Ngô Sở Úy ở trên đường về vẫn có chút không thể đắc ý được nữa, kết quả về đến nhà, càng nghĩ lại càng thấy lo lắng, một mình đứng bên cửa sổ nhìn ra bên ngoài, lại có chút phiền muộn.
Sư phụ mình nhất định thê thảm rồi?
Cậu ta nhất định rất oán hận mình rồi?
Đang trầm tư nghĩ ngợi, mông đột nhiên truyền đến một trận đau rát, Ngô Sở Úy nhảy dựng kêu gào, quay lại tức giận nhìn Trì Sính.
"Sao lại đánh tôi?"
Trì Sính ánh mắt sâu thẳm chăm chú nhìn cậu, "Nghĩ gì thế?"
Ngô Sở Úy buồn buồn trả lời, "Nghĩ vẩn vơ." (xiaxiang)
"Là mơ tưởng hay nghĩ vẩn vơ?"
Ngô sở úy đọc nhấn rõ từng chữ nói: "Nghĩ vẩn vơ." (xiaxiang)
"Mơ tưởng?" (xiaoxiang)
"Nghĩ vẩn vơ." (xiaxiang)
"Mơ tưởng?" (xiaoxiang)
"Vẩn vơ, V-Ẩ-N-V-Ơ.... !!!"
Ngô Sở Úy một phút trước đầu óc còn linh hoạt tính kế với người khác, một phút sau đã bị chết não mà. Trì Sính rõ ràng cố ý, cậu còn cứ 'Một tiếng 'vẩn vơ', hai tiếng 'vẩn vơ', ba tiếng 'vẩn vơ', bốn tiếng 'vẩn vơ' đáp lại anh.
(Giải thích: Ở đây Trì Sính cố tình giả vờ nghe sai chữ 瞎-xia trong 瞎想 - nghĩ vẩn vơ thành 逍-xiao trong 逍想 - mơ tưởng, Ý muốn nói Úy Úy mơ tưởng chuyện hạ lưu ý.. Tác giả chơi chữ làm mình đau đầu gần chết.. )
Thỉnh thoảng, trêu chọc Ngô Sở Úy chính là niềm vui lớn của Trì Sính.
Cuối cùng đưa tay nhéo tai Trì Sính xoắn lại hai vòng, giọng nói cắt ngang,"Đã nghe rõ chưa?"
Trì Sính im lặng, giơ ba ngón tay.
Ngô Sở Úy bình tĩnh quay ra nhìn ba ngón tay Trì Sính chỉ chốc lát, trong lòng đột nhiên phát lạnh, run run, tay đang nhéo tai Trì Sính cũng buông xuống quay người một trăm tám mươi độ, vừa mới chạy đi, cổ áo liền bị túm lại nhấc lên, chân chỉ còn chạm đất mà giãy giụa, gót chân bị lôi rê về vị trí cũ.
"Ba ngày." Trì Sính nhắc nhở.
"Trí nhớ anh sao lại tốt như vậy?"
Trì Sính nói,"Không phải trí nhớ tôi tốt, mà là bóng dáng nhỏ bé của cậu trong đầu tôi ba ngày, căn bản thì không hề rời khỏi."
Ngô Sở Úy cầm lấy cái gãi ngứa đập đầu Trì Sính một cái.
"Bây giờ đã rời đi chưa?"
Trì Sính đã nhìn ra, tên nhóc con này đơn thuần là chán sống đây.
Tóm Ngô Sở Úy kéo đi về phòng ngủ, Trì Sính vừa đi vừa nói,"Cậu không ở đây mấy ngày, tôi đem phòng ngủ sửa chữa một chút."
Ngô Sở Úy có dự cảm chẳng lành.
"Trang hoàng thành cái gì?"
Trì Sính nói,"Chỉ là thay đổi giấy dán tường."
Ngô Sở Úy thở phào một cái nhẹ nhàng, cậu nghĩ rằng lại có cái gì biến thái hay đồ vật gì dâm loạn chứa trong phòng nhỏ bé của hai người. (Bắt đầu.. èm hèm.. lên giường trùm chăn đọc nhé..)
