Nghịch Tập

Bạn bè tốt


trước sau

Quách Thành Vũ không hổ là bạn bè tốt của Trì Sính, chuẩn bị cho anh thứ tốt không thiếu cái gì.

Núm vú Ngô Sở Úy đau ngứa còn chưa qua, dư vị vẫn còn, Trì Sính lại cầm một cây bút lông lên. Sau tai, nách, xương quai xanh, hai bên sườn,... Hễ là chỗ nào mẫn cảm nhạy cảm dễ kích thích đều bị Trì Sính đùa một phen.

Cơ thể Ngô Sở Úy mồ hôi tuôn ra sáng bóng khiêu gợi, theo từng đợt trêu chọc của Trì Sính mà vặn vẹo run rẩy. Cơ thể cường tráng mị hoặc, đôi môi căng mọng hé hé rồi mím lại, phát ra những tiếng rên rỉ hừ hừ, trầm bổng du dương làm nóng không khí xung quanh.

Trì Sính đem bút lông đưa về phía đỉnh cậu nhỏ của Ngô Sở Úy, nhấp nhấp vài cái dính vài giọt dịch thể trong suốt, rồi rê từ từ bút lông vào bên trong bắp đùi cậu, rồi nhẹ nhàng chơi đùa đùi non, cào, gãi, chà xát, triền miên liên tục. . . .

"Nhột. . . . . nhột... . ."

Chân Ngô Sở Úy co quắp vặn vẹo, thịt đùi non kịch liệt run rẩy, nheo lông mày lại, vết nhăn trên trán hiện ra vẻ thống khổ không thể chịu được. Ánh mắt nhìn Trì Sính tha thiết khát khao, chờ mong anh mau chóng bắt đầu bước tiếp theo di chuyển động tác khác.

Trì Sính dường như không hề nôn nóng, bút lông chuyển hướng đến mép thịt quanh cái mông vểnh của Ngô Sở Úy, khu vực này là khu vực vô cùng mẫn cảm của cậu, bị anh đùa giỡn đến sắp phát điên.

"Bỏ ra... . nhột quá... . Aaaaaaa! . . . . ." '

Trì Sính lại tiếp tục thay đổi 'chiến thuật' cầm bút lông đùa giỡn miệng tiểu cúc của Ngô Sở Úy, không quên dùng kim nhỏ đâm đâm trêu chọc hai quả trứng thịt của Ngô Sở Úy, làm cho eo của Ngô Sở Úy vặn vẹo lắc lư điên cuồng, cặp mông ưỡn lên không còn chạm vào giường nữa. Hai tay thì bị trói vào đùi, nhưng hoàn toàn không thể nào mà chạm vào bộ vị quan trọng giải thoát dục vọng, cảm giác nôn nóng không được phát tiết trên người lại càng làm cho lửa dục kích thích điên cuồng rừng rực cháy.

"Không chịu nổi......Van xin anh....." Trán Ngô Sở Úy lấm tấm mồ hôi.

Trì Sính nắm cằm Ngô Sở Úy, trầm giọng hỏi,"Xin cái gì?"

"Xin.....'THAO'."

Trong con ngươi Trì Sính ám lửa hừng hực, trong quần 'cự long' vùng lên mãnh liệt đầy uy mãnh.

"Xin ai 'thao'?"

Ngô Sở Úy ngượng không chịu được nói,"Anh."

Trì Sính cười đem miệng hôn lên bờ môi mọng đỏ của Ngô Sở Úy, hôn nhẹ nhàng 'chuồn chuồn đạp nước', cố ý bóp miệng cậu, để cho hàm của Ngô Sở Úy mở ra đầu lưỡi bị bóp đẩy ra ngoài, anh cúi xuống ra sức âu yếm hút liếm, quấn quýt dây dưa hồi lâu.

Sau đó, cởi trói một tay cho Ngô Sở Úy, sâu kín nói,"Để tôi xem cậu muốn bị 'thao' đến mức nào."

Ngô Sở Úy mặt lộ vẻ khó chịu ngượng ngùng, nhưng bị vài lời khiêu khích giản đơn của Trì Sính, mấy cái khó chịu ngượng ngùng này đều bị dâm loạn thay thế ngay lập tức. Ánh mắt cậu liếc xuống hạ thể của Trì Sính, chậm rãi đưa ngón tay cắm vào trong miệng Trì Sính, ướt át đã đủ rồi, liền đưa đưa ngón tay rút ra tìm kiếm tiểu cúc của mình. (Ôi mẹ ơi... ĐẠI dâm đãng... Sư phụ.. sư phụ..)

Mang theo vài tiếng thở rên rỉ hổn hển, Ngô Sở Úy đem ngón tay của mình đâm vào bên trong tiểu cúc, chậm rãi hoạt động ngón tay, ra vào nhẹ nhàng.

