Trên đài, đấu giá sư giải thích về đẳng cấp, thực lực và " tiểu sử " của Hồng Chu như từng hùng bá Nguyệt Lạc Cốc bao nhiêu năm, khiến dong binh phiền phức như thế nào.
Bây giờ có Hí Thiên đại nhân liền trở thành linh thú có thể thuần phục.
Nói đến điều đó khiến những người ngồi ở dưới nghe như si như say.
Lúc nói đến việc Hồng Chu bị thuần phục, nữ đấu giá sư xinh đẹp chợt quay người lại phòng khách quý số ba khoanh tay trước ngực cung kính khom lưng
" Lôi Lỵ Ti phi thường vinh hạnh bán đấu giá linh thú cấp cao do Hí Thiên đại nhân mang đến "
" Đa tạ "
Thanh âm nhàn nhạt từ hắc bào truyền ra.
Lôi Lỵ Ti đứng thẳng lên, bắt đầu bán đấu giá
" Hồng Chu linh thú cấp mười một, có thể làm một triệu hoán sư cấp thấp tăng lên một tinh.
Không những vậy, võ sĩ hay người bình thường đều có thể kí kết khế ước, phi thường hiếm có.
Giá khởi điểm là 800 vạn kim tệ, thỉnh các vị ra giá "
" Chúng ta ra giá như vậy có làm hài lòng ngài không? "
Lạc Lạc ko biết thần sắc của nàng, gương mặt mang theo vẻ chờ mong.
" Thỏa mãn "
Hoàng Bắc Nguyệt đáp.
" Lạc Lạc thiếu gia, ko biết ta nên cảm ơn ngươi thế nào đây "
Lạc Lạc thụ sủng nhược kinh, vội xua tay nói
" Không, không cần.
Phụ thân đại nhân nói người đến đấu giá ở gia tộc chúng ta là giúp chúng ta rất nhiều rồi "
Hoàng Bắc Nguyệt hơi cười, sau nhận ngươi là đồ đệ vậy.
Cùng lúc đó trong phòng đấu giá, giá cả của Hồng Chu đã lên đến 1500 vạn kim tệ và có xu hướng tiếp tục tăng.
Những người ko đủ tiền để đấu giá tiếp chỉ có thể ghen tị ngước nhìn.
Phụ tử An Quốc Công vẫn cái trò đó nên nãy giờ chỉ quan sát chứ ko đấu giá.
" Ta ra giá 2000 vạn kim tệ "
Một người lớn tiếng ra giá.
" 2200 vạn kim tệ "
Giọng nói trong trẻo và mang theo phần kiêu ngạo của Tiêu Vận vang lên.
Hoàng Bắc Nguyệt cười thầm.
Đúng là đồ ngu, tí nữa Anh Dạ sẽ cho ngươi nhục mặt.
Quả đúng theo suy nghĩ của Hoàng Bắc Nguyệt, Tiêu Vận vừa ra giá xong thanh âm của Anh Dạ liền vang lên
" 2500 vạn kim tệ "
Anh Dạ công chúa cười rộ lên
" Nguyên lai là thứ nữ của phủ trưởng công chúa, nếu ngươi cũng thích con Hồng Chu này thì hảo hảo cùng bản công chúa đấu giá đi "
Hai chữ " thứ nữ " đâm vào lòng tự ái của Tiêu Vận, sắc mặt nàng lúc xanh lúc đỏ.
Tuy nhiên vì đối phương là công chúa nên ko thể làm gì, Tiêu Vận chỉ có cười gượng
" Kính mong công chúa điện hạ hạ thủ lưu tình "
" Ta không muốn hạ thủ lưu tình a, nếu thua trên tay một thứ nữ thì ngày mai đi học sẽ bị chê cười mất "
Hoàng Bắc Nguyệt đang cố gắng nhịn cười, quả không hổ danh là Anh Dạ, từng câu từng chữ đều đâm trúng tim đen của Tiêu Vận.
Tiêu Vận cười gượng, đúng lúc này thanh âm của Cầm di nương vang lên
" Ta nói này nhị tiểu thư, một thứ nữ như ngươi mà làm Anh Dạ công chúa mất mặt thì nàng sẽ đi cao trạng với Hoàng Thượng.
Hoàng thượng mà ko vui thì lúc đó phụ thân ngươi trong triều sẽ gặp tại ương a "
" Sao hoàng thượng có thể tức giận chứ.
Đây chỉ là trò đùa của hai tiểu hài tử mà thôi "
Tuyết di nương dè dặt nói
" Ai da, chẳng lẽ Tuyết tỷ tỷ ko biết Anh Dạ công chúa là viên minh châu trong tay hoàng thượng sao? "
Cầm di nương cay nghiệt nói
" Có phải vậy ko lão gia? "
Lúc này Tiêu Viễn Trình gương mặt nghiêm túc nói
" Vận nhi, ngươi là băng thuộc tính, có con linh thú này cũng chẳng đc gì "
" Cha, phế vật như