Vương Hạo Thần đối với chuyện của Đồng gia không biết mà cũng không quan tâm, hắn lúc này đang cùng với Hình Nhân âm thầm rời khỏi Đồng gia.
Hai người che giấu rất tốt, cộng với hiện tại đang là ban đêm, vì thế vẫn một mực không có người phát hiện bọn hắn hành tung.
Hai người tất nhiên sẽ không cứ như vậy đi cùng, một khi rời khỏi Đồng gia, Vương Hạo Thần sẽ trực tiếp phản hồi Thiên Sinh Môn, Hình Nhân tự nhiên có việc cần làm, vì thế bọn hắn sớm muộn cũng sẽ tách ra.
- Sau khi trở về tông môn nhất định phải cố gắng tu luyện! Nếu không năm sau Lục Phong đại hội, ta chưa hẳn đã có cơ hội!
Vương Hạo Thần trong vòng 4 tháng thời gian, tu vi từ Vũ Đồ bước Lục Tinh Vũ Sĩ, dạng này tốc độ tu luyện có thể nói là rất nhanh chóng, thế nhưng là, lấy thực lực của hắn hiện tại, ở trong đám đệ tử Thiên Sinh Môn còn chưa tính là cái gì.
Đừng nói là Thiên Sinh Môn đệ tử, coi như là đem hắn so với Hoàng Thiếu Phong đều có chênh lệch không nhỏ.
Phải biết, Tử Dương Tông và Thiên Sinh Môn căn bản không cùng một cấp bậc, coi như là Tử Dương Tông thiếu tông chủ Hoàng Thiếu Phong, luận thực lực nếu như so sánh với Thiên Sinh Môn chúng đệ tử nhiều lắm cũng chỉ có thể miễn cưỡng xem là trung thượng, còn xa xa không tính là cường giả, ít nhất Vương Hạo Thần cho rằng, đại sư huynh của hắn Tống Nhất Phàm muốn đánh bại Hoàng Thiếu Phong không cần dùng đến chiêu thứ ba.
Chính vì thế, Vương Hạo Thần hắn nhất định phải tiếp tục cố gắng tu luyện, mới có hi vọng ở trong Lục Phong đại hội sắp tới hiển lộ phong quang.
- Hả?
Vương Hạo Thần đang di chuyển, bỗng nhiên cảm thấy phía sau mình truyền tới một cỗ khí tức cực kỳ nguy hiểm, mà cỗ khí tức này, lại dùng một loại tốc độ nhanh đến kinh người tiếp cận hắn.
Vương Hạo Thần đã trải qua không ít nguy cơ, thế nhưng lại chưa từng bị nhanh như vậy thế công nhắm vào, trong lòng lập tức run lên, đoán được người xuất thủ tuyệt đối là cường giả cực mạnh.
Hắn gặp nguy không loạn, lập tức vận dụng Thái Dương Chi Mâu, tầm quan sát 360 độ, dựa vào song đồng năng lực đoán trước đuổi sát sau lưng công kích hướng đi, thân hình không hề do dự nghiêng qua một bên.
- Vù!
Gần như là cùng lúc đó, một đạo sắc lạnh kiếm quang liền lướt qua Vương Hạo Thần vùng cổ, lưỡi kiếm và da thịt, cách nhau đã không đến mấy tấc, nếu như vừa rồi Vương Hạo Thần phản ứng chậm một chút hoặc là không kịp mở ra Thái Dương Chi Mâu, hắn chắc chắn đã trở thành oan hồn dưới kiếm này.
Vương Hạo Thần thoát chết trong gang tấc, thân hình lập tức lui về phía sau hơn chục bước, sau lưng toát ra mồ hôi lạnh, người tới thực lực cường đại, hoàn toàn không phải hắn hiện tại có thể đối phó, vừa rồi hắn là dựa vào Thái Dương Chi Mâu, hơn nữa còn bộc phát ra tốc độ nhanh nhất của mình mới khó khăn lắm tránh thoát qua một kiếp, nếu như lại đến một lần, hắn cũng không biết bản thân mình có thể hay không lại né tránh được.
Trước mặt hắn, có một đạo thân ảnh từ trong bóng đêm hiển lộ đi ra, người này toàn thân diện hắc y, ngay cả khuôn mặt cũng bị một lớp khăn che mặt màu đen bao trùm chỉ để lộ ra hai con ngươi, trên y phục trước ngực có thêu hình một giọt máu đỏ rực, tựa như u linh.
