Lạc Lạc tức giận đến gương mặt thanh tú đỏ lên, đấm ngực dậm chân tại chỗ.
Đồ công chúa kiêu ngạo!
...ΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩ...
Hoàng Bắc Nguyệt vừa quay đầu đi liền nghe tiếng Yểm gọi nháo nhào
" Hoàng Bắc Nguyệt, sao ngươi lại cắt đứt liên lạc hả? Ngoài kia ngươi làm gì vậy? "
Tự nhiên nàng vừa vào đấu giá liền hạ kết giới khiến hắn không nghe và không thấy đc gì.
" Ta làm gì cần báo lại cho ngươi sao, ta đang bận chút, liệu cái mồm ngươi đó "
Vừa mở miệng liền uy hiếp hắn.
Nha đầu này thật đáng sợ.
Yểm nghe lời ko nói nữa liền đi vào chỗ sâu nhất nghỉ ngơi.
Hoàng Bắc Nguyệt rời khỏi Bố Cát Nhĩ phường thị liền vào một cửa hàng bán quần áo.
Quần áo kiếp trước nàng vẫn đang còn giữ nhiều, màu sắc thì ko thiếu, toàn là đồ Phong Liên Dực mua tặng nàng lúc nàng làm hậu.
Nhưng bây giờ cần áo choàng đen nên nàng quyết định mua hai bộ trường bào màu đen tuyệt mĩ.
Nghĩ lại nàng liền lại gọi lão bán.
Thấy nàng gọi, lão bán lập tức chạy ra, còn mọi người trong tiệm thì im lặng nín thở nhìn nàng.
" Tiệm của các ngươi có bán đồ theo bản vẽ ko? "
" Thưa, có ạ "
Lão bản chảy mồ hôi trả lời, chỉ cần vị đại nhân này cần gì hắn liền lập tức đáp ứng.
Rồi Hoàng Bắc Nguyệt lấy hai bản vẽ nàng đã thiết kế ra đặt lên bàn.
Những bộ này toàn thân màu đen, kiểu thiết kế còn rất tiện nghi cho hoạt động.
" Cho các ngươi hai ngày "
Hoàng Bắc Nguyệt nhàn nhạt phân phó lấy một túi tiền đặt lên rồi xoay người bỏ đi mà ko chờ chủ tiệm trả lời.
Trước khi vào phủ, Hoàng Bắc Nguyệt thay đổi trang phục rồi mới bước vào, bên trong Lưu Vân Các đã đc sữa chửa xong.
Chỉ là sơn lại tường rồi thay nội thất bên trong, bên ngoài thì nhổ cỏ rồi còn để một bộ bàn ghế bằng thạch bảo.
Đông Lăng thấy nàng vào liền chạy ra thông báo, Hoàng Bắc Nguyệt gật đầu rồi cùng đi vào phòng.
Nàng về đc một lúc thì Tuyết di nương gõ cửa đến.
" Tam cô nương thấy như thế nào? "
Ả ta vờ cười thân thiện trước mặt nàng
" Tốt "
Hoàng Bắc Nguyệt nhàn nhạt đáp rồi giả vờ hơi ho chút.
Tuyết di nương thấy vậy liền trong bụng cười lạnh.
Hừ, dù ngươi ngưng tụ đc nguyên khí nhưng trúng độc của ta rồi chỉ sớm chết thôi.
Bụng nghĩ vậy nhưng mặt thì tươi cười nhìn nàng
" Tam cô nương nghỉ ngơi