Hoàng Bắc Nguyệt thuận lợi đi vào trong rừng rậm Phù Quang kiếm dược liệu, may mà nàng có tìm thấy một chút tước ti thảo nên không cần phải lo lắng đám Phù Quang.
Trong quá trình lấy được dược liệu thuộc tính thủy Thất Sắc Đan Biện Liên Hoàng Bắc Nguyệt hoàn toàn làm ngơ ai đó đi theo khiến cho người nào đó buồn bực nãy giờ.
Phong Liên Dực buồn chán đang muốn nói thì thân ảnh của Hoàng Bắc Nguyệt liền lóe lên đằng trước, sau đó từ phía trước phát ra tiếng gầm gừ yếu ớt, kêu nhỏ một tiếng rồi nặng nề thở gấp...
Là thần thú cấp bốn Xích Kim Thánh Hổ.
Hoàng Bắc Nguyệt nấp sau cây đại thụ nhìn Kim Mao Hổ vận lộn đau khổ, dây leo màu xanh bao bọc nửa người nó lại, phát ra ánh sáng màu xanh, đều là nguyên khí thuộc tính thổ, bị Kim Mao Hổ không ngừng hấp thu vào thân thể.
Hoàng Bắc Nguyệt bước ra khỏi cây đại thụ, nghe tiếng bước chân Kim Mao Hổ lập tức ngẩng đầu, mở to đôi mắt, con ngươi màu vàng phát ra tức giận mãnh liệt.
Hoàng Bắc Nguyệt vẫn bình tĩnh đi tới, con ngươi đen nhánh chống lại cặp mắt màu vàng, ánh mắt thiếu nữ lạnh lùng trong trẻo, dưới đôi mắt cường đại màu vàng, không chút lùi bước.
Kim Mao Hổ sửng sốt, mở miệng nói
" Tiểu nữ oa, ngươi tới tìm chết sao? "
Thanh âm dữ tợn mang theo sóng xung kích sắc bén bắn ra, Hoàng Bắc Nguyệt lập tức tạo thành một lá chắn nguyên khí phong phía trước, cau mày nói
" Ngươi muốn dùng hết nguyên khí đấu với ta với ta, sau đó cùng ấu thú trong bụng chết đi sao? "
" Cái này thì có quan hệ gì với ngươi? Nhân loại đáng chết, hôm nay ta nhất định sẽ giết chết ngươi! "
Kim Mao Hổ ngửa mặt lên trời gầm thét.
Nụ cười Hoàng Bắc Nguyệt nhàn nhạt cong lên nói
" Ngươi mà giết ta thì sẽ không còn ai có thể giúp ngươi đâu nha.
"
Hoàng Bắc Nguyệt nhìn thân thể nó không ngừng run rẩy liền nói
" Ta không muốn chiến đấu cùng ngươi, nếu như vậy thì ấu thú trong bụng ngươi sẽ không còn.
"
" Hừ, ta sẽ không tin tưởng nhân loại các ngươi...!"
Kim Mao Hổ thở hổn hển, thân thể lộ ra mệt mỏi cùng chán nản.
" Dựa vào cái này, ngươi nhất định sẽ tin ta.
"
Hoàng Bắc Nguyệt giơ tay lên, Vạn Thú Vô Cương nằm gọn trong bàn tay nàng, màu đen thuần chính hùng hậu, phảng phất mang theo một cổ hơi