- Thính Huyết Lâu sát thủ!
Vương Hạo Thần đồng tử co rụt lại, hắn trước đó đã cùng hai vị Thính Huyết Lâu sát thủ là Trình Sát và Trần Lệ giao thủ qua, tự nhiên có thể nhận ra y phục của hắc y nhân trước mặt cùng với Trình Sát và Trần Lệ trên người y phục giống nhau như đúc.
- Các hạ vì sau muốn giết ta?
Vương Hạo Thần vẻ mặt ngưng trọng nhìn về phía trước nói.
Phải biết, hắn cũng không phải là Đồng gia chi nhân, Thính Huyết Lâu sát thủ có lý do gì để hành thích hắn đây?
Hắc y nhân không đáp, thế nhưng trong lòng thì lại kinh ngạc không nhẹ, vừa rồi hắn xuất thủ đánh lén Vương Hạo Thần, mặc dù hắn không có xuất thủ toàn lực, cũng không có tận lực che giấu hành tung của mình, thế nhưng phải biết hắn tu vi là Vũ Sư cao giai, so với Vương Hạo Thần cao hơn trọn vẹn một cái đại cảnh giới, tại dưới tình huống đánh lén vậy mà không giết được đối phương?
- Không hổ là đại tông môn thiên kiêu, bất quá là dạng này ngươi càng phải chết!
Hắc y nhân nghĩ thầm, cũng không có tiếp tục kéo dài, trong tay trường kiếm vũ động, một kiếm nhanh như chớp bổ đi ra.
Vương Hạo Thần từ nãy đến giờ vẫn luôn đề phòng, chưa từng giải trừ Thái Dương Chi Mâu, lúc này lập tức ứng phó, thân hình hóa thành một đạo tàn ảnh biến mất, mà đạo tàn ảnh kia, thấy gần như ngay sau đó liền bị một kiếm của hắc y nhân trảm phá.
Vương Hạo Thần không có ham chiến mà lập tức bỏ chạy, bởi vì hắn tuyệt đối không phải là hắc y nhân đối thủ, nếu chỉ là bình thường nhất Vũ Sư hắn còn có thể chống lại một hai, thế nhưng người trước mắt tu vi ít nhất cũng tại Vũ Sư bốn sao trở lên, hắn đừng nói là đánh một trận, coi như là ở trong đối phương kiên trì ba chiêu cũng không làm nổi.
Đã biết giao chiến sẽ chết, vậy chỉ có kẻ ngu mới ở lại liều chết chiến đấu a.
Thế nhưng là, Vương Hạo Thần vẫn còn đánh giá thấp thực lực của hắc y nhân, hắn ở trước mặt đối phương ngay cả cơ hội chạy trối chết cũng không có.
Hắc y nhân một kiếm thất bại, cũng không dừng tay, một kiếm sau nhanh hơn một kiếm trước đó giết đến, tốc độ nhanh tới mức ngay cả Vương Hạo Thần toàn lực sử dụng Thái Dương Chi Mâu cũng không
thể phản kịp.
Mắt thấy Vương Hạo Thần sắp bị một kiếm của hắc y nhân xuyên thủng, từ trong màn đêm bỗng nhiên có một đạo thân ảnh lao ra, vung quyền đánh về phía hắc y nhân.
Một quyền này đánh vào trường kiếm trong tay hắc y nhân, đem hắn bức lui về phía sau, hổ khẩu tê dại, trường kiếm kém một chút liền rơi xuống đất.
- Hình Nhân? Ngươi làm sao còn chưa chết?
Nhìn thấy đạo thân ảnh trước mặt về sau, hắc y nhân rốt cuộc không giữ được bình tĩnh mà phải thốt lên.
Người xuất thủ đúng là Hình Nhân, hắn vốn dĩ cũng không muốn xuất thủ, bởi vì như vậy rất dễ gây ra động tĩnh thu hút Đồng gia võ giả, thế nhưng hắn không thể chết mà không cứu, vì thế cuối cùng vẫn là ra tay thay Vương Hạo Thần ngăn lại một kiếm của hắc y nhân.
Hình Nhân trước đó dựa theo y phục trên người đối phương mà xác định hắc y nhân là Thính Huyết Lâu sát thủ, thế nhưng sau khi nghe hắc y nhân thốt ra một câu như vậy liền hơi nghi hoặc, Thính Huyết Lâu sát thủ từ khi nào liền biết hắn, hơn nữa còn biết chuyện hắn bị trọng thương?
