Kết thúc !
Vô luận là Vương Hạo Thần, Hình Nhân, Tư Mộ Liêm hay là Sở Thanh Tiêu lúc này đều triệt để thở phào một hơi.
Không thể không nói, đây là một trận chiến khó khăn nhất đối với tất cả bọn hắn từ trước đến nay.
Thường Tiễn quá mạnh, đây là điều không thể phủ nhận, nếu như tách ra, bất kỳ một ai trong số bốn người bọn hắn đều không thể là đối thủ của hắn.
Bốn người liên thủ, dù thắng cũng phải trả giá cực đắt, Vương Hạo Thần và Hình Nhân bị thương nặng mất đi sức chiến đấu, Tư Mộ Liêm tiêu hao cực lớn, chỉ có Sở Thanh Tiêu là phần nào còn giữ được chút lực lượng, thế nhưng cũng kém xa thời kỳ toàn thịnh.
Trả giá lớn như vậy, còn suýt nữa dẫn đến thuyền lật trong mương.
Thế nhưng là, bọn hắn thắng !
Thành công đánh bại đệ nhất cường giả tại Đệ Thất Phong !
Sở Thanh Tiêu thở dốc một hồi, đưa mắt nhìn Vương Hạo Thần, Hình Nhân, Tư Mộ Liêm, và cả Thường Tiễn, xác định ba người trước tạm thời không có nguy hiểm, người sau thì đã không còn năng lực cử động, sau đó liền rời đi.
Hắn muốn đi giúp Tiêu Ngọc Huyên đám người đối địch.
Sở Thanh Tiêu cứ việc là bị thương không nhẹ, nhưng chiến lực vẫn không thể xem thường.
Vương Hạo Thần cũng không để ý, hắn hiện tại phải gấp rút khôi phục.
Đánh bại được Thường Tiễn, không có nghĩa là mọi chuyện đã kết thúc.
Cũng không lâu lắm, chiến đấu ở những chỗ khác cũng lần lượt kết thúc.
Thanh Nguyên Phong đệ tử đi theo Thường Tiễn đến nơi này thực lực vốn dĩ không quá mạnh, cùng Tiêu Ngọc Huyên đám người không sai biệt lắm, nay có Sở Thanh Tiêu gia nhập tự nhiên không có năng lực chống đỡ.
Bọn hắn đem Thanh Nguyên Phong đệ tử bao quát cả Thường Tiễn phong cấm tu vi, đảm bảo bọn họ không có khả năng khôi phục lại tu vi trước khi rời khỏi Đệ Thất Phong, sau đó lại tụ tập đến bên cạnh Vương Hạo Thần.
Tiêu Ngọc Huyên nhìn thấy bộ dạng thê thảm của Vương Hạo Thần thì không khỏi kinh sợ, nàng chưa từng thấy tiểu sư đệ bị thương nặng như vậy bao giờ.
- Tiểu sư đệ ! Đây là Khô Mộc Đan, mau dùng đi !
Tiêu Ngọc Huyên vội vàng lấy ra một viên đan dược, nhẹ nhàng bỏ vào miệng Vương Hạo Thần, để cho hắn phục dụng.
Trước kia Hình gia ba huynh đệ đều là trọng thương gần chết, nhưng phục dụng Khô Mộc Đan về sau liền khôi phục hoàn toàn, Vương Hạo Thần bị thương còn xa không đến mức nàng như vậy, rất nhanh sẽ có thể khôi phục lại.
Thế nhưng là, ở đây có lẽ cũng chỉ có Tiêu Ngọc Huyên vị này Minh Thiên Phong phong chủ nữ nhi có thể hào phóng như vậy, có thể tùy tiện lấy ra Khô Mộc Đan tặng người.
Ngẫm lại cũng thế, Tiêu Hàn Dư chỉ có một mình nàng là thân sinh huyết mạch, sao có thể không sủng ái hết mức ?
Tiêu Ngọc Huyên không có keo kiệt, lại lấy ra một viên Khô Mộc Đan khác đưa cho Hình Nhân.
Vương Hạo Thần không khách khí với nàng, Khô Mộc Đan vừa vào miệng, đau đớn trên người liền giảm bớt, qua một hồi, ngay cả chỗ xương gãy trước ngực cũng bắt đầu có dấu hiệu lành lại.
Tư Mộ Liêm bị thương ngược lại không nặng, cũng không cần Khô Mộc Đan, chẳng qua tiêu hao quá lớn, sắc mặt vẫn tái nhợt như tờ giấy.
- Vương sư đệ, ngươi kiếm đạo đạt tới Tứ Trọng Kiếm Ý cảnh giới rồi ?
Tư Mộ Liêm chăm chú nhìn xem Vương Hạo Thần, mở miệng hỏi.
- Vừa rồi may mắn đột phá !
