Ở khu bên cạnh, đương nhiên Diêm Khoát cũng nghe được âm thanh thông báo tiến độ yêu đương có đổi mới.
Ấn mở màn hình, ngay khi nhìn thấy con số 10% đỏ tươi, sửng sốt một chút, sau đó nhếch môi đắc ý.
Mặc dù buổi sáng hắn không thành công tạo ra lần gặp gỡ hoàn mỹ, thế nhưng nam chủ rốt cuộc vẫn là nam chủ, nữ chủ tự nhiên có sẵn hảo cảm với hắn.
Cho dù nữ chủ không liếc mắt nhìn hắn một cái, nhưng chỉ cần hắn tiếp cận, xuân tâm nữ chủ cũng đã manh động rồi a, chỉ là nữ chủ kịch bản này thẹn thùng, cho nên không biểu hiện ra ngoài mà thôi.
Thế nhưng số liệu, chắc chắn không gạt người!
Nhìn xem, cái tiến độ yêu đương này không phải đã thuận lợi đẩy lên 10% sao?
Hắn cao ngạo chỉnh sửa lại hai bên cổ áo, chuẩn bị đẩy mạnh tiến độ yêu đương thêm một bước.
Chỉ có như vậy, cái số âm giá trị vận khí kia mới có thể biến thành số dương, vận khí của hắn mới tốt lên được, rồi cái gì cũng sẽ thuận lợi.
Diêm Khoát lẩm bẩm trong miệng: "Để bổn nam chủ xem, nhiệm vụ tiếp theo cụ thể là cái gì."
Ngón tay lướt xuống...!đột nhiên khựng lại!
Đồng tử giãn to!!!
Chỉ thấy trên màn hình sáng hiển thị một dòng chữ —— 【Nhiệm vụ hiện tại: 1• Tình cờ gặp được nữ chủ ở thư viện, cũng tình cờ lấy cùng một quyển sách.
Dụ dỗ nữ chủ nói ra câu "Thật tình thú a".
Và ngồi cùng nữ chủ cùng nhau học.】
"CMN! Cái quỷ gì đây hả?!"
Thật tình thú a?
Kêu nữ chủ nói với hắn "Thật tình thú a"????
Phải làm sao để hoàn thành cái nhiệm vụ đặc sắc này đây hả?!!!!
Tiếp tục nhìn xuống nhiệm vụ còn lại —— 【2• Giúp nữ chủ giải bài tập Toán khó.
Bài 1 là: ****; Bài 2 là *****; Bài 3 là: ****】
Diêm Khoát:????
Tại sao không có đáp án?
Hắn nhớ rõ ràng, ngày hôm qua thời điểm hệ thống thông báo là có đáp án, đáp án đâu?????
Hắn dốc sức liều mạng chọc chọc vào hệ thống, nhưng là hệ thống không có chút phản ứng nào.
Diêm Khoát tức đến đập bàn chửi bới: "Hệ thống rác rưởi! Suốt ngày BUG!"
Trong thư viện an tĩnh, tiếng nói của hắn đặc biệt chói tai, khiến không ít người tức giận nhìn hắn.
Nơi này là thư viện, mọi người đều cần không gian yên tĩnh để học tập và làm việc.
Nhưng Diêm Khoát giống như lên cơn điên không ngừng lớn tiếng ồn ào.
Người xung quanh đã sớm chịu hết nổi hắn áp bức, đi đến, gõ bàn của hắn.
"Người bạn này, làm ơn yên lặng chút! Bằng không thì mời bạn phắn ra khỏi đây."
Diêm Khoát:...
Nghẹn một bụng lửa giận, nhưng không dám phát tiết ra ngoài.
Nếu hắn bị đuổi ra, thì nhiệm vụ này đừng mong hoàn thành.
Xét thấy giá trị vận khí của bản thân vừa kéo lên được 【-0,5】, Diêm Khoát cố gắng đè nén lửa giận trong lòng, an an ổn ổn ngồi lại.
Nhưng là, ai có thể nói cho hắn biết, rốt cuộc phải làm gì để hoàn thành cái nhiệm vụ này a a a a!!!
*
Phòng tự học khu B.
Chiến Nhiêu đầu tiên là bổ túc Toán học cho Giang Vận.
Nàng chắt lọc kiến thức một tuần vừa qua, xâu chuỗi lại giảng giải một lần, thêm vào đó, trong quá trình giảng giải còn dùng tài liệu nàng chuẩn bị nêu ví dụ rõ ràng, Giang Vận nghiêm túc lắng nghe.
Hơn nữa, không biết là do tính chất của nhiệm vụ nghịch thiên cải mệnh, hay là do Chiến Nhiêu dạy quá tốt.
Thời điểm Giang Vận nghe giảng, không hề có cảm giác nghe không vào như lúc học trên lớp trước đây.
Những kiến thức dần rõ ràng qua lời giảng của Chiến Nhiêu, thật sự dễ hiểu.