Kết quả, cửa vừa mở ra, Ngô Sở Úy sững sờ nghiêm mặt tại chỗ.
Không chỉ có thêm bất cứ thứ gì được mang vào mà hơn nữa rất nhiều đồ được đọn sạch ra ngoài.
Toàn bộ căn phòng thoáng rộng thênh thang, như bốn bức tường được đập ra vậy.
Rợn tóc gáy, kinh hoàng?
Bởi vì giấy dán tường đều đổi thành gương, đến trần nhà cũng được làm lại, không một chỗ nào ngoại lệ.
Ngô Sở Úy quay đầu muốn chạy, cửa bị Trì Sính chặn lại, mọi hướng đều bị chặn lại, không thể chui qua được. ( Chạy đâu thoát hả cưng,... )
Cuối cùng, giống như bao tải bị Trì Sính khiêng đi vào.
Trì Sính ôm Ngô Sở Úy ngồi ở trên giường, đối diện chính là một tấm gương rất lớn, vô cùng sáng.
Ánh mắt Ngô Sở Úy đảo quanh, quay trước quay sau quay trái quay phải, kết quả có quay đi đâu cũng là gương mặt của Trì Sính.
Trì Sính cứng rắn quay đầu Ngô Sở Úy quay lại, ép buộc cậu nhìn cái gương lớn trước mặt.
"Hôm nọ ở trong điện thoại không phải là cố gắng cợt nhả, lẳng lơ với tôi sao? Làm sao vừa đến trước mặt tôi liền lúng túng?"
Trì Sính cúi xuống vành tai Ngô Sở Úy cắn cắn gặm gặm,"Dám nhéo tai tôi? Hả? Ừm..."
Ngô Sở Úy thấy rõ trong gương, gương mặt mình đỏ lên.
"Giống như hôm trước, lẳng lơ cợt nhả cho tôi xem một chút." Trì Sính vừa nói vừa thuần thục trêu chọc Ngô Sở Úy,"Hôm đó chưa có xem đủ, muốn nhìn nữa."
Ngô Sở Úy giãy giụa không làm theo.
"Nghe lời." Trì Sính dịu dàng dụ dỗ,"Rất muốn xem dáng vẻ cậu lẳng lơ cợt nhả, hai ngày nhớ đến phát điên." (t*ng trùng cắn gần chết.. )
Nói xong, đưa cho Ngô Sở Úy một cái quần hở mông. (Ai muốn ngắm thì xuống cmt nhé, tìm mãi mới thấy, mới đầu thì nghĩ không phải quần hở mông chỉ là cái quần yếm thôi phải search mãi mới thấy cái hình thật là hợp lý.)
"Mặc cái này vào."
Ngô Sở Úy khuôn mặt tuấn tú ửng hồng, xấu hổ và tức giận không ngớt mà cãi lại.
"Tôi không mặc, quá biến thái."
Trì Sính cũng không bắt ép cậu, anh ta đã có biện pháp làm cho Ngô Sở Úy mặc, cũng có biện pháp để cho Ngô Sở Úy mặc nó thỏa mãn khẩu vị nặng của mình.
Ngô Sở Úy bị Trì Sính đặt ở giữa hai chân anh, Trì Sính ngồi phía sau cậu, hai tay đưa lên phía trước, âu yếm xoa nắn người Ngô Sở Úy qua lớp quần áo. Đợi cho Ngô Sở Úy bắt đầu thoải mái, trạng thái bắt đầu thả lỏng, Trì Sính đưa tay lên cúc áo sơ-mi Ngô Sở Úy từ từ chậm chậm cởi từng nút cúc ra, rồi tháo thắt lưng ra.
Mặc dù ngày thường không ít lần làm như vậy, nhưng làm như vậy trước gương bị người ta cởi quần áo, thì với cậu là lần đầu.
Hiện lên loại khoái cảm cấm kỵ, ngại ngùng.
Ngô Sở Úy thấy rõ bàn tay của Trì Sính thô ráp ở trên người mình vuốt ve, khiến cho thân thể cậu từng đợt run rẩy. Sau đó, đầu ngón tay đưa đến trên hai núm vú Ngô Sở Úy, nhanh chóng vụng về chà xát, kích thích.
