Chương 1208:
Mạc Tuân nhìn Tiểu Bì Bì, con ngươi hơi co rụt lại, là cậu nhóc này, chính là cậu nhóc anh ở sân bay gặp được.
Cậu nhóc này ngay lần đầu tiên gặp mặt đã chỉa súng vào buồng tim anh, bảo anh giơ hai tay lên.
Mẹ…
Mạc Tuân quay đầu, nhìn Lê Hương bên người: “Thằng nhóc này là con trai cô?”
Hàng mi mảnh dài của Lê Hương khẽ rung động, cô thật không ngờ một Tiểu Bì Bì xuất quỷ nhập thần lại đột nhiên xuất hiện, còn chạm mặt bồ ruột Mạc Tuân.
“Bì Bì, sao con lại tới đây?” Lê Hương nhanh chóng chạy tới, ôm lấy Tiểu Bì Bì, bảo vệ Tiểu Bì Bì ở trong ngực của mình, chặn ánh mắt của Mạc Tuân.
Mi tâm anh tuấn của Mạc Tuân dâng lên một tầng khói mù sương lạnh, hiện tại Lê Hương khẩn trương che chở Tiểu Bì Bì như vậy, đối với anh tràn đầy đề phòng, rất rõ ràng cô rất sợ anh tổn thương con trai của cô.
Ngày ấy ở sân bay Mạc Tuân đã hoài nghi thân phận của Tiểu Bì Bì, bởi vì Tiểu Bì Bì rất giống Lê Hương, trong mặt mày tuấn tú vô song đều có cái bóng Lê Hương, khi đó anh liền hoài nghi Tiểu Bì Bì là con trai của cô rồi.
Không ngờ là thật.
Mặc dù đã có chuẩn bị tâm lý, nhưng hai bàn tay xuôi ở bên người Mạc Tuân vẫn đột nhiên siết thành quyền, đây chính là con trai của cô và Tô Hil Đoạn chuyện cũ hơn 3 năm lúc trước lần nữa hiện lên trước mắt, Mạc Tuân vẫn cảm thấy mình đã chữa khỏi vết thương, nhưng ngày hôm nay anh mới phát hiện vét thương trong lòng anh vẫn như cũ máu chảy dầm dè, vẫn như cũ làm cho anh đau thấu tim gan.
Năm đó Lê Hương phá thai con anh, lại sinh ra đứa con trai với Tô Hi!
Mạc Tuân nhìn Tiểu Bì Bì, anh biết đứa bé ba tuổi này giống với Tiểu Dịch Dịch đều là thiên tài có chỉ số IQ cao đến biến thái, Tiểu Bì Bì chẳng những thuật bắn súng xuất thần nhập hóa, hơn nữa còn là một hacker đứng đầu.
Con trai của
Cô lại sinh cho Tô Hi một con trai ưu tứ như thế!
“Mẹ, mẹ đừng sợ, có con ở đây, chú đẹp trai không dám bắt nạt mẹ đâu.” Tiểu Bì Bì căn bản cũng không cần Hạ Lê Hương bảo vệ, cậu ngược lại đem Lê Hương bảo vệ ở phía sau mình.
Tiểu Bì Bì cầm súng đồ chơi, đôi mắt to đen nhánh nhìn Mạc Tuân: “Chú đẹp trai, chú muốn bắt nạt mẹ con, trước hết phải qua cửa ải của con, chú có dám đọ sức giữa những người đàn ông với con không?”
Mạc Tuân nhìn Tiểu Bì Bì vừa khí thế mười phần vừa mềm như cục bông, buồn cười nhếch môi mỏng: “Nhóc con, bây giờ con còn chưa phải là đối thủ của chú, chờ.
thêm 20 năm rồi hãng đọ sức với chú!”
Tiểu Bì Bì cảm nhận được chú đẹp trai khinh thường, cậu chợt chau chặt hàng mày, trông như hai con sâu lông.
Mạc Tuân đột nhiên cảm thấy lúc Tiểu Bì Bì tức giận lại rất giống với con trai Mạc Thần Dịch của anh.
Lúc này Lê Hương nhanh chóng lên tiếng nói: “Tiểu Bì Bì, con hiểu lầm rồi, chú đẹp trai không bắt nạt mẹ, vừa rồi bọn mẹ chỉ là… đang nói chuyện.”
Dù sao Tiểu Bì Bì cũng là con trai Mạc Tuân, Lê Hương không hy vọng hai bó con làn đầu tiên gặp mặt liền phát sinh xung đột, cho nên cô mới nói dối.
*Dạ? Có phải thế không? Nhưng vừa rồi con thấy chú đẹp trai hôn mẹ…” Đôi mắt to của Tiểu Bì Bì đảo quanh, dù là có chỉ số thông minh cao tới đâu, cậu bé cũng tạm thời không hiểu nổi thế giới ái tình của người lớn: “Lẽ nào, vừa rồi mẹ và chú đẹp trai đây là đang yêu vỗ tay sao?”
“Yêu vỗ tay?” Lê Hương khó hiểu.
Tiểu Bì Bì dùng sức gật đầu: “Đúng vậy, bà ngoại nói yêu vỗ tay chính là “bép bép bép”(*).”