Giang Vận vừa nghe, vừa dùng bút ghi ghi chép chép.
Gặp chỗ nào không hiểu lập tức hỏi lại.
Không đến nửa giờ, cô gần như hiểu hết kiến thức một tuần qua.
Hơn nữa, khi làm bài tập Chiến Nhiêu đưa ra, cô còn suy một ra ba.
Chiến Nhiêu cũng không khỏi có chút kinh ngạc: "Thiên phú học tập của cậu rất cao a! Tôi thật sự không hiểu lúc trước tại sao ra nông nổi như vậy."
Giang Vận cắn bút nhìn nàng cười: "Có thể trước đây lão sư dạy không tốt như cậu."
Đột nhiên được khen, mặt Chiến Nhiêu vụt một cái đỏ lên.
"Cũng không thể nói như vậy a...!Các lão sư đều dạy rất tốt.
Nhất định là khi lên lớp cậu không chịu lắng nghe..." Chiến Nhiêu hơi hơi ngạo kiều răn dạy.
Giang Vận gật đầu cười: "Phải phải phải, mà ai bảo những lão sư kia không xinh xắn đáng yêu như Tiểu Chiến lão sư của chúng ta, cũng không giảng bài được lôi cuốn như vậy nha." Càng nhìn thấy Chiến Nhiêu xấu hổ thì cô càng muốn trêu ghẹo đối phương.
Chiến Nhiêu bị những câu nói của Giang Vận làm cho đỏ mặt, tức giận trừng cô một cái, đứng dậy: "Cậu không được ghẹo tôi nữa, tôi đi tìm sách, rất nhanh trở lại, cậu ngoan ngoãn làm bài tập đi a ~"
"Được được được, tôi ngoan ngoãn làm bài, chờ Tiểu Chiến lão sư trở về giúp tôi sửa bài."
"Ờ, nếu không làm được tất cả, cậu cứ chờ nhận phạt a!" Đôi mắt to tròn sáng lóng lánh trừng Giang Vận, rõ ràng là ý vị cảnh cáo, nhưng hết lần này đến lần khác bị Giang Vận diễn giải thành Chiến Nhiêu đang làm nũng.
Đó, lại làm người ta ngứa lòng...
Thế nhưng, ngoan ngoãn làm bài, là không có khả năng.
Giang Vận nhìn Chiến Nhiêu rời đi, cười hắc hắc.
Bởi vì, cô còn phải đi xem bạn học Diêm Khoát rốt cuộc làm thế nào "thú" đây a ~
*
Chiến Nhiêu vỗ vỗ mặt mình, đem điên cuồng rung động từ lúc bị Giang Vận trêu ghẹo lôi ra ngoài.
Vừa đi vừa hít sâu, cuối cùng cũng điều chỉnh bản thân về lại được trạng thái bình thường.
Nàng không nên hẹn Giang Vận ra ngoài cùng nhau tự học, trái tim này đã không bình thường cả buổi sáng, cứ theo đà này, nàng lại tiếp tục tiếp xúc cùng Giang Vận, sớm muộn gì cũng bị Giang Vận làm rối loạn nhịp tim mà chết.
Chiến Nhiêu đi lên lầu hai của thư viện, tìm được khu sách Toán học cấp 3.
Hôm nay tới thư viện, là bởi vì đề Toán nàng sưu tầm được trên mạng trước đó, có mấy bài khó nàng chưa giải ra.
Nàng đã dạo một vòng internet cũng không tìm được đáp án.
Theo ghi chú nguồn tư liệu, đây là một trong những đề thi Toán Olympic hàng năm, cho nên nàng nghĩ đến thư viện thử vận may, xem có tìm được đáp án đề thi năm đó hay không, tốt nhất là có thể tìm được nhiều phương thức giải khác nhau.
Chiến Nhiêu chăm chú tìm kiếm trên những kệ sách, không chút nào chú ý tới Diêm Khoát cũng đã đến.
Thật vất vả tìm thấy một quyển sách trên là 《Tuyển tập Toán học Olympic》, khi nàng đưa tay muốn lấy, thì có một bàn tay án lại bên trên.
Chiến Nhiêu quay đầu, trông thấy người lấy cùng quyển sách với nàng là Diêm Khoát, hàng lông mày cau lại...!ngay lập tức.
Diêm Khoát cầm sách trong tay, tròng mắt đang không ngừng chuyển động, ánh mắt lơ lửng không cố định, bờ môi cũng bất an mấp máy, tựa hồ đang chuẩn bị làm cái gì đó.
Trong khoảnh khắc Chiến Nhiêu nhìn thấy Diêm Khoát, theo bản năng liền muốn tránh đi bạn học nam giống như có bệnh thần kinh này, thế nhưng không có cách, sách vẫn còn trong tay người kia.
Bất đắc dĩ mở miệng hỏi.
"Bạn học Diêm Khoát, quyển sách