Bắc Diệu Quốc, Tề Vương Phủ
" Ta nói nhiều lần rồi, ta sẽ không trở về, cũng sẽ không đăng cơ.
"
Phong Liên Dực lạnh lùng liếc mắt nhìn hắn, cho dù là đối mặt với từng người của Tu La thành cùng trừng phạt ma thú, hắn cũng không có một chút biểu cảm dư thừa nào.
Phong Liên Dực liếc mắt ra ngoài cửa, ánh mắt trở nên sắc bén
" Đã đến rồi sao không vào luôn đi.
"
Cửa thư phòng đang đóng chặt, bỗng nhiên "rầm" một tiếng bị đẩy ra, trong nháy mắt gió lạnh liền ập tới.
Quân Ly một thân hắc bào tràn đầy uy nghiêm bước vào, đôi mắt đỏ sậm như máu vô cùng quỷ dị, làm người ta trong lòng sinh ra sợ hãi.
" Ngươi không phải người của Tu La thành, nhúng tay vào việc này làm gì? "
Phong Liên Dực lạnh lùng hỏi.
" Hoàng Bắc Nguyệt đang ở cùng ngươi? "
Trái lại với câu hỏi của hắn, Quân Ly không trả lời, chỉ lạnh nhạt hỏi lại một câu.
Khóe miệng hơi giương lên, đôi mắt tím khẽ động, Phong Liên Dực đắc ý nói
" Đúng vậy, thì sao? "
Trong mắt Quân Ly liền hiện lên tơ máu, sát khí khủng bố trên người cũng xuất hiện, hắc kiếm cũng yên vị trên tay
" Quân Ly các hạ, giờ chỉ cần mang Vương về Tu La thành, không cần phải động thủ là tốt nhất.
"
Minh một bên nhắc nhở.
Quân Ly không nói gì, kiếm trên tay hơi nâng lên, phóng ra một sát chiêu về phía Phong Liên Dực.
Phong Liên Dực cũng nhanh chóng nâng tay lên cuộn một cái, gió ở bên ngoài bỗng nhiên hướng hắn tụ tập lại, gào thét, hình thành một thanh kiếm bằng gió.
Hắn nâng kiếm lên chém một chiêu do Quân Ly phóng tới, đồng thời, bước chân cũng hơi lùi về phía sau.
Quân Ly đúng là khủng bố, với thực lực của hắn hiện tại không phải là đối thủ của Quân Ly
" Vương, hôm nay người nhất định phải trở về Tu La thành.
"
Minh bỗng nhiên cao giọng nói, thân mình nâng lên cao, hắc khí trên người bỗng tuôn ra, trong nháy mắt đã đem cả thư phòng bao phủ.
Phong Liên Dực theo phản xạ lùi về phía sau vài bước, hắn hôm nay nhất định phải trở về ư?
" Nàng lựa chọn ngươi là một sai lầm, hôm nay ngươi phải trở về.
Còn Hoàng Bắc Nguyệt, ta sẽ gặp sau.
"
Quân Ly lạnh lùng thản nhiên nói
Nghe vậy trái tim Phong Liên Dực hơi co thắt lại, hắn nói to
" Ta sẽ không trở về! "
" Ngươi không có quyền lựa chọn.
" Nếu hắn đã nói không muốn thì ta sẽ không làm cho các ngươi bắt hắn rời đi.
"
Trong gian phòng, thanh âm trong trẻo nhưng lạnh như băng vang lên, Minh hơi giật mình nhìn về phát ra tiếng nói.
" Ngươi là ai? Sao vào được đây!? "
" Hắc khí trên người Ma thú trừng phạt của Tu La thành cũng chỉ có thế thôi.
"
Từ sau Hoàng Bắc Nguyệt, một thân ảnh màu đen ung dung đi ra, gương mặt như hoa thanh lệ tuyệt sắc, ánh mắt trong suốt sắc bén, Chiến đao trong tay càng thêm làm nàng nổi bật.
" Hoàng Bắc Nguyệt.
"
Quân Ly âm trầm nói một tiếng.
" Đúng là ta.
"
Hoàng Bắc Nguyệt thản nhiên nói, bước lên vài bước sánh vai cùng Phong Liên Dực
" Minh các hạ, trong căn phòng này khắp nơi đều là hắc khí của ngươi mà ta bước vào lúc nào ngươi cũng không biết sao? "
Minh trừng mắt nhìn nàng, nữ nhân này tỏa ra khí tức cường giả ung dung mà cường đại, có thể vô thanh vô thức tiến vào mà không làm ai phát hiện ra thì thực lực...
" Hừm.
"
Hoàng Bắc Nguyệt nâng kiếm lên, chém ra một nhát, hắc khí bao phủ trong căn phòng liền bị cắt ra, ồ ạt phóng ra ngoài.
" Ngươi...! "
Minh sửng sốt không tin vào mắt mình, chỉ một nhát kiếm chém qua loa mà cũng đánh bay được hắc khí của hắn? Nữ nhân khủng bố này từ đâu ra vậy!?
" Nguyệt.
"
Thấy nàng đến Phong Liên Dực vô cùng vui mừng, nhẹ nhàng nắm lấy bàn tay tay của Hoàng Bắc Nguyệt.
Hành động này đều rơi vào mắt Quân Ly, ánh mắt liền tối lại, tròng mắt đỏ tươi như ác ma đang chảy ra dòng máu cực độc.
Hoàng Bắc Nguyệt liếc nhìn qua hắn, cuối