Nghịch Thế Vũ Thần

Chương 255 - Điệu Hổ Ly Sơn


trước sau

Ôn Linh Mật thậm chí hoài nghi, hai tên này luôn luôn độc lai độc vãng, đối với tin tức bên ngoài căn bản dốt đặc cán mai, cũng không biết tình hình hiện tại ở Đệ Thất Phong.

Nếu không, hai tên khẳng định sẽ không ở bên ngoài chạy loạn.

Ôn Linh Mật trong lòng vừa buồn bực vừa buồn cười, hỏi :

- Các ngươi hẳn là không rõ ràng tình hình ở Đệ Thất Phong hiện tại a ?

Vương Hạo Thần không đáp, Tư Mộ Liêm lại là gật đầu nói :

- Thật không quá rõ ràng !

Ngươi liền trực tiếp nói chính mình một chút cũng không biết liền tốt !

Ôn Linh Mật đều nhanh không nhịn được muốn cười xúc động, nói tiếp :

- Các ngươi không có được đồng môn truyền tin ?

- Không có a . . .

Tư Mộ Liêm đáp, bất quá nói còn chưa hết câu, sắc mặt bỗng nhiên hơi cứng lại.

Hắn lờ mờ nhớ lại, trước lúc rời đi, Lôi Ngục Phong phong phủ Vạn Thiên Minh có tìm đến hắn, thuận tiện cho hắn một cái tấm truyền tin ngọc phù, nói là để liên lạc với mấy vị Lôi Ngục Phong đệ tử, bất quá hắn tính cách thích độc lai độc vãng, căn bản không có quá mức để ý, cũng đã sớm quên mất.

Lúc này Ôn Linh Mật nhắc đến, hắn mới nhớ ra chuyện này.

Mà Vương Hạo Thần, ánh mắt đồng dạng có chút nho nhỏ biến ảo, truyền tin ngọc phù, hắn kỳ thực cũng có, bất quá đã quá nhiều năm không dùng, thật sự đều nhanh đem thứ kia quên lãng.

Tư Mộ Liêm vội vàng đem ngọc phù lấy ra, một tia ý niệm rót vào bên trong, mới phát hiện lượng lớn tin tức tồn đọng.

Qua một hồi, Tư Mộ Liêm sắc mặt trở nên đen như đít nồi
cháy, khó coi đến cực điểm.

Thảo !

Vậy là mấy ngày qua, lão tử như thằng ngốc chạy loạn khắp nơi, trên thực tế linh tuyền sớm đã không có ?

Đáng giận !

Khó trách mấy ngày qua không thấy đi riêng lẻ đệ tử, chỉ có mấy chỗ có lượng lớn đệ tử chấn thủ, sớm biết như hắn, hắn liền sớm đi tới cùng bọn hắn hội họp.

Không có biện pháp, không đến đó, không có cách nào kiếm chút chỗ tốt.

Một mình vẫn là quá thế đơn lực bạc.

Tư Mộ Liêm trong lòng vẫn có chút bực bội, đưa mắt nhìn sang Vương Hạo Thần, chỉ thấy đối phương cũng đang cầm một tấm ngọc phù trên tay, bất quá không có hắn như vậy thất kinh, vẫn như cũ đạm mạc bình thản, không khỏi có chút khó hiểu hỏi :

- Vương sư đệ, ngươi nhận được cái gì ?

Vương Hạo Thần liếc hắn một cái, bình tĩnh đáp :

- Đại khái hẳn là giống ngươi !

Rất là lạnh nhạt, giống như mọi chuyện đều nằm trong phán đoán của hắn đồng dạng.

Tư Mộ Liêm đều thật hoài nghi, tiểu tử sẽ không phải là thật đã biết từ trước a ?

Không thể nào ?

Nếu biết, hắn còn lấy ngọc phù ra kiểm tra làm gì ? Cũng không cần phải ở bên ngoài một mình chạy loạn !

Tư Mộ Liêm lại dò hỏi :

- Ngươi sớm đã biết rồi ?

Vương Hạo Thần thuận miệng đáp :


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện