"Công chúa đừng đùa nữa" Tôn Từ Y đỏ mặt
Cố Ngân Sương vẫn còn đang tức giận Tôn Từ Y, nàng ta nhìn thấy chiếc vòng tay hoa đào của Tôn Từ Y thì nghĩ ra một ý tưởng.
Vũ cơ múa xong thì lui ra, các vị đại thần và phi tần ai nấy đều vui vẻ dành những lời chúc mừng năm mới tới hoàng thượng.
Hoàng thượng vui lắm, cười mãi không thôi.
Đợi hoàng thượng nâng rượu chúc mừng toàn thể mọi người, Cố Ngân Sương đứng dậy:
"Phụ hoàng, hôm nay chỉ xem nhảy múa thì thật nhàm chán.
Nhi thần muốn chơi một trò chơi"
"Là trò gì vậy?"
Hoàng thượng và các triều thần đều tò mò, Cố Ngân Sương cho người chuẩn bị 12 cái bình để dàn ra giữa sảnh và rất nhiều mũi tên.
"Trò chơi này cũng rất thú vị" Trương Tướng quân dù nói vậy nhưng trong lòng lại nghĩ khác:"Đây là chỗ của người lớn, đâu có chỗ cho đứa trẻ như ngươi chen chân vào?"
Đại công chúa xung phong chơi ván đầu tiên:
"Trò chơi gì cũng phải có phần thưởng mới thú vị" Cố Ngân Sương rút chiếc vòng phỉ thúy ở tay ra và giơ lên: "Ai thắng bổn công chúa sẽ nhận được chiếc vòng này của ta"
Mọi người đều nhìn vị công chúa ngạo mạn, họ xì xào:
"Công chúa chơi lớn thật"
"Chiếc vòng này giá trị không hề nhỏ"
"Trong cung chỉ có đại công chúa tăng động như vậy"
Cố Ngân Sương tiến đến, nhân lúc Tôn Từ Y không để ý mà kéo lấy vòng tay hoa đào của cô.
Tôn Từ Y không dám giằng lại vì sợ vòng đứt.
Mọi người nhìn hàng động tùy tiện của công chúa nhưng không nói gì.
"Đại công chúa, đây là vòng của thần, người không thể lấy nó" Tôn Từ Y kích động đứng dậy
Trương Từ Hiểu mới phát hiện ra Tôn Từ Y có chiếc vòng đó, vậy mà từ đầu đến cuối chàng không để ý.
Trương Tướng quân đã giận tím mặt, chiếc vòng kia là do ông đeo cho Tôn Từ Y, chỉ có con dâu do ông chọn mới có tư cách đeo nó.
"Trương Tướng quân xin bình tĩnh lại, để ta xem công chúa sẽ làm gì.
Dù sao chỉ là một chiếc vòng, đừng nói ông sẽ vì nó mà làm loạn ở yến tiệc nhé?" Hoàng thượng tươi cười
Trương Tướng quân chỉ có thể ngồi im nhìn thế sự trước mắt.
Cố Ngân Sương ánh mắt đầy coi thường:
"Chẳng qua chỉ là thêm một phần thưởng, không phải con dâu Trương Tướng quân keo kiệt đấy chứ?"
Nhị công chúa xen vào:
"Hoàng tỷ, đây là chiếc vòng rất quan trọng với Tôn tiểu thư, đem ra cá cược e là không ổn lắm"
"Có gì không ổn? Nếu cô ta muốn lấy lại nó chỉ cần thắng là được"
Trương Từ Hiểu đứng dậy, chàng điềm tĩnh nói:
"Phu nhân ta không biết chơi ném tên, nếu công chúa muốn chơi ta sẽ là đối thủ của người"
Đến giờ này mà Trương Từ Hiểu vẫn còn bảo vệ phu nhân của mình, Cố Ngân Sương tự tin:
"Ném tên không phải là trò chơi khó gì, huynh đừng nói giúp cho cô ta nữa"
Hoàng hậu ngồi trên theo dõi toàn bộ sự việc, bà ta biết con gái tự tin như vậy chắc chắn sẽ giành chiến thắng.
Cuối cùng cũng lên tiếng:
"Nếu công chúa đã muốn chơi thì ngươi chơi cùng công chúa đi, lẽ nào Trương phu nhân sợ rồi"
"Nếu đã như vậy, Từ Y chỉ đành tuân lệnh" Tôn Từ Y bước ra.
Luật chơi rất đơn giản, có 12 chiếc lọ, xếp thành hai hàng ngang, mỗi hàng 6 cái.
Nếu ném tên trúng bình ở gần hơn sẽ được cộng 10 điểm, bình ở xa hơn là 20 điểm.
Cố Ngân Sương sẽ ném trước, mỗi người sẽ được 3 mũi tên ở hiệp đầu tiên.
Nàng ta vô cùng đắc thắng cả hai mũi tên đều trúng bình nhiều điểm.
Đến mũi tên cuối do một cô gái ở trong yến tiệc lén dùng pháp thuật ném ra một viên đá vô cùng nhỏ làm lệch mũi tên nên mũi tên cuối bị hỏng.
"Đại công chúa ném trúng hai tên, tổng điểm là 40.
Mời Trương thiếu phu nhân nhận mũi tên"
Mọi người không thể hiểu nổi vì sao hai mũi tên trước công chúa ném rất tốt tại sao mũi cuối lại hỏng.
Cố Nhược Nhiên nhìn Trương Từ Hiểu khẽ mỉm cười:
"Huynh quả nhiên rất yêu thương nương tử"
"Phiền nhị công chúa im lặng một chút"
Cố Nhược Nhiên đã hiểu lầm,