Ngô Sở Úy không kìm được tiếng rên rỉ, nhìn trong gương là gương mặt phóng túng dâm đãng của chính mình, vừa ngại ngùng lại vừa hổ thẹn mà kích động.
"Bảo bối, nhìn gương nói xem, tôi đang làm cái gì hả?" Trì Sính cố ý hỏi.
Ngô Sở Úy nói không nên lời, Trì Sính liền lấy kim đâm nhỏ chuyên dùng để ngược đãi núm vú, đâm đâm núm vú cậu.
A........
Ngô Sở Úy vừa đau vừa ngứa ngáy mà giãy giụa, Trì Sính siết chặt cậu, không mở miệng cứ tiếp tục mà đâm đâm chọc chọc.
"Chơi tôi.... đang chơi tôi...." Ngô Sở Úy nói. (Nói sớm có phải đỡ đau không? Hay cố ý muốn sướng hả? Ta là tiểu lẳng lơ.. thì cậu là ĐẠI lẳng lơ, không hơn không kém)
Trì Sính tiếp tục hỏi,"Chơi nơi nào?"
Ngô Sở Úy vô cùng không được tự nhiên mà phun ra hai chữ,"Núm vú."
Để thưởng cho Ngô Sở Úy thành thật, Trì Sính cúi đầu xuống cẩn thận an ủi chỗ đau vừa mới bị kim đâm. Ngô Sở Úy vài ngày cơ thể không được động vào trong nháy mắt không thể kìm chế được, túm tóc Trì Sính ấn vào rên rỉ không ngừng.
"Thật là thoải mái. . ." (Thật là sướng.. a)
Trì Sính lại dùng ngón tay có 'điện' của mình đùa giỡn trêu chọc hông, mông và vách đùi non của Ngô Sở Úy, Ngô Sở Úy không khống chế được mà run run rẩy rẩy, hơn nữa màn dâm đãng này còn hiện rõ nét trong gương như bị nó "Rình trộm" vậy, thị giác kích thích làm cậu càng ngày càng không thể kìm chế.
"Sờ.. sờ... phía dưới." Ngô Sở Úy nói.
Trì Sính hoàn toàn phớt lờ tiếng van xin của cậu, bàn tay to chỉ ở chung quanh khu vực không quan trọng, mân mê.
Ngô Sở Úy ngứa ngáy không chịu được liền dùng tay mình đưa xuống phía dưới.
Kết quả, lại bị Trì Sính nắm lấy không cho di chuyển, Trì Sính lại ở bên tai cậu thì thầm mấy lời hạ lưu, càng không ngừng kích thích cậu, làm thần kinh cậu tha thiết phát tiết.
"Cầu xin anh........" Ngô Sở Úy quay đầu lại cắn chiếc cổ săn chắc cứng rắn của Trì Sính.
Trì Sính hỏi,"Muốn tôi liếm JB cho cậu hay sao?"
Ngô Sở Úy gật đầu.
"Vậy cậu liền đem cái quần này mặc vào."
Ngô Sở Úy không lên tiếng.
Trì Sính biết cậu thỏa hiệp, Vì vậy khi cậu ỡm ờ hẩy mông lên bắt anh tự mặc quần hở mông cho cậu. (Quá là lẳng lơ mà.. )
Ngô Sở Úy xấu hổ không chịu nổi, hết lần này tới lần khác mặt từ hồng chuyển sang đỏ, Trì Sính lại còn tách hai chân cậu mở rộng ra, cảnh xuân cứ như vậy mà bày ra trước mặt, hiện rõ trong gương.
"Nhìn kỹ xem bản thân cậu dâm đãng lẳng lơ như
thế nào.."
Ngô Sở Úy không muốn xem, Trì Sính xoay đầu cậu lại bắt cậu nhìn, cậu nhỏ sớm đã dựng đứng, đang ở trước gương nhỏ"Nước miếng". Trì Sính lại đem hai đùi cậu áp tới ngực, mông được nâng cao lên, tiểu cúc phấn hồng co bóp trước gương.