Vương Hạo Thần thuận miệng đáp, đem mọi chuyện giải thích với mọi người.
Nguyên lai, Vương Hạo Thần ở trong đầu thất phẩm hạ đẳng linh tuyền kia chiếm được cơ duyên do một vị kiếm đạo tiền bối của Thiên Sinh Môn lưu lại.
Cơ duyên rất đơn giản, là kiếm đạo cảm ngộ của vị tiền bối đó.
Vương Hạo Thần là dựa vào số kiếm đạo cảm ngộ này mà đột phá đến cảnh giới Tứ Trọng Kiếm Ý.
Hắn trước đó một mực che dấu, chính là muốn dùng thứ này làm át chủ bài !
Tứ Trọng Kiếm Ý xác thực không có để cho hắn thất vọng, cứ việc chỉ là Tứ Trọng sơ cấp, hơn nữa còn không ổn định, nhưng uy lực vẫn mạnh mẽ hơn Tam Trọng Kiếm Ý cảnh giới vô số lần.
Tư Mộ Liêm trong lòng có chút bồi hồi, Vương Hạo Thần đi sau tới trước, vậy mà trước hắn một bước đột phá đến Tứ Trọng Kiếm Ý, tuy rằng trong đó có cơ duyên góp công rất lớn, thế nhưng vận khí cũng là một loại thực lực.
Tất cả mọi người ánh mắt nhìn Vương Hạo Thần cũng càng thêm phần kính phục.
Vũ Sư lại có được Tứ Trọng Kiếm Ý cảnh giới, nhìn khắp Thiên Sinh Môn lịch sử cũng chẳng có mấy người làm được.
Đoán chừng không bao lâu sau, Vương Hạo Thần, Tư Mộ Liêm, Sở Thanh Tiêu cùng Hình Nhân đều sẽ vang danh tông môn, bởi vì bọn hắn đánh bại Thường Tiễn !
Cho dù có là vây công đi chăng nữa !
Dù sao Thường Tiễn ưu thế cảnh giới vẫn còn đó.
Đặc biệt là Vương Hạo Thần, nói không chừng thanh danh sẽ nhanh chóng đuổi kịp Võ Bảng Thập Tú mấy vị kia, trở thành tông môn trọng điểm bồi dưỡng.
Đường Chấn đều cảm khái, vốn dĩ coi là trận này không cơ hội lật bàn, không ngờ đến cuối cùng lại thắng xinh đẹp như vậy, bọn hắn vậy mà đánh bại cả đệ tử mạnh nhất ở Đệ Thất Phong lúc này.
Sau trận chiến này, cho dù Thanh Nguyên Phong đệ tử có hung hăng đến đâu cũng không dám tiếp tục tìm chúng ta gây sự !
Tất cả mọi người trong đầu đều hiện lên một dòng suy nghĩ như vậy.
Mạnh như Thường Tiễn cũng bại, trừ phi Thanh Nguyên Phong đệ tử toàn bộ đều muốn cùng bọn hắn cá chết lưới rách, nếu không chín thành sẽ không còn nhắm vào bọn hắn.
Vương Hạo Thần trong lòng kỳ thực cũng nhẹ nhàng đi nhiều, tuy nhiên hắn vẫn có một loại cảm giác, mọi chuyện còn chưa có kết thúc.
Đầu tiên, Thường Tiễn rõ ràng từ đầu đã đoán được bọn hắn cùng Đồ Nguyên liên hợp, cũng đoán được chuyện Đồ Nguyên sẽ dẫn người tiến đánh địa bàn của Thanh Nguyên Phong đoàn đội, vì sao còn dám ung dung đi đến giao chiến với bọn hắn ?
Chẳng lẽ nói, Thanh Nguyên Phong đoàn đội cho dù không có Thường Tiễn cũng có thể ngạnh kháng Hồng Thạch Phong và Tử Dương Phong hai đại đoàn đội vây quét ?
Ngoài ra, Thanh Nguyên Phong đoàn đội chẳng lẽ còn có cường giả khác có thể đối phó Đồ Nguyên ?
……………
Đồ Nguyên xác thực hành động giống như Vương Hạo Thần và Thường Tiễn dự đoán, hắn căn bản không để ý cái gì giao ước, vừa biết tin Thường Tiễn rời đi liền lập tức dốc hết lực lượng đến tập kích Thanh Nguyên Phong đoàn đội.
Nói đùa !
Ở trong mắt hắn, hành động của Vương Hạo Thần chẳng khác nào là tự tìm đường chết !
Đều là Vũ Linh, nhưng ba cái như hắn gộp lại đều không phải là đối thủ của Thường Tiễn, bởi lẽ hắn ngay cả Nhất Tuyệt thiên tài cấp bậc đều chưa chạm đến.