Lúc đầu chỉ đút một đốt ngón tay vào, rất nhỏ, ra vào cũng rất chậm, nhưng về sau tiểu cúc đã có chút co giãn thì một đốt ngón tay là không đủ, lập tức đâm cả ngón vào, tần suất hoạt động cũng dần dần nhanh hơn đều hơn.

"Thích không?" Trì Sính hỏi.

Ngô Sở Úy lắc đầu hổn hển nói," Ừm..Khó chịu."

"Khó chịu mà vẫn còn 'đâm' được hắng hái như vậy." Giọng điệu của Trì Sính đùa cợt nói," Lại thêm một ngón tay."

Ngô Sở Úy lại tăng thêm một ngón tay, vách ruột co rút kịch liệt, bị ngón tay chen vào rất đau, muốn rút ra lại bị Trì Sính nghiêm lệnh ngăn cấm.

"Đâm sâu một chút, động tác nhanh lên."

Lúc đầu Ngô Sở Úy chỉ là phát ra những tiếng rên rỉ chịu đựng, nhưng theo động tác nhanh hơn, tiếng rên rỉ từ từ gia tăng, điên cuồng hoang dại.

"Lại đâm thêm một ngón nữa vào." Trì Sính lại nói.

Ngô Sở Úy đối với mình không xuống tay, ngón tay thứ ba đâm thế nào cũng không thể vào được.

Con ngươi Trì Sính trầm xuống, đem ngón tay to lớn thô ráp của mình hung hăng đâm vào tiểu cúc của Ngô Sở Úy. Ngô Sở Úy lập tức thoải mái ưỡn mông lên, rên rỉ cao vút vỡ òa, khoái cảm kích thích dồn dập kéo đến.

" Ừm....... Sướng quá........"

Cự vật Trì Sính giật một cái căng cứng, như một chiếc bàn là nóng hổi cứng rắn.

"Làm tôi....." Ngô Sở Úy dùng cái tay được cởi trói kia nắm lấy cự vật của Trì Sính, môi mỏng khêu gợi dán lên tai Trì Sính yếu ớt nói,"Muốn cây JB lớn của anh đến chết mất."

Một câu nói, 'thôn tính' toàn bộ ý thức, tinh thần của Trì Sính, trong nháy mắt làn sóng dục vọng đem bức tường kiên cố kia cuốn trôi.

"Tôi 'thao' chết cậu, tên tiểu dâm đãng này!"

Trì Sính đem sợi dây trên người Ngô Sở Úy cởi ra, hung hăng đặt cậu dưới thân, như một trận lốc tố ập đến cứ như thế mà 'đâm' vào, đâm điên cuồng.

Giường lớn cứng rắn vững chắc cũng chịu không được sức 'công phá' mãnh liệt như vậy, phát ra những tiếng kẹt kẹt kháng nghị, rung lắc một trận như động đất.

Ngô Sở Úy như lọt vào vùng điện thế cao, từng đợt từng đợt run rẩy, mỗi cú 'đâm' rút của Trì Sính như một dòng điện cao thế chạy vào vách ruột rồi đi thẳng lên não, làm cho thần trí mê loạn. Bị chơi đến không biết trời đất.

Hai chân gắt gao kẹp chặt ở bên hông của Trì Sính, cánh tay ôm lấy cổ của anh, hàm răng kích động đến độ cắn gặm vành tai Trì Sính, tiếng kêu gào rên rỉ dâm loạn kích thích màng nhĩ Trì Sính.

Năm ngày xa nhau, tuy rằng không dài, nhưng bởi vì luôn luôn lo lắng và nhớ nhung dày vò, thấp thỏm liên tục, thống khổ cũng trải qua.

Giờ phút này đây, tất cả lo lắng và thống khổ đều hóa thành yêu thương mãnh liệt, hai người triền miên phát tiết hâm nóng tình yêu, trần truồng hòa quyện vào nhau dâm mỹ mà thác loạn.

"Đừng.....ơ.. ừm .. được rồi... muốn bắn.... muốn bắn....."

Ngô Sở Úy kích động đến vặn vẹo, đầu lắc lắc điên cuồng, quay mặt tránh né ánh mắt Trì Sính thân mật 'yêu thương'.

Hai bàn tay to của Trì Sính hung hăng siết gò má của cậu, chỉnh về vị trí ngay ngắn, để cho gương mặt tuấn tú của cậu hiện dưới tầm mắt mình. Mọi biểu cảm đều thu vào tròng mắt của anh, không sót một chi tiết nào.

"Tôi muốn xem dáng vẻ lúc đạt cao trào của cậu dâm đãng ra sao."

