Nhân viên tư vấn nhìn thoáng qua quần áo trên người Mộ Cẩn Y, đã biết mình phải chọn cho Mộ Cẩn Y phong cách nào.
Cô ta cầm một chiếc áo sơ mi cổ đứng màu trắng, kết hợp với quần bút chì màu xám, sau đó đi đến trước mặt Mộ Cẩn Y, rồi cười nói: “Cô gái, cô xem thử xem bộ này thế nào?”
Mộ Cẩn Y nhìn bộ quần áo kia một cái, nghĩ tới những bộ quần áo đủ loại màu sắc hình dạng treo trong tủ quần áo của Thôi Uyên Uyên, mím môi.
Cô còn chưa mở miệng nói chuyện thì Lãnh Cao Tuấn đã lên tiếng trước, anh lấy quần áo từ trong tay nhân viên tư vấn tới, tiện tay ném đi, quần áo rơi hỗn độn ở trên ghế sô pha.
“Cô hờ hững với người phụ nữ của tôi như vậy à? Tôi nói, phải xinh đẹp nhất, cô lấy ra thứ gì vậy? Cô ấy mới hai mươi hai tuổi, cô lại lấy đồ già dặn như bác gái cho cô ấy?”
Nhân viên phục vụ sợ ngây người, cô ta cho rằng cô ta lấy loại phong cách Mộ Cẩn Y thích, ai mà biết lại chọc giận cậu ấm này? Hơn nữa, cô ta cảm thấy rất oan ức, ở chỗ này của bọn họ không bán đồ như bác gái.
“Cậu… Cậu Lãnh, không biết anh thích kiểu dáng gì? Để tôi lấy cho anh.” Nhân viên tư vấn nơm nớp lo sợ nói.
“Cô là heo sao? Ở đây cô bán quần áo nữ, cô hỏi tôi thích kiểu dáng gì?”
Lúc này nhân viên tư vấn mới nhận ra lỗi sai của mình, cô ta nhìn sang Mộ Cẩn Y, lúc này cũng không dám chậm trễ nữa: “Cô gái, xin hỏi cô muốn kiểu phong cách nào? Hay là cô xem thử một chút, thích thì mặc thử, được không?”
Trước kia, những người này đều rất khinh thường những người phụ nữ Lãnh Cao Tuấn đưa đến, dù sao người tiếp theo ở bên cạnh Lãnh Cao Tuấn cũng sẽ thay đổi.
Cho nên, khi cô ta tiếp đón Mộ Cẩn Y cũng không nhiệt tình lắm.
Nhưng mà thái độ vừa rồi của Lãnh Cao Tuấn đã thể hiện rất rõ, người phụ nữ này khác với bọn họ.
Lúc này, nhân viên tư vấn không dám thiếu cảnh giác nữa, ai biết được đắc tội với những cậu ấm ăn chơi trác táng này thì anh sẽ làm ra chuyện gì chứ? Vẫn nên ngoan ngoãn chiều chuộng thôi.
Mộ Cẩn Y nghe nhân viên tư vấn nói xong cũng không lên tiếng.
Ánh mắt cô đảo qua cửa hàng quần áo, cuối cùng dừng lại ở trên một hàng quần áo có màu sắc tương đối sáng.
Hàng quần áo đó đều là váy liền áo, có đủ các loại màu sắc, trông rất trẻ trung xinh đẹp.
Lãnh Cao Tuấn chú ý tới ánh mắt Mộ Cẩn Y, cảm thấy cuối cùng Mộ Cẩn Y cũng thông suốt, cũng biết mua váy.
Vì thế, tâm trạng anh rất tốt, vung tay lên, hào phóng nói: “Hàng váy này, tôi mua toàn bộ, lấy size của cô ấy.”
Nhân viên tư vấn kích động đến đỏ cả mặt, một hàng, tổng cộng không dưới hai mươi bộ, mua lại hết là khái niệm gì?
Mộ Cẩn Y không đồng ý nhìn Lãnh Cao Tuấn một cái: “Dù sao cũng phải thử trước đã.
Với cả còn đi xem thêm cửa hàng khác nữa.”
“Thử cái gì? Với dáng người của em, gương mặt của em, mặc gì không đẹp? Còn phải thử sao? Thử quần áo không mệt sao?” Lãnh Cao Tuấn không chút nghĩ ngợi trả lời.
Mộ Cẩn Y: …
Đám nhân viên tư vấn: …
Lãnh Cao Tuấn quẹt thẻ, để lại địa chỉ nhà họ Mộ rồi kéo Mộ Cẩn Y đi sang cửa hàng khác.
Mộ Cẩn Y cảm thấy mua nhiều như vậy không ổn lắm nên cô giữ chặt Lãnh Cao Tuấn, nhỏ giọng nói: “Tối nay không mua nữa, vừa rồi đã mua đủ rồi.”
“Đủ cái gì mà đủ? Người phụ nữ nào không thích mua quần áo? Lần trước em mặc cái váy kia không vừa người lắm, không phải của em đúng không? Người phụ nữ của Lãnh Cao Tuấn anh muốn mặc gì mà không có? Cần phải mặc đồ của người khác sao? Mua, mua mạnh tay cho anh, mua một loạt mặc trước, rồi thiết kế riêng, anh muốn mỗi ngày em đều mặc đồ không giống nhau.”
Mộ Cẩn Y: …
Mộ Cẩn Y không ngờ tới hôm đó anh còn để ý váy cô mặc không vừa, thật là...!
Chiếc váy đó cũng chỉ hơi rộng một chút, vậy mà anh cũng nhìn ra, sợ là ánh mắt này đã duyệt qua vô số người rồi? Nghĩ đến đây, Mộ Cẩn Y lại có chút ghen.
Lãnh Cao Tuấn đâu biết Mộ Cẩn Y đã hiểu sai, anh thấy Mộ Cẩn Y cúi đầu không nói lời nào thì tưởng cô không đồng ý với thói quen tiêu xài phung phí của anh.
Anh kéo người cô lại, kiên nhẫn giải thích: “Haizz, anh nói với em, không phải với ai anh cũng hào phóng như vậy đâu.
Bởi vì em là vợ sắp cưới của anh nên anh mới muốn để em mặc đồ tốt nhất, hiểu không?”
Lãnh Cao Tuấn lại quan sát cô một chút, phát hiện cô vẫn không nói gì thì tiếp tục nói: “Mộ Cẩn Y, em mới hai