Coi như là hắn cộng thêm Vương Hạo Thần đám người nhiều nhất cũng chỉ có thể áp chế Thường Tiễn, muốn đem đối phương triệt để đánh bại là không thể nào, càng không có khả năng giữ lại đối phương.
Vì thế, hắn dứt khoát đem mục tiêu nhắm ngay Thanh Nguyên Phong đoàn đội, chính xác hơn là mấy đầu bát phẩm hạ đẳng linh tuyền đỉnh cấp mà Thanh Nguyên Phong đoàn đội đang trấn thủ.
Mấy đầu bát phẩm hạ đẳng linh tuyền của Thanh Nguyên Phong đoàn đội tình huống có chút đặc thù, đó là toàn bộ đều ở gần nhau, vì thế Thanh Nguyên Phong đoàn đội chủ lực đều ở nơi này, chỉ cần tập kích thành công, không chỉ
chiếm được địa bàn quan trọng nhất của Thanh Nguyên Phong đoàn đội mà còn có thể khiến cho đoàn đội này hoàn toàn mất đi sức chiến đấu.
Đến lúc đó, coi như là Thường Tiễn quay về cũng không thể lấy sức một mình thay đổi càn khôn, chân chính mất sạch tất cả !
Cứ việc Thanh Nguyên Phong đoàn đội thực lực vẫn còn rất mạnh, thế nhưng chỉ cần không có Thường Tiễn, Đồ Nguyên tự tin có thể đánh tan chi đội ngũ này, cho dù là phải bỏ ra đại giới thảm trọng.
Không thể không nói, Tử Dương Phong và Hồng Thạch Phong hai đại đoàn đội liên thủ thực lực đúng là rất mạnh, dễ dàng đè bẹp tất cả các lực lượng phòng thủ của Thanh Nguyên Phong đoàn đội ở những chỗ có thất phẩm hạ đẳng linh tuyền trở xuống.
Đáng tiếc, Đồ Nguyên hắn tính sai Thanh Nguyên Phong đoàn đội chân chính thực lực !
Không đúng !
Là tất cả mọi người đều tính sai !
Thanh Nguyên Phong đoàn đội trước đó một mực che giấu, thực lực chân chính so với tưởng tượng của mọi người càng thêm cường đại, nhất là Bát Tinh cùng Cửu Tinh Vũ Sư, nhiều hơn dự kiến không chỉ vài vị.
Thường Tiễn rời đi không có mang theo nhiều cường giả bên mình, vì thế lực lượng chủ chốt của Thanh Nguyên Phong đoàn đội cơ hồ đều được giữ nguyên.
Đại chiến cuối cùng nổ ra, Thanh Nguyên Phong đoàn đội dốc hết lực lượng, không hề thua kém Tử Dương Phong và Hồng Thạch Phong hai đại đoàn đội, hai bên chiến đến cân tài cân sức.
Ngay cả Đồ Nguyên đều bị cưỡng ép ngăn lại !
Thường Tiễn không có ở đây, Thanh Nguyên Phong đoàn đội xác thực không có Vũ Linh cường giả, thế nhưng bọn hắn vẫn có thể cường ngạnh ngăn chặn Đồ Nguyên !
Lá bài tẩy của bọn hắn là Hồng Thượng Võ !
Hồng Thượng Võ được Thanh Nguyên Phong đoàn đội tập trung tài nguyên bồi dưỡng, tu vi đã đạt tới Thất Tinh Vũ Sư, cứ việc cảnh giới vẫn kém xa Đồ Nguyên thế nhưng chiến lực bạo phát ra lại tương đương kinh khủng, cơ hồ không kém gì một vị Vũ Linh chân chính.
Vương Hạo Thần trên thực tế sớm đã cho rằng, Hồng Thượng Võ chiến lực cùng cảnh giới còn mạnh hơn cả Tư Mộ Liêm, gần chạm đến Tam Tuyệt thiên tài cấp bậc.
Chính vì có Hồng Thượng Võ tồn tại nên Thường Tiễn mới dám không kiêng nể gì mà rời đi, đem đoàn đội toàn bộ giao lại cho người trước.
Trên thực tế, nếu chỉ dựa vào một mình Hồng Thượng Võ có lẽ vẫn không đủ để đấu với Đồ Nguyên, thế nhưng đừng quên Thanh Nguyên Phong đoàn đội vẫn còn đó một vị cấp 8 tinh thần lực võ giả Sở Yên Nhi !
Sở Yên Nhi sớm đã bố trí trọn vẹn ba đạo Tiểu Thiên Thanh Lôi Trận phục sẵn ở nơi này, lúc này toàn bộ kích hoạt, thanh lôi uy thế trải rộng khắp một mảnh khu vực tại Đệ Thất Phong.