Nói xong, Trì Sính dừng lại một lúc hai tay ôm lấy eo cậu, hông rắn chắc cử động kịch liên tục, như một cỗ máy đâm rút tiểu cúc, tốc độ đạt mức 'kinh thiên động địa', ra vào nhanh không tưởng, mỗi lần đâm xuống lại thô bạo chà sát, 'xoay', 'ngoáy', 'chọc', 'đâm', Trì Sính đem Ngô Sở Úy bện chặt lại, 'yêu say đắm'. Cường lực mỗi lúc một tăng, vách ruột kích thích cao độ mà co rút liên tục, mỗi lần cự long rút ra thịt hồng vách ruột cũng bị kéo ra ngoài một đoạn, vô cùng dâm mỹ kích thích đến hoa mày chóng mặt.

Cơ thể Ngô Sở Úy bị Trì Sính thúc đâm đến rung động lắc lư, tinh hoa tích góp mấy ngày đều phun ra hết.

"Aaaaaaa....ừm ừm...... "

Khuôn mặt tuấn tú bị Trì Sính siết chặt lộ ra vẻ vô cùng khổ sở, đến mất hồn, vặn vẹo lại sống động, cũng chính là vẻ thỏa mãn sung sướng đến không biết trăng sao trời đất gì. Không chút kiêng kỵ biểu diễn 'trò' dâm
đãng các loại biểu cảm, hiện tại tất cả những biểu cảm này đều được người đàn ông yêu cậu đến tận xương tủy thưởng thức. Dù có bị ánh mắt đùa cợt của anh nhìn đến ngượng ngùng mà đỏ mặt, cũng phải đem hết tâm tình thật sự trong lòng không giữ lại chút nào mà biểu đạt ra bên ngoài, dù sao cũng chỉ có người đàn ông này, người duy nhất cậu yêu nhìn ngắm.

Trì Sính bị biểu cảm dâm đãng của Ngô Sở Úy kích thích gầm nhẹ một tiếng, mồ hôi bắn tung tóe, điên cuồng đâm rút một trận rồi cũng lên đỉnh cao trào. (Phê)

Sau đó, hít lấy một hơi dài sảng khoái, hai cánh tay gắt gao ôm lấy Ngô Sở Úy.

Nhiều ngày tích góp từng tí một, thống khổ và nhớ nhung cuối cùng cũng giảm bớt được một chút, căng thẳng mấy ngày cuối cùng cơ thể cũng nhận được phút giây thoải mái, phóng thích cơ thể gò bò của mình. Rốt cuộc hai người cũng ôm nhau thắm thiết, tâm tình bình thản mà nói chuyện.

"Không phải tôi phát ám hiệu cho anh đừng đến hay sao? Anh thế nào lại đến hả?"

Ngô Sở Úy hỏi vấn đề này, trên thực tế là muốn nghe Trì Sính nói tôi không yên tâm, bất luận có ra sao tôi cũng muốn gặp cậu ngay lập tức, kết quả Trì Sính cho đáp án,"Cậu phát ám hiệu bảo tôi không được đến khi nào?"

Ngô Sở Úy nháy mắt mấy cái,"Cái ám hiệu cuối cùng đó!"

Nói đến ám hiệu, Trì Sính vừa mới dịu dịu đi một chút mặt liền căng lên.

"Sau này phát ám hiệu thì nói thẳng vào vấn đề, đừng có quanh co lòng vòng, cậu có biết tôi lúc đó tức giận thế nào hay không hả?"

Ngô Sở Úy vẻ mặt hồ đồ,"Phát ám hiệu nào lại không quanh co lòng vòng? Nó là cái đồng hồ chứ có phải cái điện thoại đâu mà muốn nói gì thì nói hả?"

"Vậy cậu không thể nói thẳng cậu đang ở nhà tôi hả?" Trì Sính trầm mặt oán giận khó chịu nói,"Cần gì phải nói cái gì mà, cậu yêu ba tôi, cậu nghĩ nói thẳng thì tôi không đến cứu cậu hay sao? Có nhất thiết phải dùng chiêu này ép tôi không hả?"

Ngô Sở Úy bối rối,"Tôi lúc nào nói tôi yêu ba anh hả?"

Trì Sính trực tiếp đem tờ giấy Khương Tiểu Soái phá giải mật mã cho Ngô Sở Úy xem.

Ngô Sở Úy cúi đầu vừa nhìn một cái, 'ầm' một tiếng, 'ngũ lôi oanh đỉnh'...không nói lên lời. (Ngũ lôi oanh đỉnh= Năm tia sét đánh xuống một lúc..)

Khương Tiểu Soái, cậu đúng là sư phụ tốt của tôi, bạn bè tốt... !!!!!!!

Ngô Sở Úy xoay người xuống giường, tùy tiện vận một bộ quần áo đi về phía phòng ngủ của Quách Thành Vũ.

Quách Thành Vũ đang ngồi trên giường nghe điện thoại, Khương Tiểu Soái đang cầm giũa mài mài móng chân rất thư thái.