Bình thường tự mình cũng không thể thấy được nơi thâm sâu bí ẩn đó, lần này thì hoàn toàn lộ ra trước gương, Ngô Sở Úy triệt để ngại ngùng một trận.
"Đừng. . . Tôi không muốn nhìn........"
Trì Sính sâu kín nói,"Vì sao không nhìn? Xem cậu bị tôi đâm rất nhiều lần nơi đó xem nó như thế nào.?"
Mặt của Ngô Sở Úy đều nhanh nóng lên nói cũng mang theo một vài phần nức nở.
"Đừng.... tôi khó coi, hu hu......."
Trì Sính cuối cùng cũng buông cậu ra, nhưng vẫn không buông tha cho cậu, mà trầm giọng ra lệnh:
"Quỳ xuống vạch ra, giống như lần trước ở trong điện thoại đó, nhanh chóng một chút."
Sau đó Ngô Sở Úy làm theo, Trì Sính xoay đầu cậu lại nhìn cái gương phía sau nói,"Nhìn xem dáng vẻ cậu dâm đãng như thế nào? Lần trước cậu ở trong điện thoại chính là dâm đãng lẳng lơ như vậy."
Ngô Sở Úy hận không tìm được một cái lỗ để chui xuống.
"Một chân nâng lên khoác lên trên thành giường."
"Ngồi xổm, hai chân bành ra....."
"....."
Trì Sính ép buộc Ngô Sở Úy làm rất nhiều tư thế không thể tả được, mới đem cậu lần nữa ôm vào lòng, ép hai chân Ngô Sở Úy lại, tạo thành một góc chín mươi độ, làm bộ phận bí ẩn lồ lộ ra một cách triệt để.
"Thưởng thức một chút quá trình bình thường cậu bị tôi 'yêu thương' ra sao."
Nói xong, đem ngón tay đã bôi trơn, đâm vào giữa tiểu cúc Ngô Sở Úy, Ngô Sở Úy lập tức rên rỉ nức nở một tiếng. Lần đầu tiên như vậy thẳng thắn mà nhìn tiểu cúc bị xâm phạm, loại cảm giác xấu hổ này đúng là vô cùng mãnh liệt, mạnh mẽ, kích thích điên cuồng.
Trì Sính chậm rãi ra vào ngón tay.
Ngô Sở Úy tiếp tục chịu đựng, cậu vẫn không thể nhìn thẳng bản thân bị một người đàn ông đùa giỡ bộ phận kia.
Cảm thấy tiểu cúc đã được mở rộng, Trì Sính cuối cùng cũng hung hãng tấn công các điểm mẫn cảm. (Vẫn dùng tay nhé.. )
Khoái cảm từng đợt từng đợt tuôn ra, Ngô Sở Úy trong nháy mắt vứt hết liêm sỉ trong lòng, gẩy gẩy eo theo từng nhịp từng nhịp ra vào của ngón tay Trì Sính.
"Sâu một chút..... còn muốn...... còn muốn....."
Trong gương thấy mặt mình vặn vẹo khó coi Ngô Sở Úy không đành lòng nhìn thẳng.
Trì Sính còn dùng mấy lời hạ lưu lăng nhục cậu.
"Cái mông lẳng lơ như vậy, muốn đâm hỏng luôn hả."
Ngô Sở Úy lắc đầu.
Trì Sính mắt lộ ra vẻ hung hãn, ngón tay mãnh mẽ phát lực, hung hăng đâm chọc một trận.
Ngô Sở Úy giãy giụa kêu khóc rên rỉ, dịch trắng liền nhằm thẳng gương bắn lên.
Trì Sính lại hỏi,"Đã đủ thoải mái chưa?"
Ngô Sở Úy lắc đầu. (Ối mẹ ơi, con tiện nhân, tiện nhân... ba ba của tôi lại phải khổ rồi..)
"Còn muốn như thế nào?"
Ngô Sở Úy lúc này kéo kéo quần Trì Sính. (Ta bảo cậu là tiện nhân mà)
"Mở mắt ra, nhìn xem tiểu cúc của cậu chăm sóc thằng em của tôi thế nào."
Ngô Sở Úy bây giờ đã biết ai có thể "bắt nạt", ai không thể "bắt nạt".
