Mỗi ngày ngoại trừ dạy hắn nhận biết thảo dược, châm cứu, chuẩn bệnh ra nàng còn dạy hắn hiểu thêm về nhân, lễ, nghĩa, trí, tín, dũng, tu tâm rèn đức.
Ngoài thời gian dạy dỗ Nam Thiên Sang, Hàn Băng đều cắm đầu vào những cuốn sách nàng mới lấy được từ trong không gian, liên tục bổ sung những kiến thức mới mẻ, phong phú.
Sau vô số ngày đọc sách, Hàn Băng rốt cuộc cũng hiểu biết sâu hơn về đại lục này.
Chiêu Ngọc đại lục là tầng thấp nhất, bên trên còn có Linh Pháp đảo cùng Thái Nghiêm biển tinh tồn tại.
Sự tồn tại của hai tầng trên là một điều huyền bí.
Nơi đó không hề sử dụng nội lực giống như ở đây, cư dân ở đấy tu luyện một loại khí gọi là linh khí.
Ngoài linh thú ra còn có vô số những loài sinh vật kỳ bí quý hiếm khác, vô cùng đa dạng phong phú, sức chiến đấu cũng cực kỳ hung tàn mạnh mẽ.
Các loại cây cối thảo dược cũng ở một tầm cao mới, vừa đặc biệt kỳ diệu cũng vừa quý giá khan hiếm.
Đan dược càng là một tồn tại khác biệt hoàn toàn với hiểu biết của nàng.
Đan dược ở tầng trên có thể giúp con người trường sinh bất lão, nghịch thiên cải mệnh, thậm trí là tái tạo xương cốt!
Huyền diệu đến không thực!
Nhờ những ngày qua chăm chỉ học tập, Hàn Băng cuối cùng cũng biết nội khí trong người nàng được gọi là gì!
Là linh khí!
Khế ước cùng không gian đã vô tình biến toàn bộ nội lực của nàng thành linh khí, cho dù hiện tại nàng có tu luyện nội lực như nào đi chăng nữa, chúng đều sẽ tự động chuyển hóa thành linh khí.
Trong những cuốn sách cổ mà Hàn Băng lấy được cũng có ghi chép về việc tu luyện linh khí, nàng đã thử nghiệm không dưới chục lần nhưng lần nào cũng không thành công!
Chiêu Ngọc đại lục không có linh khí! Dù là một tia linh khí mỏng manh cũng không có!
Đối với chuyện này Hàn Băng cũng không vội vàng hay sốt ruột, dù sao thì nội lực của nàng sẽ tự động chuyển thành linh khí trong đan điền, nàng có thể giống như lúc đầu, chăm chỉ tu luyện nội lực là được!
Sau khi không thể hấp thu linh khí, Hàn Băng liền nổi lên hứng thú với trận pháp và linh phù* trong sách cổ.
*linh phù: phù văn chứa đựng linh khí.
*Trận pháp và linh phù là hai thứ khác nhau nhé!
Trận pháp là phải bày bố một thứ/vật gì đó làm chất dẫn, trong trận pháp sẽ có điểm mạnh và điểm yếu, chủ yếu là quần công và phạm vị tác động vô cùng lớn.
Linh phù chỉ cần dẫn khí vẽ lên giấy, không yêu cầu có chất dẫn, thường dùng để đánh đơn lược hoặc bảo toàn tính mạng hơn, phạm vị tác động lớn nhỏ tùy chất lượng phù văn và khí dẫn vào linh phù.
Tự mày mò cùng học tập, đến thời điểm hiện tại nàng có thể tự tay vẽ một vài linh phù nho nhỏ tác dụng ngắn hạn.
Ví dụ như linh phù tốc độ, gia tăng tốc độ di chuyển trong vòng hai phút.
Hoặc linh phủ dịch chuyển, tác dụng là dịch chuyển nhất thời trong phạm vị bán kính mười mét.
Hàn Băng luyện tập rất hăng say, ngày ngày lôi giấy ra vẽ phù trận, nhiều đến nỗi linh phù có thể nhét đầy năm rương sách lớn!
"Ca ca, chúng ta dừng lại cắm trại ở phía trước đi!" Nam Thiên Sang vén rèm lên hơi thò đầu vào.
"Được." Hàn Băng không ngẩng đầu lên từ quyển sách, gật đầu với hắn một cách tùy ý.
Nàng đang nghiên cứu Lôi Phù Trận, có tác dụng tạo ra sấm sét lôi quang.
Nàng cũng thử vẽ qua hai lần, nhưng lần nào cũng bị ép dừng lại giữa chừng.
Vẽ linh phù yêu cầu rất cao, vừa vẽ vừa huy động linh khí truyền vào nét bút, từ lúc đặt bút đến khi nhấc bút đều phải duy trì một mạch không được dừng lại giữa chừng.
Hành động dừng bút giữa chừng sẽ khiến linh khí tụ hội trên linh phù tiêu tán, vừa phí phạm công sức vừa tổn thất linh khí của bản thân.
Mà Hàn Băng sau hai lần vẽ Lôi Phù Trận cũng đã rút ra được kinh nghiệm, không cố gắng vẽ linh phù cấp cao nữa mà chỉ đơn giản là học quen đường vẽ, vẽ linh phù trên giấy nhưng không truyền linh khí vào.
"Ca ca, hôm nay đệ sẽ đi