Minh Châu dành cho Mạc Tử Tiễn.
Lúc đầu Liễu Chiêu Đệ chỉ khăng khăng muốn con trai mình cưới con gái Lâm Thủy Dao, sau đó biết được Lê Hương chính là người con gái kia, dù bà ta không thích cũng đành nhịn.
Chương 836:
Ai biết sau này Lê Hương gây ra một loạt gièm pha như thế, lại cắm sừng con trai mình, con trai bà ta là thiên chỉ kiêu tử, cũng bị Lê Hương mê hoặc đến đảo điên, tình cảm mẹ con càng xuất hiện vết nứt, Liễu Chiêu Đệ rất sợ Lê Hương thực sự làm hỏng con trai mình, nên khi Mạc Từ Tước đồng ý cuộc hôn nhân này, ba ta cũng đành bắt đắc dĩ tiếp nhận Dạ Minh Châu.
Liễu Chiêu Đệ nhìn về phía Dạ Minh Châu, là tư thế mẹ chồng cao cao tại thượng: “Minh Châu, gả cho Tử Tiễn rồi thì con không phải là thiên kim đại tiểu thư của Dạ gia nữa, mà là vợ của Tử Tiễn, con phải để Tử Tiễn làm chủ mọi việc, biết chưa?”
Dạ Minh Châu nhanh chóng gật đầu, dáng vẻ nịnh hót: “Con biết rồi mẹ.”
Liễu Chiêu Đệ lúc này mới hài lòng gật đầu.
Dạ Huỳnh và Lệ Yên Nhiên cũng tới, Lệ Yên Nhiên hỏi: “Mẹ, bố đâu?”
Lệ Yên Nhiên hơi lo lắng, tâm tình cũng rất tốt, thứ nhất vết thương trên cổ tay cô ta đã lành, thứ hai bố cô ta Lệ Quân Mặc đã trở về?
Lệ Quân Mặc là thủ phủ toàn cầu, ông trở lại liền thu hút ánh mắt của đám danh viện thiên kim, bọn họ cung nghênh nịnh hót cô ta đủ kiểu, Lệ Yên Nhiên biết bố là chỗ dựa lớn và hào quang lớn nhất của cô ta.
Cô ta là con gái của Lệ Quân Mặc, cô ta còn phải sợ ai chứ? Dạ Huỳnh dùng ánh mắt chỉ chỉ: “Yên Nhiên, bố con ở đó kìa.”
Lệ Yên Nhiên thuận mắt nhìn sang, hiện tại Lệ Quân Mặc đang đứng với Mạc Từ Tước ở một góc tối trò chuyện, bên cạnh bọn họ vây quanh nhóm tổng giám đốc tổng quyền thế nhát Đề Đô, đám tổng giám đốc này vây Lệ Quân Mặc và Mạc Từ Tước ở chính giữa, hai người con cưng của Đế Đô được cung phụng như bậc đế vương.
Lệ Yên Nhiên nhanh chóng cong môi, kiêu ngạo lớn nhất kiếp này của cô ta chính là có người bố là Lệ Quân Mặc, cô ta kéo tay Dạ Huỳnh: “Đi mẹ, chúng ta sang chỗ bó chơi.”
Dạ Huỳnh đêm nay cũng là mặc đồ dự tiệc, bà ta nhỏ giọng nói với Lệ Yên Nhiên: “Yên Nhiên, bố con muốn ly hôn với mẹ, con nhất định phải cuốn lấy bố con, khiến bố bỏ ý niệm này đi, nối lại tình xưa với mẹ, biết không?”
Lệ Yên Nhiên dùng sức gật đầu, vô cùng tự tin nói: “Mẹ, mẹ cứ chờ con xem.”
Lệ Yên Nhiên vô cùng có niềm tin, lần này khó khăn lắm bố mới vê, cô ta nhật định sẽ giúp bô và mẹ hòa hảo?
Mạc Từ Tước và Lệ Quân Mặc đứng cạnh nhau, Mạc Từ Tước tự nhiên thấy được hai mẹ con Dạ Huỳnh và Lệ Yên Nhiên đi tới, ông dùng cánh tay đẩy Lệ Quân Mặc bên người một cái: “Vợ cậu mang con gái tới kìa.”
Lệ Quân Mặc liếc Mạc Từ Tước, mặt Mạc Từ Tước như đang hóng kịch vui.
Lệ Quân Mặc: “Có phải già rồi đúng không, thích hóng chuyện thế kia à?”
Mạc Từ Tước nhướng mày, đè thấp tiếng nói nói: “Tớ rất tò mò đấy, cậu không nhận lầm người đấy chứ! Dạ Huỳnh thật sự là cô gái tối đó trải qua đêm xuân với cậu?”