Sở Yên Nhi điều động Tiểu Thiên Thanh Lôi Trận phối hợp Hồng Thượng Võ tác chiến, mạnh mẽ đề thăng sức chiến đấu của hắn lên một tầng mới, chân chính có được Tam Tuyệt thiên tài cấp bậc chiến lực.
Hồng Thượng Võ có Lôi Đình Diệt Thế Thần Thể, nay có Tiểu Thiên Thanh Lôi Trận trợ chiến chẳng khác nào như cá gặp nước, chiến lực bạo phát ra mạnh đến kinh người, Thiên Phạt Lôi Thần thể hiện ra lôi uy chấn nhiếp vạn quân, cuồng dã nghênh chiến Đồ Nguyên.
Đồ Nguyên vốn dĩ không đem Hồng Thượng Võ để vào mắt, không ngờ đối phương thực lực lại vượt quá dự tính của hắn rất nhiều, khiến hắn không thể không nghiêm túc toàn lực quyết chiến.
Hỏa Sơn Thạch Diễm hừng hực thiêu đốt, ngay cả thanh lôi đều bị hòa tan, thế nhưng Đồ Nguyên lại chỉ có thể áp chế chứ không có cách nào triệt để đánh bại Hồng Thượng Võ.
Đồ Nguyên bị ngăn chặn, Tử Dương Phong và Hồng Thạch Phong không còn cường giả có thể một mình thay đổi cục diện, không chỉ phải hứng chịu Thanh Nguyên Phong đoàn đội đệ tử phản kích mạnh mẽ mà còn phải đối mặt với áp lực từ ba tòa Tiểu Thanh Thiên Lôi Trận.
Hai phong đoàn đội thực lực đều rất mạnh, cơ bản đều có Cửu Tinh Vũ Sư, nhất là Tử Dương Phong đoàn đội, Cửu Tinh Vũ Sư nhiều đến không chỉ vài vị, rõ ràng là trước đó có chỗ che dấu.
Bọn hắn liên hợp, thực lực cũng không thua kém Thanh Nguyên Phong đoàn đội quá nhiều, đáng tiếc, bọn hắn lại còn phải phân tâm đối phó với Tiểu Thiên Thanh Lôi Trận công kích, từ đó dần dẫn đến cục diện bắt đầu chuyển biến xấu.
Ba tòa Tiểu Thiên Thanh Lôi Trận cùng lúc bạo phát, tạo ra uy lực vô cùng đáng sợ, rất nhiều đệ tử tu vi hơi yếu của Tử Dương Phong và Hồng Thạch Phong chỉ vừa bắt đầu liền bị đánh cho trọng thương mất đi sức chiến đấu.
Ngay cả những đệ tử có tu vi từ Thất Tinh Vũ Sư trở lên đều bị áp chế không ít.
Lục Như Âm cách đây không lâu vừa đột phá đến Cửu Tinh Vũ Sư cảnh giới, dựa vào Huyền Minh Linh Thủy, nàng dù là tân tấn Cửu Tinh Vũ Sư nhưng tại cùng cảnh giới cũng không phải kẻ yếu.
Đối thủ của nàng là Thanh Nguyên Phong đoàn đội một vị tân tấn Cửu Tinh Vũ Sư khác tên gọi Đình Khuê.
Vốn dĩ, Lục Như Âm thực lực có hơi thắng đối phương một bậc, thế nhưng bởi vì có Tiểu Thiên Thanh Lôi Trận áp chế, nàng vậy mà lại rơi vào thế hạ phong.
Tình huống như vậy, xảy ra ở khắp mọi nơi.
Thậm chí còn có phần tệ hơn đối với Tử Dương Phong và Hồng Thạch Phong hai chi đoàn đội đệ tử.
Thanh Nguyên Phong đệ tử thì càng chiến càng lên tinh thần, trong đó có mấy vị thực lực cực mạnh Cửu Tinh Vũ Sư như Triệu Lũy càng là dựa vào Tiểu Thiên Thanh Lôi Trận mở đường mà đại hiển thần uy, liên tục trọng thương đệ tử của hai chi đoàn đội kia, góp phần khiến cho tình hình thêm phần đại loạn.
Cuối cùng, Đồ Nguyên mắt thấy đánh lâu không chỉ không thắng mà còn bại, cho dù rất không cam lòng nhưng cũng chỉ có thể dẫn người thảm bại rất lui.
Đến đây, Tử Dương Phong và Hồng Thạch Phong hai chi đoàn đội cứ việc đã dốc hết lực lượng vẫn như cũ bại đến triệt để !
Thanh Nguyên Phong đoàn đội mặc dù cũng tổn thất không nhỏ, nhưng chung quy là bảo vệ được địa bàn của mình, qua đó dành lấy đại thắng, lần nữa khẳng định ngôi vị đệ nhất không thể lay chuyển của mình.