Hắc y nhân lúc này đúng là kinh hãi gần chết, hắn làm sao cũng không nghĩ tới, Hình Nhân không chỉ không có chết, ngược lại còn long tinh hổ mãnh xuất hiện ở nơi này, cái này để cho hắn không biết phải giải quyết thế nào.
Luận thực lực, hắn còn lâu mới là đối thủ của Hình Nhân, mà Vương Hạo Thần được Hình Nhân bảo vệ, hắn muốn giết đối phương là khó như lên trời.
- Nếu ngươi đã nhận ra ta, vì thì không thể để ngươi sống rời đi!
Hình Nhân không quản nhiều được như vậy, lập tức ra tay công kích hắc y nhân, bởi vì hắn biết rõ, chỉ cần tin hắn còn sống được truyền ra, hắn thậm chí cả Vương Hạo Thần đều sẽ bị Đồng gia toàn diện truy sát.
Hắc y nhân thân phận rất khả nghi, có khả năng không phải là Thính Huyết Lâu sát thủ, thậm chí có thể có quan hệ với Đồng gia, vì thế Hình Nhân quyết định thà giết nhầm còn hơn bỏ sót.
Hình Nhân trong nháy mắt đã xuất hiện ở trước mặt hắc y nhân, huy quyền hung hăng đánh đi ra, ép cho hắc y nhân buộc phải xuất kiếm chống đỡ, bất quá thực lực của hắc y nhân rõ ràng kém xa đối phương, hầu như là bị treo lên đánh không hề có sức hoàn thủ.
Ở phía sau, Vương Hạo Thần trong lòng thầm cảm thấy may mắn, vừa rồi thực sự quá nguy hiểm, gần như chưa bao giờ hắn cảm thấy bản thân mình ở gần tử vong đến thế.
Thực ra Vương Hạo Thần còn có một con bài chưa lật, đó là Tiểu Long, vừa rồi hắn đúng là muốn Tiểu Long xuất hiện, chỉ là Tiểu Long một khi ra tay sẽ gây ra thanh thế rất lớn, vì thế không vạn bất đắc dĩ hắn sẽ không tỉnh lại nó.
Hình Nhân và hắc y nhân đều dốc toàn lực mà chiến, một bên là muốn nhanh chóng kết thúc chiến đấu, một bên thì lại cố hết sức dứt ra bỏ chạy, vì thế trận chiến diễn ra rất khốc liệt.
Nói về tu vi, Hình Nhân là Cửu Tinh Vũ Sư, mà hắc y nhân chẳng qua chỉ là Vũ Sư bảy sao, vì thế người sau hoàn toàn là bị người trước một đường đánh bẹp, cộng thêm hắc y nhân tâm lý là một lòng muốn chạy, chiến lực không thể phát huy đến đỉnh phong, dẫn đến việc hắn bại càng nhanh hơn bình thường.
Không đến mấy phút sau, Hình Nhân rốt cuộc mất hết kiên nhẫn, hắn từ bỏ việc phòng ngự, chấp nhận để vai chịu một kiếm của hắc y nhân, còn bản thân cũng không để ý đến trên vai truyền đến từng đợt đau nhức, toàn lực đấm ra một quyền, đem hắc y nhân đánh cho trọng thương hộc máu, xương ngực trực tiếp vỡ nát, cả người lăn lộn trên mặt đất.
Một quyền toàn lực của Hình Nhân, xem như là Vũ Linh cũng không dám tùy tiện lấy thân đón đỡ, hắc y nhân chưa chết đã xem như là may mắn.
Vốn dĩ hắc y nhân vẫn còn có thể kiên trì được một lúc, thế nhưng Hình Nhân lại không thể đợi lâu được như vậy, liều mạng bị thương cũng muốn đem hắn đánh bại, cái này không thể trách hắn.
Hình Nhân không giết đối phương thề không bỏ qua, đầu quyền lần nữa đập tới, mà hắc y nhân cũng biết bản thân mình đã không sống được, dùng hết sức lực còn sót lại lấy ra một khối truyền tin ngọc phù, môi hơi mấp máy, đem thông tin truyền đi.
- Ầm!
Cùng lúc đó, Hình Nhân quyền liền đánh vào hắc y nhân ngực trái, đem trái tim của hắn đánh nổ, hắc y nhân phun ra lượng lớn tâm huyết, sinh cơ ngay lập tức diệt tuyệt.