A Nhất đứng sau lưng Tư Đồ Vũ Thiên chậm rãi đưa tay lên vỗ hai tiếng.
Rất nhanh sau đó, từ trên trời bay xuống hai nữ nhân y phục vàng nhạt, trong tay cả hai người giữ một chiếc rương được phủ bởi vải voan đỏ rực.
Hai hoàng y nữ tử nhẹ nhàng điềm đạm cúi người hành lễ, chỉ tính riêng khuôn mặt thôi đã có thể dùng từ hoa nhường nguyệt thẹn để miêu tả, nhan sắc so với bất cứ nữ tử nào trong yến hội đều không kém hơn dù chỉ một chút!
Hàn Ân Ý hai mắt lạnh lẽo tràn đầy sát khí nhìn về hai nữ nhân đó, trong lòng tự động đem hai nàng vào danh sách những kẻ có nguy cơ cướp mất vị trí Tông mẫu của nàng ta.
Vu Cầm cùng Tố Phụng sau khi hành lễ xong liền mỉm cười lật mở tấm vải đỏ che lễ vật, để lộ ra đồ vật phẩm dâng lên buổi tối nay.
"Hít!"
"Trời ạ!"
"Cuộc đời này của ta được nhìn thấy báu vật này một lần, có chết cũng đáng!"
Hoàng đế Vũ Khắc Nhật nhìn thấy lễ vật, hai mắt chợt hiện lên sự kinh ngạc, một chút tham lam và tính kế.
Những lễ vật trước không khiến hắn dâng lên lòng ham muốn, nhưng chỉ riêng lễ vật cuối cùng này, hắn thật sự muốn chiếm làm của riêng!
Hoàng hậu vẫn luôn chú ý động tĩnh của người kế bên nên khi ánh mắt của Vũ Khắc Nhật lướt qua vẻ tham lam đều bị nàng nhìn thấy không sót một chi tiết nào.
Âm thầm cười lạnh, lại giả vờ bưng ly trà nóng lên chậm rãi thổi, trong lòng cũng bắt đầu xoay chuyển.
"Đó có phải chăng chính là...!tinh thạch trong truyền thuyết?" Thái hậu nhìn viên pha lê lấp lánh ánh sáng trôi nổi giữa không trung, khó khăn nuốt một ngụm nước miếng hỏi lại.
"Dạ bẩm Thái hậu nương nương, hoàn toàn chính xác ạ." Vu Cầm không kiêu không nịnh đáp, ôm lấy viên tinh thạch to bằng một nắm tay tiến đến trước mặt bàn Thái hậu rồi để lên đó.
Ánh sáng của tinh thạch chiếu rọi khắp nơi, bao quanh tinh thạch chính là ánh sáng bảy màu đẹp đẽ kỳ diệu, tinh thạch hình cầu lấy một trạng thái lơ lửng mà cách mặt bàn hai phân, vẫn liên tục xoay tròn tỏa sáng.
"Thật rực rỡ!" Thái hậu kinh ngạc nhẹ nhàng vuốt ve bề mặt nhẵn nhụi của tinh thạch, kìm lòng không đậu mà cảm thán.
Tinh thạch từ hơn năm mươi năm trước đây đã hoàn toàn tuyệt tích, không biết lý do vì sao nhưng thậm chí chỉ một mảnh nhỏ như móng tay cũng không thể tìm được, giống như chúng chưa từng xuất hiện ở Chiêu Ngọc đại lục này vậy!
Nhưng nay, một viên tinh thạch to lớn bằng cả nắm tay bỗng nhiên hiện thế, lại còn được chọn làm lễ vật tặng sinh thần của thị, trong lòng thị thật sự vừa mừng vừa lo.
Mừng vì tinh thạch có công dụng vô cùng lớn trong việc gia tăng sức mạnh nội lực.
Lo lắng vì sau hôm nay sẽ có vô số kẻ tham lam bắt đầu nhăm nhe vào tinh thạch, lập vô vàn kế hoạch để cướp nó đi khỏi tay thị!
Một ngày tu luyện với tinh thạch bằng một năm khổ tu đơn độc, lại không để lại chút tác dụng phụ nào! Chính vì vậy tinh thạch là thần vật được vô số người truy cầu, thèm khát!
"Thật quý giá! Vô cùng quý giá! Lão phụ nhân ta đây thật lòng cảm tạ Tông chủ!" Thái hậu điệu thấp khiêm nhường, không còn tự xưng là ai gia giống như đối với những người khác nữa.
"Chỉ là chút quà mọn, Thái hậu thích là được rồi." A Nhất không kiêu ngạo không xiểm nịnh lên tiếng, liếc mắt ra hiệu cho hai người kia lui xuống.
Vu Cầm và Tố Phụng hành lễ rồi rất nhanh lui về phía sau, theo mệnh lệnh của chủ nhân tiến đến tìm A Ngũ ở phía ngoài hoàng cung.
"A Ngũ đại nhân! Chúng thuộc hạ vừa hoàn thành nhiệm vụ từ Ngạo Hùng quốc về, nhận giao phó của chủ nhân, tiến đến chăm sóc cuộc sống hằng ngày của chủ mẫu."
"Đứng dậy đi." A Ngũ lạnh nhạt đánh giá hai người.
Hắn cũng đã nghe A Nhất nhắc đến chủ nhân quyết định điều động người qua phía chủ mẫu, bất quá không nghĩ đến người tới lại nằm ngoài Ngũ Đại quản quân!
"Ta biết hai người các ngươi đi theo chủ nhân đã lâu, lòng trung thành hoàn toàn không thể nghi ngờ, bất quá..." A Ngũ híp mắt lại nhìn hai nữ nhân đứng nghiêm trang trước mặt mình.
"...!bất quá, nhiệm vụ tiếp theo đây yêu cầu các ngươi..."
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
Hàn Băng nhìn tinh thạch có chút bất ngờ nhưng lại không có bao nhiêu hứng thú.
Ở trong trữ nạp giới của mẫu thân nguyên chủ truyền lại có mấy rương gỗ lớn chứa rất nhiều tinh thạch như vậy, màu sắc cũng