"Khương Tiểu Soái!" Ngô Sở Úy gọi rõ to một tiếng.

Khương Tiểu Soái quay đầu thấy gương mặt thịnh nộ của Ngô Sở Úy, để giũa trên tay xuống, mặt mang theo nghi ngờ cùng cậu đi ra ngoài.

Vừa mới ra khỏi cửa, Khương Tiểu Soái ngay lập tức bị Ngô Sở Úy bắn liên thanh.

"Cái đầu cậu quả thực vô địch, cậu không hổ là sư phụ của tôi, tôi........ tôi không biết dùng từ gì để khen cậu nữa!!!!!!!!"

Khương Tiểu Soái nhận ra đáp án chính xác mà Ngô Sở Úy muốn nói, mặt co quắp một hồi, thần kinh cũng căng lên.

"Á Á... tôi nói này, cái này cũng quá khó mà, dù có sai lệch một chút thì mục đích cũng được chứ bộ.... ha ha ha......." Khương Tiểu Soái cười vỗ vỗ vai Ngô Sở Úy,"Cũng phải cám ơn tôi đây quá quan tâm đến cậu, bị tóm đi như vậy mà tôi còn có thể đem cậu an toàn trở về......."

(ATSM thụ là đây...)

"Quan tâm cái dái*!" Ngô Sở Úy tức không chịu được,"Phá giải thành ra như vậy còn quan tâm tôi cái con khỉ gì?"

Khương Tiểu Soái lại bắt đầu giả câm giả điếc,"Cậu quan tâm quá trình làm gì hả! Quay về được rồi không phải tốt hay sao. Suy nghĩ của tôi có thể hơi lệch một tý nhưng trái tim tôi luôn luôn hướng về cậu còn gì."

"Hướng cái bà ngoại cậu!" Ngô Sở Úy tức giận đến mức kêu la lên,"Kết quả có thể giống nhau hay sao? Tôi bị đánh cậu có biết hay không?!"

Khương Tiểu Soái biến sắc,"Bị đánh, ai đánh?"

"Cậu thử nói xem?!!!!" Ngô Sở Úy vô cùng oan ức.

Khương Tiểu Soái nghiến răng nghiến lợi, đấm ngực giậm chân. Rõ ràng đang muốn đồ đệ của mình bênh vực kẻ yếu, ngấm ngầm chối bỏ trách nhiệm của mình. Thậm chí cố ý gây xích mích ly gián,đem mâu thuẫn ném sang cho người khác. (Soái ơi em quá giỏi rồi đấy.. ha ha.. kiểu đang dùng khổ nhục kế)

"Cái gì? Trì Sính còn có mặt mũi đánh mà đánh cậu? Bản thân anh ta còn không đủ hiểu cậu, phá giải mật mã còn không xong, dựa vào cái gì mà đánh cậu? Hơn nữa,'Tôi yêu ba anh' loại vô liêm sỉ này mà anh ta cũng có thể tin? Ở trong lòng anh ta, cậu chính là loại người như thế này hay sao? Đại Úy à Đại Úy, cậu hiển nhiên vì một tên đàn ông tồi tệ như thế mà đi chất vấn tôi, cậu làm cho lòng tôi vô cùng lạnh lẽo!..."

Ngô Sở Úy bế tắc nghiêm mặt không nói gì.

Khương Tiểu Soái còn nói,"Đại Úy, có chuyện này tôi không biết có nên nói cho cậu hay không, cậu mới thoát khỏi nguy hiểm tôi sợ cậu nghe xong lại chịu kích động." (Bắt đầu ly gián)

Đã nói đến mức này rồi, Ngô Sở Úy không muốn nghe cũng được hay sao?

"Cậu nói đi, trở về lần này đã chịu quá nhiều kích động rồi, còn sợ cái gì hay sao? Đi qua đây!"

Khương Tiểu Soái ngồi xổm xuống, tay bứt tóc, dáng vẻ có vẻ khó nói khổ sở không dám mở miệng. (Diễn quá sâu...)

Ngô Sở Úy nôn nóng,"Cậu có định nói hay không hả!"

Khương Tiểu Soái chợt đứng lên, lấy tay siết vai Ngô Sở Úy, sắc mặt vô cùng nghiêm trọng đem chuyện Trì Sính và Quách Thành Vũ 'đấu súng' nói cho Ngô Sở Úy nghe, đồng thời thêm mắm thêm muối mà miêu tả chi tiết một chút, Ngô Sở Úy từ không hiểu lầm cũng thành hiểu lầm Trì Sính. Biểu cảm của Khương Tiểu Soái vô cùng chân thực.

Ngô Sở Úy đáp lại hai chữ.

"Mẹ nó!"

Rồi quay đầu trở về phòng.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện