" Tấm tắc, Hồng Liên tôn thượng không ở Quang Diệu điện lại chạy ra chỗ này chơi làm gì vậy? "
Hoàng Bắc Nguyệt kiêu ngạo nói, không nghĩ tới là gặp lại nhanh như vậy, nàng phải đi giải quyết lão già Tĩnh An vương, lại còn mất thời gian cãi lộn với Thương Hà viện trưởng.
Phiền phức.
" Ngươi là ai? "
Hồng Liên bị nói vậy liền tức giận, cái người mặc áo choàng đen quỷ quái này không biết từ đâu chui ra còn dám nói nàng như vậy.
" Nghe nói Nam Dực Quốc gần đây xuất hiện một cửu tinh triệu hoán sư, nắm giữ một trong Ngũ Linh - Băng Linh Huyễn Điễu, người dân gọi là ma nữ tóc đỏ, Hí Thiên là nàng ta đi.
"
Mạnh Kì Thiên thông minh nói
" Không hổ danh là Mạnh Kì Thiên.
Thông minh! "
Hoàng Bắc Nguyệt khen ngợi.
Chiến Dã ngồi trên lưng Tử Diễm Hỏa Kì Lân
hơi cúi xuống nói nhỏ với nàng
" Bắc Nguyệt, Hồng Liên của Quang Diệu điện không đơn giản.
Nàng ta có Thôn Thiên Hồng Mãng trưởng thành, sợ là hai chúng ta cũng không phải đối thủ của nàng.
"
" Ha, ngươi không cần lo, Hồng Liên là cái gì chứ.
"
" Bắc Nguyệt....!"
Chiến Dã nhìn nữ tử trước mặt, rõ ràng nàng là Bắc Nguyệt quận chúa nữ nhi của hoàng cô sao hắn lại cảm thấy xa lạ như vậy?
" Anh Dạ, ngươi với Đông Lăng tìm nơi an toàn tránh đi, ta với Thái tử sẽ đối phó hai người này.
"
" Dám chạy trốn? Ngươi coi ta là cái gì? "
Hồng Liên giận dữ rút kiếm ra.
Mạnh Kì Thiên cũng triệu hoán Độc Giác Thú ra chuẩn bị chiến đấu.
Hoàng Bắc Nguyệt cũng lấy ra Tuyết Ảnh chiến đao, tiếp theo thân ảnh liền vút mất
Hồng Liên thấy tốc độ này cũng không khỏi than, tốc độ thật nhanh.
Chưa nghĩ xong đằng sau liền nghe tiếng xé gió, nàng ta phản ứng nhanh nhẹn, quay người, dùng kiếm chặn lại một chiêu của Hoàng Bắc Nguyệt.
Lực đạo mạnh mẽ làm Hồng Liên hơi lão đão vài bước, nàng liền cuồng ngạo cười to
" Ta thích nhất là đánh nhau với cường giả, đợi ta giết ngươi xong rồi, tâm tình nhất định sẽ rất vui.
"
" Cuồng ngạo, ngày này năm sau là ngày dỗ của ngươi đấy.
"
Hoàng Bắc Nguyệt khóe môi vung lên đường cong châm chọc, Hồng Liên rất dễ bị chọc giận, vì vậy nên nàng càng muốn chọc tức nàng ta.
Quả nhiên nghe xong Hồng