Hai người đàn ông là bạn thân lâu năm, Mạc Từ Tước là tính cách gì Lệ Quân Mặc vã rất rõ, Mạc Từ Tước chưa bao giờ nói lung tung, một khi ông đã nói, tất có thâm ý.
Lệ Quân Mặc nhìn Mạc Từ Tước: “Có ý gì?”
*Ý của tớ là, cô gái đêm đó trải qua đêm xuân cùng cậu, các cậu có nói có trao đổi gì khôn, hỏi thử Dạ Huỳnh cuộc nói chuyện đêm đó, nối thử mật hiệu xem thử được không.”
Ánh mắt Lệ Quân Mặc trầm xuống, làm sao mà nối được mật hiệu, đêm đó cô gái kia đúng là có nói chuyện với ông, nhưng bắt ông đối chiếu thế nào, cô gái ấy vừa mở miệng đã bảo muốn sinh con cho ông? Không những thế, cô còn hỏi ông thích con gái hay con trai? Còn nữa, cô còn ôm cổ ông, bảo rằng cảm giác hôn cũng không tệ, muốn hôn tiếp.
Chương 837:
Lệ Quân Mặc khẽ lăn yết hầu, sau đó ông lên mạng điều tra bạn pháo một lần là nghĩa gì. Lúc đó ông tức chết, bạn pháo cái khỉ gì chứ! Cô còn nói ông chỉ là bạn “một lần”.
Nhưng đêm đó hai người quả thực củi khô lửa bốc, ôm nhau lăn từ đầu giường đến cuối giường…
Lúc này Mạc Từ Tước bên người lại đẫy ông một cái: “Được rồi, đừng nhớ lại chuyện xưa nữa, biết cậu chỉ khai trai được một lần, có thể hiểu được cậu nhớ mãi không quên, tớ rất thông cảm cho cậu.”
Lệ Quân Mặc liếc Mạc Từ Tước, lúc này Lệ Yên Nhiên Dạ Huỳnh đã đi đến, Lệ Yên Nhiên thân mật khoác lên cánh tay Lệ Quân Mặc, nhõng nhẽo gọi: “HÔ”
Dạ Huỳnh Lệ Yên Nhiên tớ, đám giám đốc kia liền đổ dồn ánh mắt lên hai mẹ con họ, bắt đầu a dua ton hót, “Hôm nay Lệ phu nhân thật xinh đẹp, giống như là một đóa hồng được chăm bón kỹ càng vậy á, xem ra đây đều là công lao của Lệ tổng.”
“Lệ phu nhân, phu nhân tôi cũng rất muốn thỉnh giáo cô chiêu giữ chồng, cô và Lệ tổng quanh năm ở riêng, thế nhưng bên người Lệ tổng một bóng hồng cũng không có, chiêu giữ chồng của Lệ phu nhân quả thật rất lợi hại.
“Tôi thấy tình cảm Lệ tổng Lệ phu nhân tốt như vậy, Yên Nhiên tiểu thư vẫn xinh đẹp như thế, một nhà ba người đứng chung một chỗ, ây da, thực sự là khiến người ta hâm mộ chết đi được.”
Dạ Huỳnh ưỡn ngực, lộ ra dáng vẻ hoàn mỹ nhất của mình, bà ta đứng cạnh Lệ Quân Mặc hưởng thụ thời khắc hư vinh hào quang này, bà ta chính là Lệ phu nhân muôn người vây xeml Cho dù bà ta không được yêu thương, nhưng đám đàn bà bên ngoài kia ngay cả cơ hội tới gần Lệ Quân Mặc cũng không có, bọn họ vẫn đang cực kỳ hâm mộ bà ta, như vậy cũng đủ rồi?
Lệ Yên Nhiên liền quấn bên người Lệ Quân Mặc, cô ta còn cố ý nhìn thoáng qua chỗ cô dâu hôm nay Dạ Minh Châu, Dạ Minh Châu là nhân vật chính hôm nay thì thế nào, bố cô ta mà trở lại một cái, tất cả giới thượng lưu quyền quý Đế Đô vẫn quay chung quanh cô ta.
Lệ Yên Nhiên cảm thấy ngày hôm nay mình đã đoạt đi ánh hào quang của Dạ Minh Châu, cô ta hết sức vui vẻ.
Lúc này “rằm” một tiếng, cổng lớn bị đẩy ra, phía ngoài mang theo hơi lạnh, kèm theo đó là một thân ảnh đồ sộ anh tuần.
Là Mạc Tuân?
Mạc Tuân tới?
Trên người Mạc Tuân mặc chiếc áo khoác đen, sau