Trong gương hai cơ thể trần trụi nóng bỏng quấn lấy nhau, Ngô Sở Úy tư thế vặn vẹo khó khăn nhận lấy cự long của Trì Sính. Đây là lần đầu tiên cậu nhìn thấy cảnh tượng nơi riêng tư giao hợp, hòa làm một, cự long ra vào cửa động mạnh nhẹ rứt khoát, tiểu cúc co rút kịch liệt vách ruột hồng hồng trượt ra ngoài rồi lại được đẩy vào trong, dáng vẻ trong gương bản thân cậu dâm đãng cuồng dã, phóng đãng, lẳng lơ, đồi trụy, càng thẳng thắn trần trụi, càng làm cho cậu kích động hưng phấn.
Trì Sính đem Ngô Sở Úy 'chơi' từ trên giường xuống dưới giường, từ phòng ngủ làm đến phòng bếp, lại từ phòng bếp 'chơi' đến ban công......... Bất kể chuyển tới đâu, đều là dâm loạn trác táng trước gương. (Tha hồ mà soi gương nhé Úy Úy.. )
Ngô Sở Úy không cách nào tưởng tượng công nhân lắp đặt gương vào nhà, dùng ánh mắt nào nhìn Trì Sính, còn làm sao mà có thể tưởng tượng dáng vẻ Trì Sính làm mình, ngây ngất mê man khoan khoái.
Cuối cùng, Trì Sính đem Ngô Sở Úy ôm vào phòng tắm.
Trên bồn rửa mặt có một cái gương, bồn tắm bốn phía đều là gương, ngay cả trên bồn cầu cũng là gương.
Trì Sính một chân đá văng nắp bồn cầu, tách hai đùi Ngô Sở Úy ra, để cậu ngồi đối diện với cái gương, cậu nhỏ chĩa về phía trước, giọng biến thái nói,"Con trai yêu, tiểu cho cha nuôi xem nào."
Mặc quần hở mông, lại bị người ta đem hai chân banh ra còn đối diện với cái gương, Ngô Sở Úy nghĩ trong lòng thật muốn chết.
"Không tiểu, tôi 'chơi' đến khi cậu không chịu được mới thôi."
Trì Sính một mặt miệng xuy xuy gặm, mặt khác mãnh liệt đâm vào như một chiếc động cơ hoạt động hết công suất, còn mở vòi nước chảy, ý muốn Ngô Sở Úy nghe được tiếng nước.
Ngô Sở Úy kích động lắc đầu, điên cuồng mà kêu khóc rên rỉ, hai tay muốn nắm lấy cậu nhỏ căng cứng không chịu nổi, lại bị Trì Sính vững vàng nắm lấy.
"Không được...... Muốn bắn ......... Aaaa......"
Trì Sính tàn bạo đâm vào điểm mẫn cảm trong vách ruột Ngô Sở Úy mấy cái.
Giày vò ầm ĩ một tiếng đồng hồ.
Không khống chế khoái cảm tột đỉnh làm cho cái mông của Ngô Sở Úy giật giật co rút một trận, kéo dài cảm giác khoái cảm, sau đó là xấu hổ, tủi thân, khó chịu cùng các loại trạng thái cùng xông tới, Ngô Sở Úy đấm lên ngực Trì Sính một trận.
"Anh là tên biến thái, lão già dâm tặc! ! !"
Trì Sính cười, liền ôm Ngô Sở Úy vào trong lòng, bế cậu đi đến giường lớn ấm áp.
Sau nửa đêm, Ngô Sở Úy chỉ mới vừa ngủ, cánh tay Trì Sính huých cậu một cái. Ngô Sở Úy ánh mắt hơi hơi nheo nheo mở ra, đột nhiên nhìn thấy trên trần nhà có hai người. Ánh mắt đột nhiên trợn to, xung quanh bốn phía, khắp nơi đều là hình ảnh "Ma quỷ".
A aaaaaaa......! !
Ngô Sở Úy ngay tức khắc chui vào trong lòng Trì Sính.
Nửa đêm, Trì Sính xoa xoa trán Ngô Sở Úy, khóe miệng tràn đầy vui vẻ không phúc hậu.